Chương 2115
Đương nhiên là còn kích thích hơn!!
Suy cho cùng, mỗi lần thêm 150 tỷ, giá trên màn hình lớn nhanh chóng vượt qua 3000 tỷ; 3300 tỷ; 3600 tỷ; 3900 tỷ; 4200 tỷ, và sắp lên tới 4500 tỷ.
Chuông của cả hai bên không ngừng vang lên, không hề ngắt quãng, chứng tỏ hai bên không hề có chút do dự.
Tất cả những người có mặt đều hoàn toàn choáng váng.
Với mức giá khởi điểm cao như vậy, trong tình huống bình thường cho dù có người ra giá, cũng sẽ không quá nhiều, đương nhiên giá cao như vậy, cũng không có nhiều người có thể mua được, vì vậy không thể ra giá quá nhiều lần, thường thì cũng sẽ không ra tới mức giá quá cao.
Ban đầu, mọi người đều dự đoán rằng cao nhất sẽ lên 3000 tỷ.
Nếu là 3000 tỷ thì người nhiều tiền tới nỗi không có chỗ để có thể đem về chiêm ngưỡng.
Nhưng bây giờ đã lên tới 4500 tỷ, nếu bỏ ra 4500 tỷ mua lại thì không còn giá trị sưu tầm, sau này rất khó bán lại với mức giá 4500 tỷ.
Không có nhiều người thực sự biết chiêm ngưỡng loại ngọc này, hơn nữa người biết chiêm ngưỡng mà còn có thể bỏ ra nhiều tiền như vậy thì càng ít ỏi.
Vì vậy, tất cả mọi người có mặt đều cảm thấy mức giá như vậy thực sự quá cao.
Miếng ngọc thì rất tốt, nhưng nó thực sự không đáng với mức giá như vậy.
“Thành thiếu chủ, đã lên tới 4500 tỷ rồi, có phải chúng ta dừng lại được rồi không?.” Trong phòng số 10, A Cường thấy rằng đã đạt 4500 tỷ, và 4500 tỷ đó đúng lúc là Nguyễn Hạo Thần ra giá.
A Cường liên tục hạ giọng nhắc nhở Thành thiếu chủ nhà mình.
“Tôi sẽ ra giá thêm vài lần nữa, Nguyễn Hạo Thần không dừng lại sớm như vậy.” anh ta lúc này không thể nghe lời A Cường, đồng thời khi nói thì anh ta lại bấm chuông một lần nữa.
Giá trên màn hình lớn ngay lập tức nhảy lên 4650 tỷ.
A Cường gần như không thở nổi.
May mắn thay, Nguyễn Hạo Thần ở phòng số 9 lập tức bấm chuông, tiếng chuông vẫn không dừng lại, không hề có một chút do dự nữa.
“Tôi nói Nguyễn Hạo Thần không dừng lại sớm như vậy, hai lần trước Nguyễn Hạo Thần dừng lại khi tới con số chẵn, tôi dự đoán lần này anh ta sẽ dừng ở mức 6000 tỷ. Tôi ra giá tới 5850 tỷ thì dừng lại.” Ngón tay của anh ta không hề dừng lại, tiếp tục nhấn chuông, lúc này còn không quên phân tích, và phân tích rất hợp tình hợp lý.
A Cường nghe phân tích của anh ta, chỉ nhếch nhếch môi, A Cường biết anh ta đang tìm lý do cho bản thân mà thôi.
A Cường suy nghĩ Nguyễn Hạo Thần sẽ không tha cho Thành thiếu chủ một cách dễ dàng như vậy.
“Thành thiếu chủ, chúng ta dừng lại ngay bây giờ thì Nguyễn Hạo Thần xem như đã thua rồi, hơn nữa số tiền Nguyễn Hạo Thần đã tiêu còn nhiều hơn anh, tôi nghĩ vậy là đủ rồi, hay là chúng ta dừng lại ở đây đi.” A Cường nhìn số trên màn hình biến động liên tục, tim dường như sắp nhảy ra ngoài.
“Anh không hiểu đâu, trong trường hợp này, giá lên càng cao, chứng tỏ tôi sẽ thắng triệt để hơn, Nguyễn Hạo Thần cũng sẽ nghĩ như vậy, nếu không anh ta đã dừng lại từ lâu rồi, cũng không cần ra giá cao như vậy.” anh ta không hề nghe những lời khuyên nhủ của A Cường, nhưng lời anh ta nói là đúng, trong trường hợp này, giá càng cao thì bên thắng cuộc sẽ thắng càng vẻ vang hơn.