Chương 2078
Khu đấu giá Hồng Nguyệt Lâu chia làm hai tầng, tầng một là sảnh lớn, tương đối trong suốt, tầng hai là phòng riêng dành cho những người có thân phận đặc biệt.
Sở Bách Hà có thể nhận được đặc quyền phòng riêng, vì hôm nay cô có hai thân phận, một là đại diện cho nhà họ Sở.
Thứ hai, là đại diện cho Ngụy Khang, nói một cách chính xác là đại diện cho Mộ Dung Tri. Mộ Dung Tri sẽ sớm tiếp quản tập đoàn Ngụy Khang, gần đây, có rất nhiều việc phải giải quyết. Mộ Dung Tri nhận thư mời từ Hồng Nguyệt Lâu đúng lúc đang ở cùng Sở Bách Hà, dù sao thì Sở Bách Hà cũng phải đến, vì vậy anh đã yêu cầu Sở Bách Hà đại diện giúp.
Đương nhiên, danh tính của cậu ba Nguyễn không cần phải nói.
Thành thiếu chủ của Quỷ Vực Chi Thành cũng ở trong phòng riêng trên tầng hai, và phòng riêng của Thành thiếu chủ nằm giữa phòng riêng của Sở Bách Hà và cậu ba Nguyễn.
Bởi vì là khu đấu giá, phía trước mỗi phòng riêng đương nhiên không đóng kín, nhưng phía trước mỗi phòng đều có một cái rèm châu, nghe nói mỗi hạt của cái rèm đều là hàng tốt, chỉ một tấm rèm của phòng riêng đã là không rẻ.
Có thể nhìn rõ bên ngoài qua tấm rèm châu, nhưng từ bên ngoài sẽ không thể nhìn rõ thấy bên trong, mà ba phòng liền kề thậm chí càng không thể nhìn rõ từ bên ngoài.
“Ý con là gì? Cái gì gọi là không có kế hoạch tỉ mỉ?” Sở Bách Hà nhìn Đường Minh Hạo, đôi mắt cô nhanh chóng mở to, hôm nay cô đến để xem kịch hay, cô đã vô cùng kỳ vọng vào bé Hạo .
Bây giờ bé Hạo nói với cô là không có kế hoạch?
“Đây là Hồng Nguyệt Lâu, không thể lộn xộn được, chuyện duy nhất có thể làm là đấu giá đồ vật thôi.” Mắt Đường Minh Hạo nhìn quanh tầng dưới, ngày hôm qua sau khi trở về, nó đã cẩn thận tra cứu về Hồng Nguyệt Lâu.
Hồng Nguyệt Lâu không phải là một hãng đấu giá bình thường, Hồng Nguyệt Lâu mấy chục năm qua chưa từng mắc sai lầm, mấy chục năm qua cũng không có người nào dám gây sự ở Hồng Nguyệt Lâu, có thể thấy được chủ nhân của Hồng Nguyệt Lâu không đơn giản.
Nó muốn khảo nghiệm Nguyễn Hạo Thần, nhưng cũng không muốn gặp rắc rối, gần đây, mẹ đã gặp đủ phiền phức rồi.
Nó không thể giúp đỡ, cũng như không thể gây thêm rắc rối cho mẹ mình.
“Con nói cũng đúng.” Sở Bách Hà sửng sốt, hơi bĩu môi, tuy rằng có chút không muốn, nhưng cô cũng biết có một số chuyện thật sự không thể lộn xộn.
“Vậy chính xác thì nhóc muốn làm gì?” Sở Bách Hà biết rằng cho dù Đường Minh Hạo đã lo liệu, nhưng vì tất cả bọn họ đều ở đây, tuyệt đối không thể không làm gì được, vẫn phải làm gì đó.
Vở kịch hôm nay có thể không gay cấn như cô nghĩ ban đầu, nhưng chắc chắn sẽ rất hấp dẫn.
Bé Hạo nhà cô chưa bao giờ làm cô thất vọng.
“Đến đây rồi thì nhất định phải đấu giá đồ vật rồi.” Đường Minh Hạo thu lại ánh mắt, nở nụ cười tươi tắn, nếu không làm được việc khác thì chỉ có thể đấu giá đồ vật.
“Đấu giá thế nào ?” Sở Bách Hà ánh mắt lóe lên nhanh chóng: “Chống lại cậu ba Nguyễn?”
Sở Bách Hà luôn phản ứng nhanh nhất với những trò gây rối như vậy, cô ngay lập tức hiểu ý của Đường Minh Hạo.
Đường Minh Hạo liếc nhìn về phía phòng riêng của Nguyễn Hạo Thần, đương nhiên từ chỗ của nó, chỉ có thể nhìn đến góc tường bên cạnh, bên trong hoàn toàn không thấy được bên trong.