Chương 2320
“Nếu đã như vậy, các cậu mau bắt đầu hành động đi. Đại ca chỉ cho chúng ta một ngày thôi” Thật ra Cố Ngũ cũng cảm thấy mấy người này nói không sai. Nếu bảo đối phương phối hợp rồi đưa hắn về thì có thể hơi phiên phức.
Nhưng nếu bắt về thì đơn giản hơn nhiều.
Đương nhiên nếu không suy nghĩ đến tình hình của chị dâu thì mọi chuyện càng đơn giản hơn.
“Anh Cố cứ yên tâm, bọn em nhất định sẽ bắt người mang về” Mấy người họ đồng loạt trả lời, có thể nhận thấy họ vô cùng tự tin.
Nhưng đối với họ mà nói, hành động trói người mang về quả thật không khó khăn gì cả.
“Ừ” Cố Ngũ khẽ gật đầu, anh ta hiểu rất rõ thực lực của mấy người trợ thủ đắc lực này. Họ làm bất cứ việc gì cũng không hề xảy ra sai sót gì cả. Cho dù có là người nhà họ Đường thì cũng không làm khó được họ.
Vì thế, Cố Ngũ cũng rất có lòng tin. Anh ta tin rằng, không mất quá nhiều thời gian, họ có thể bắt được Đường Minh Hạo mang về.
Cho nên, anh ta chắc chắn có thể hoàn thành được chuyện mà đại ca giao phó.
Nhưng mà Cố Ngũ hiển nhiên không biết rằng, mời thần đến thì dễ nhưng tiễn thần đi thì khó! Mọi chuyện không dễ dàng như vậy đâu!
Lúc này, cậu ba Nguyễn hiển nhiên cũng không ý thức được hậu quả khi mình đưa ra mệnh lệnh như vậy.
Sau khi nhận lệnh của Cố Ngũ, mấy người họ lập tức hành động, đi thẳng đến nhà cũ nhà họ Đường. Đương nhiên, nếu họ đã đến để bắt người, thì không thể vào bắt một cách quá lộ liễu được. Hơn nữa, họ cũng cần phải thăm dò tình hình trước đã. Dù sao, tới tận bây giờ, ngay đến cả Đường Minh Hạo
trông như thế nào, họ cũng không biết.
Muốn bắt người về cho đại ca thì trước tiên phải biết rõ Đường Minh Hạo rốt cuộc có dáng vẻ như thế nào, tuyệt đối không thể bắt nhầm được!
Đây mới là chuyện quan trọng nhất. Còn những chuyện khác, họ cũng không bận tâm lắm.
Nếu ngoại trừ yếu tố cản trở là chị dâu, chuyện này cho dù có liên lụy đến nhà họ Đường thì cũng không làm khó được họ.
Lúc này, cậu ba Nguyễn đang ở thành phố A đợi tin của họ.
Ở bữa tiệc nhà họ Ngụy, bởi vì Tô Khiết muốn dàn xếp ổn thỏa, không muốn rắc rối nên mới không tiếp tục điều tra chuyện này. Cuối cùng, chuyện cũng không ảnh hưởng quá lớn đến bữa tiệc do đó bữa tiệc vẫn tiếp tục…
“Tô Khiết lại không cho người điều tra kỹ càng ư? Lẽ nào cô ta đang sợ Quỷ Vực Chi Thành chúng ta?” Trình Nhu Nhu thấy Tô Khiết
không điều tra nữa, trong lòng hiển nhiên rất vui vẻ, trên mặt cũng đắc ý thêm vài phần.
Nhưng Bùi Doanh lại không lạc quan được như Trình Nhu Nhu. Bùi Doanh nhớ lại câu nói Tô Khiết nói với cô ta lúc mới bắt đầu. Sợ là Tô Khiết đã biết thân phận thật sự của cô ta.
Bùi Doanh biết hiện giờ Tô Khiết không truy cứu nữa, cũng không thật sự bỏ qua cho cô ta. Chỉ sợ Tô Khiết còn có kế hoạch khác.
Bùi Doanh nghĩ đến Bùi Dật Duy, nghĩ đến mối quan hệ giữa Bùi Dật Duy và Tô Khiết, ánh mắt của cô ta lập tức trâm xuống. Nếu Tô Khiết nói chuyện này cho Bùi Dật Duy biết…
Cả người Bùi Doanh hơi run rẩy, không được, cô ta tuyệt đối không thể để Bùi Dật Duy biết chuyện này, tuyệt đối không thể được.