Chương 2293
Tô Khiết nhướng mi nhìn người đàn ông. Nhưng cô không nói bất cứ điều gì, biểu cảm trên mặt cũng không có gì thay đổi.
“Ông có bằng chứng gì?” Sở Bách Hà nóng nảy, hơn nữa cô cũng không rõ người đàn ông này rốt cuộc có bằng chứng gì mà dám nói như vậy.
Người này nói đứa nhỏ là con của Khiết Khiết? Ông ta sao lại dám ăn nói lung tung bậy bạ như thế được?
Chuyện thế này mà cũng có thể nói lung tung được sao?
Bùi Vũ Ninh đang đứng cách người đàn ông đó không xa, lúc này cô chỉ muốn lập tức đạp chết ông ta. Người này hoàn toàn đang nói bậy bạ, không cần mặt mũi nữa phải không? Thứ đồ không biết xấu hổ, cực kỳ ghê tởm!
Tuy nhiên Bùi Vũ Ninh vẫn giữ được bình tĩnh, người đàn ông đó vừa mới nói Khiết Khiết muốn giết ông ta diệt khẩu, nếu như lúc này cô thật sự làm gì với ông ta thì chẳng những không giúp được Khiết Khiết, ngược lại sẽ làm hại Khiết Khiết.
Trong lòng Bùi Vũ Ninh mặc dù rất tức giận nhưng vẫn hết sức nhẫn nhịn, cô quay về bên cạnh Tô Khiết.
“Khiết Khiết, xem ra người này đã có sự chuẩn bị sẵn đễ diễn một vở kịch lớn.” Lúc trước cô vẫn luôn nghĩ sự việc này hết sức bình thường, nhưng hiện tại Bùi Vũ Ninh hoàn toàn đã ý thức được sự việc này tuyệt đối không hề đơn giản.
“Phải, đây đúng là một vở kịch lớn.” Tô Khiết đưa mắt nhìn Bùi Vũ Ninh, vẻ mặt như cũ vân đạm phong khinh.
Thật ra Tô Khiết cũng không biết bằng chứng mà người đàn ông kia nói là gì, nhưng đối với thủ đoạn của Bùi Doanh thì coi như cô đã hiểu. Vì vậy Tô Khiết biết sự việc ngay hôm nay khẳng định không đơn giản, hiện tại người đàn ông kia làm loạn như vậy, chỉ sợ là trong tay ông ta thật sự có ‘bằng chứng’ gì đó.
Cho dù như vậy thì cô vẫn bình tĩnh như thường, hoặc là nên nói, càng như vậy thì cô càng phải bình tĩnh.
“Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra với đứa bé này?” Bùi Vũ Ninh nhìn cô nhóc vẫn đang ôm Tô Khiết.
“Có lẽ vì chưa từng nhìn thấy mẹ của mình cho nên mới bị người ta lợi dụng.” Tô Khiết lần nữa nhìn đứa nhỏ, cô bé thật sự quá nhỏ, nhỏ đến mức căn bản chuyện gì cũng đều không hiểu. Mọi người dạy cô bé phải làm gì thì cô bé nhất định sẽ làm như thế.
Nhưng sẽ có lúc, hành vi và lời nói của trẻ nhỏ sẽ thuyết phục hơn. Ví dụ như lúc này, cô bé ôm lấy cô không ngừng gọi cô là mẹ, cảnh diện này sẽ khiến nhiều người dễ tin tưởng.
Suy cho cùng ai cũng biết đứa trẻ này còn nhỏ như vậy sẽ không có khả năng nói dối.
“Mẹ ơi, mẹ ơi…” Đứa trẻ ôm chặt lấy Tô Khiết không buông tay, không ngừng gọi cô là mẹ, trong giọng nói có quá nhiều khát khao mong chờ.
Bùi Vũ Ninh khẽ thở dài, nếu thật sự là như vậy, muốn tìm hiểu sự việc trên người đứa trẻ này lại càng không có khả năng.
“Có chuyện gì vậy? Xảy ra chuyện gì?” Nhận được tin bà Ngụy vội chạy đến, không khỏi sững sờ khi nhìn thấy tình huống trước mặt. Nhất là khi nhìn thấy có một tiểu cô nương đang ôm chặt chân Hàn Nhã Thanh gọi mẹ. Bà Ngụy đột nhiên có cảm giác không biết bản thân đang ở đâu.
Việc Khiết Khiết có con, chuyện đó bà biết. Nhưng tuyệt đối không phải là đứa trẻ này. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
“Dì à, thực xin lỗi. Cháu sợ lại gây thêm phiền phức tới cho dì rồi.” Hàn Nhã Thanh khẽ thở dài nhìn bà Ngụy, vẻ mặt cô thêm mấy phần áy náy. Nếu sớm biết sẽ xảy ra nhiều chuyện như vậy thì hôm nay cô sẽ không tới đây.
Dù sao đây cũng là bữa tiệc đặc biệt để Mộ Dung Tri tiếp nhận Ngụy Khang. Bây giờ xem ra đã bị cô phá hủy rồi.