Chương 2104
Có điều Cường suy nghĩ một lát, vẫn không có dám nói thẳng.
“Có gì không khôn ngoan, không phải chỉ là mấy đồng tiền thôi sao?” Thành thiếu chủ lại hoàn toàn không cho là gì, Thành thiếu chủ luôn quản lý Quỷ Vực Chi Thành, tiền trước giờ không thiếu.
Quỷ Vực Chi Thành là nơi trước nay sẽ không thiếu tiền.
“Thành thiếu chủ, nếu cứ tiếp tục như thế, sợ rằng không chỉ là mấy đồng tiền đâu.” Khóe môi của Cường không nhịn được mà giật giật, Thành thiếu chủ nói rất nhẹ nhàng, một miếng ngọc bội này Thành thiếu chủ đã tiêu 900 tỷ.
Nếu như tiếp tục như thế, tiếp theo đây còn có nhiều vật phẩm đấu giá như thế, nếu mỗi lần Thành thiếu chủ đều đấu với cậu ba Nguyễn, đến lúc đó chỉ sợ…
Loại hậu quả đó Cường cũng không dám nghĩ tới.
Nếu vật có giá trị thì thôi, nhưng bây giờ tiền mà Thành thiếu chủ bỏ ra rõ ràng còn cao hơn rất rất nhiều giá trị thực của vật phẩm!
Đến lúc đó Thành thiếu chủ không những lỗ nặng, mặt mũi cũng không cần nói rồi!
Cường đã nhận định Thành thiếu chủ của nhà mình sẽ thua cậu ba Nguyễn, Cường cảm thấy đây là chuyện vô cùng rõ ràng và không cần nghi ngờ.
“Lần sau ta nhất định sẽ không thua Nguyễn Hạo Thần nữa.” Mắt của Thành thiếu chủ chớp chớp, anh ta bảo đảm lần sau sẽ không tiếp tục thua Nguyễn Hạo Thần nữa.
Anh ta vừa rồi chỉ là đấu giá nhiều thêm một lần, nếu như cậu ba Nguyễn còn đấu giá tiếp, anh ta cũng định dừng lại, chỉ kém một chút thôi, anh ta bảo đảm lần sau nhất định sẽ dừng trước Nguyễn Hạo Thần.
Ừm, phải, anh ta bảo đảm nhất định có thể làm được.
“Thành thiếu chủ, tôi cảm thấy chúng ta vẫn là đừng tranh với cậu ba Nguyễn nữa.” Cường một chút cũng không tin lời của Thành thiếu chủ nhà mình, loại tình huống đó Thành thiếu chủ căn bản không khống chế được mình, căn bản không thể dừng lại trước được.
Hơn nữa cậu ba Nguyễn rõ ràng là có kế hoạch.
“Anh còn nhiều lời nữa có tin tôi trực tiếp đá anh xuống dưới không hả?” Thành thiếu chủ trước giờ đều không nghe lời khuyên của người khác, người khác nếu như không để anh ta làm, anh ta càng muốn làm, cho nên lời của Cường không những không có tác dụng, ngược lại còn phản tác dụng.
Cường không dám nói nhiều nữa, anh ta biết Thành thiếu chủ thật sự có thể làm ra chuyện đá anh ta từ đây xuống dưới.
“900 lần thứ nhất, 900 tỷ lần thứ hai, 900 lần thứ ba, miếng ngọc bội này thuộc về anh Mặc.” MC sau khi hoàn hồn thì tuyên bố kết quả cuối cùng.
Kết quả như này MC tuyệt đối không có ngờ tới, 900 tỷ! Giá này đối với miếng ngọc bội này mà nói coi như là giá trên trời rồi.
Ông ra cảm thấy ông ta không cần tiếp tục lo lắng bị đuổi việc nữa.
Rất rõ ràng, đây là một cái hố do cậu ba Nguyễn đào, mà anh Mặc của phòng bao số 10 cứ không chút do dự mà nhảy xuống như thế, cũng không mang theo chút chần chừ nào.
Ông ta chủ trì nhiều buổi đấu giá như thế, vẫn là lần đầu tiên gặp phải tình huống như này, cũng là lần đầu tiên gặp phải người như này.
Cậu ba Nguyễn đào hố rõ ràng như thế, nhưng phàm là người có chút ít đầu óc đều có thể nhìn ra, loại tình huống này anh Mặc đó vậy mà liên tiếp mắc lỗi hai lần, hơn nữa còn dùng một bài y hệt, MC bắt đầu nghi ngờ IQ của anh Mặc ở phòng số 10.
Anh Mặc đó chắc sẽ không là một tên ngốc chứ?