Chương 2187
“Sao lại không ổn? Chẳng lẽ giờ tôi không thể đi tìm cô ấy à?” Giờ cậu ba Nguyễn thật sự đang nổi nóng, nên không nghe lọt câu nào cả, hơn nữa anh đã mất hết lý trí, cũng không nghe ra hàm ý trong câu nói của thư ký Lưu.
Thậm chí Nguyễn Hạo thần còn không suy nghĩ kỹ câu nói lúc nãy của Tô Khiết.
“Tất nhiên tổng giám đốc có thể đi tìm mợ chủ, nhưng tôi cảm thấy giờ tâm trạng anh không được ổn cho lắm, tôi nghĩ anh nên điều tra rõ chuyện này, rồi hẵng đi gặp mợ chủ.” Thư ký Lưu nghe thấy tiếng quát của tổng giám đốc nhà mình, thì cả người khẽ run lên, nhưng vẫn liều lĩnh lấy can đảm, cố gắng thuyết phục anh ấy.
“Giờ tôi phải đi điều tra rõ chuyện này, tên Đường Minh Hạo đó tìm tới nhà rồi, tôi có thể không đi tới đó à?” Nếu là bình thường, chắc chắn cậu ba Nguyễn sẽ phớt lờ thư ký Lưu, nhưng giờ anh không thể so với lúc bình thường được.
“Đường Minh Hạo tìm tới nhà rồi? Ý lão đại là anh ta tới nhà họ Đường rồi?” Lần này Cố Ngũ cũng không khỏi kinh ngạc bật thốt.
“Ừm.” Nguyễn Hạo thần buồn bực đáp lại, lúc nãy Tô Khiết nói rất rõ, Đường Minh Hạo tới rồi.
Tai anh không có vấn đề, nên chắc chắn không thể nghe nhầm.
Thật ra lúc nãy Tô Khiết nói cục cưng Minh Hạo về rồi, từ về rồi hoàn toàn khác với từ tới rồi.
Mới nãy Tô Khiết nói câu đó là muốn nhắc nhở Nguyễn Hạo thần rằng, ý từ về rồi ở đây là nói Đường Minh Hạo luôn sống trong nhà họ Đường.
Nhưng rõ ràng giờ cậu ba Nguyễn hoàn toàn mất hết lý trí, bị ghen tuông làm cho mù quáng, nên không hề nghĩ tới điều này.
“Đường Minh Hạo có thể tùy ý tới nhà họ Đường thế ư? Rốt cuộc anh ta có quan hệ gì với mợ chủ vậy?” Thư ký Lưu sửng sốt, không khỏi hỏi thêm một câu.
“Có lẽ Đường Minh Hạo là đồng nghiệp của cô ấy ở nước M, hơn nữa nhà họ Đường cũng không phải nơi nghiêm cấm gì, nên chắc chắn bạn bè, đồng nghiệp của cô ấy đều có thể vào được.” Cậu ba Nguyễn không nghĩ gì nhiều về câu nói của thư ký Lưu, tất nhiên, anh nói thế cũng không sai.
“Cũng đúng.” Thư ký Lưu vô thức gật đầu, tổng giám đốc nói cũng có lý.
“Lão đại, rốt cuộc Đường Minh Hạo là ai?” Mắt Cố Ngũ sáng lên, anh luôn cảm thấy hình như có chỗ nào đó hơi sai sai, nhưng rốt cuộc sai ở đâu, thì anh nhất thời không nói ra được.
Nhưng giờ Cố Ngũ ngày càng tò mò về thân phận của Đường Minh Hạo này.
“Tôi không biết.” Cậu ba Nguyễn vốn đang nổi nóng, vừa nghe Cố Ngũ nhắc đến Đường Minh Hạo thì càng tức hơn: “Anh ta chỉ là một thằng trai bao.”
Lúc cậu ba Nguyễn nói câu này, rõ ràng hơi nghiến răng nghiến lợi.
Đường Minh Hạo chỉ là một trai bao, nhưng lúc nãy trong điện thoại, Tô Khiết đã nói cô thích trai bao.
Cô thích trai bao?
Cô bắt đầu thích trai bao từ khi nào?
Cô thích Đường Minh Hạo ư?
Cậu ba Nguyễn càng nghĩ càng buồn bực.
“Mợ chủ rất thích Đường Minh Hạo ư?” Cố Ngũ ngẫm nghĩ một lát, rồi hỏi một câu, anh cảm thấy chuyện này hơi kỳ lạ, nên muốn làm rõ một chút.
Mặc dù anh và mợ chủ không tiếp xúc nhiều, nhưng anh đã nghe rất nhiều chuyện liên quan đến cô, cũng từng điều tra một số tài liệu về cô, nên khá hiểu con người cô.
Anh cảm thấy nếu mợ chủ đã đồng ý ở bên lão đại rồi, thì không thể nào thích người đàn ông khác được.