Chương 2224
“Bùi Vũ Ninh, anh đẹp trai này là ai thế? Em không định giới thiệu một lát à?” Sở Bách Hà mỉm cười kéo Bùi Vũ Ninh lại, người đàn ông này đi theo cô ấy như thế, chắc chắn là có quan hệ không bình thường.
Huống hồ, người đàn ông này không hề che giấu tâm tư với Bùi Vũ Ninh, cô chỉ cần liếc mắt đã nhìn thấu ngay.
“Chị muốn làm quen? Được, được, để em giới thiệu cho chị.” Bùi Vũ Ninh sáng mắt ngay, nhanh chóng lên tinh thần, chỉ cần nhìn lướt qua đã biết cô đang định làm gì.
Bản thân cô không thể thoát khỏi rắc rối này, nên muốn ném cho Sở Bách Hà.
Anh Phó nhìn Bùi Vũ Ninh bằng ánh mắt vô cùng lạnh lẽo lại chứa đầy nguy hiểm, anh thật sự muốn bóp chết người phụ nữ này ngay.
Tô Khiết liếc nhìn Bùi Vũ Ninh, rồi khẽ cười, xem ra gần đây câu chuyện giữa Bùi Vũ Ninh và anh Phó này rất đặc sắc.
Tất nhiên câu chuyện này đặc sắc thế nào, thì chỉ có hai người Bùi Vũ Ninh và anh Phó biết.
“Em biết, chị không thích mẫu người này mà, hơn nữa trong mắt anh ta chỉ có em, đâu cho phép người thứ ba chen chân vào.” Mặc dù Sở Bách Hà thích tham gia náo nhiệt, nhưng không phải náo nhiệt nào cô cũng tham gia, chẳng hạn như lúc này có đánh chết cô cũng không chen vào.
“Cũng đúng, em quên mất chị đã có Mộ Dung Tri rồi” Bùi Vũ Ninh khẽ thở dài, hơi tiếc nuối, vì không thể đẩy rắc rối trong tay mình đi được.
“Cái gì, chị và Mộ Dung Tri chỉ là anh em tốt.” Sở Bách Hà hơi ngẩn người, trước giờ Sở Bách Hà luôn nhìn thấu tình cảm của người khác, nhưng một khi dính dáng đến mình, thì thật sự mơ màng như người trong cuộc.
Tô Khiết khẽ thở dài, người khác đều nhìn thấy rất rõ tâm tư mà Mộ Dung Tri dành cho Sở Bách Hà, chỉ có mình cô ấy là không nhìn ra.
Bản thân Sở Bách Hà không nhìn ra, thì người khác có nói gì cô ấy cũng sẽ không tin.
Trong phòng vẽ tranh của Trương Minh Hoàng.
“Thành chủ, Trình Nhu Nhu tới Cẩm Thành cùng Bùi Doanh rồi.” Quản gia Trọng luôn chú ý đến động tĩnh của Trình Nhu Nhu, vì muốn tìm ra người đứng sau toàn bộ kế sách này.
“Ừm” Trương Minh Hoàng cũng không phản ứng gì, chỉ khẽ đáp lại một tiếng.
“Có thể bọn họ sẽ đi tìm chi nhánh của Cẩm Thành, có cần tôi gọi điện thoại đánh tiếng với bên kia không? Bên phía Cấm Thành là địa bàn của Mạnh Nhiên, là người của chúng ta.” Rõ ràng “đánh tiếng” trọng miệng quản gia Trọng bao gồm rất nhiều hàm nghĩa.
“Không cần.” Trương Minh Hoàng cũng không ngẩng đầu lên có vẻ như ông ta không hề quan tâm.
“Đây là lần đầu tiên Bùi Doanh xuất hiện cùng với Trình Nhu Nhu. Không biết Bùi Doanh có ý định gì?” Quản gia Trọng suy nghĩ một hồi lại nói thêm một câu: “Lần trước Thành thiếu chủ nói, Bùi Doanh là kẻ thù của cô cả nhà họ Đường, liệu lần này có liên quan đến cô cả nhà họ Đường không?”
Lúc Trương Minh Hoàng nghe nói đến cô cả nhà họ Đường thì ngừng động tác trên tay lại, rốt cuộc ánh mắt cũng nhìn về phía quản gia Trọng:
“Cô cả nhà họ Đường cũng đi Cẩm Thành?”
“Việc này tôi vẫn chưa biết. Thực sự công tác bảo mật của nhà họ Đường làm rất chặt chẽ. Đến tận bây giờ mà tôi vẫn chưa liên hệ được với cô cả nhà họ Đường nữa.” Nhắc tới điều này Trọng quản gia vạn năng này liền cảm giác thấy hơi thất bại. Điều tra không được những việc liên quan đến cô cả nhà họ Đường ông ta nhận thua rồi, nhưng bây giờ ông ta chỉ là đơn thuần muốn liên hệ với cô cả nhà họ Đường thôi thế mà lại khó hơn tưởng tượng nhiều.
“Nếu chưa liên lạc được thì trước tiên đừng vội liên lạc.” Trương Minh Hoàng suy nghĩ một hồi, vẻ mặt trở nên nghiêm túc hơn: “Người đứng sau có thể động tay động chân với xét nghiệm ADN, việc nghi ngờ thân phận của cô cả nhà họ Đường này sợ rằng anh ta đã biết từ lâu rồi. Vì sự an toàn của cô ấy, trước hết tạm thời đừng liên lạc.”