Chương 2024
Chắc hẳn là vạn người tôn trọng, vạn người kính ngưỡng, muốn gió được gió muốn mưa được mưa, muốn làm gì thì làm đó đấy nhỉ?
Công chúa của Quỷ Vực Chi Thành bọn họ chính là như thế!
Tiểu Cửu thầm có quyết định trong lòng.
“Trình…Công chúa, mời cô…” Tiểu Cửu nghe chú Lương gọi Trình Nhu Nhu là cô Trình, nhưng ngẫm nghĩ đến thân phận của mình, chắc chắn gọi Trình Nhu Nhu như thế không thỏa đáng chút nào, bởi thế Tiểu Cửu mới gọi cô ta là công chúa.
Chú Lương không nói gì.
Đôi mắt cậu Tô lấp lánh, đôi môi anh ta mấp máy, dường như muốn nói gì đó, thế nhưng cuối cùng vẫn nhẫn nhịn, không nói gì cả.
Nơi ở của Trương Minh Hoàng.
Sau khi Thành thiếu chủ theo ông ta đi vào trong, anh ta hết sức im lặng, bây giờ và lúc bình thường hệt như hai người khác nhau, bây giờ anh ta thật sự im lặng như thóc.
Quản gia Trọng nhìn thấy anh ta như thế, khóe môi hơi cong cong, có điều lại chẳng nói gì.
Vào lúc này, không cần ông ta nói gì, có thành chủ ở đây thì Thành thiếu chủ đã chịu đựng đủ rồi.
Bây giờ vệ sĩ Cường không theo anh ta đi vào trong, bởi thế Thành thiếu chủ tự tìm đường chết chỉ có thể cắn răng chịu đựng.
“Nói đi.” Trương Minh Hoàng ngồi xuống, ông ta ngẩng đầu lên nhìn Thành thiếu chủ.
“Tôi đã đụng tay đụng chân vào bản xét nghiệm tối hôm qua, tôi nhờ người khác lấy một sợi tóc của bà cụ, bởi thế sợi tóc mà Tiểu Cửu cầm về là của bà cụ.” Tất nhiên bây giờ Thành thiếu chủ không dám giấu giếm một chút nào nữa, đương nhiên từ trước đến nay anh ta chưa từng có ý định giấu giếm, chỉ có điều anh ta không ngờ mọi việc lại diễn tiến đến mức nào.
“Tóc của bà cụ, khổ cho cậu nghĩ ra cách này.” Quản gia Trọng không khỏi trừng mắt nhìn Thành thiếu chủ: “Bà cụ đã lớn tuổi rồi, cậu cũng ra tay được.”
Thành thiếu chủ chớp chớp mắt, chẳng qua anh ta chỉ lấy vài sợi tóc, chẳng đáng là gì, bà cụ còn không phát hiện ra, sao Quản gia Trọng lại nói như thể anh ta đã làm ra chuyện lớn tày trời gì vậy.
“Hôm nay sao?” Mặc dù Trương Minh Hoàng ở đây suốt cả ngày, nhưng nghe Mặc Thành nói thế, ông ta vẫn hỏi trong vô thức.
“Hôm nay thực sự không có phần của tôi, tôi hoàn toàn không đụng tay động chân gì buổi xét nghiệm này cả, có ông ở đây, tôi nào dám.” Thành thiếu chủ vội vàng nói rõ, suýt nữa đã thề luôn rồi.
“Tại sao lại làm như thế?” Nghe Mặc Thành nói vậy, ánh mắt Trương Minh Hoàng tối đi, đến bây giờ mới hỏi lý do vì sao Mặc Thành lại đụng tay đụng chân đến việc xét nghiệm.
“Mấy ngày trước có một người phụ nữ tìm đến tôi, nói là muốn hợp tác với tôi.” Thành thiếu chủ dứt khoát khai ra Bùi Doanh, vốn dĩ anh ta đã muốn đẩy cô gái này đến trước mặt mọi người rồi.
“Cô ta là người của Trịnh Hùng…” Thành thiếu chủ bắt đầu giải thích cặn kẽ, nghĩ đến việc với thân phận của thành chủ, có thể không biết Trịnh Hùng là ai, anh ta vội vàng bổ sung: “Trịnh Hùng là lãnh đạo bộ phận của Quỷ Vực Chi Thành ở thành phố A, còn cô gái đó có thể xem như là người phụ nữ của ông ta.”
Trương Minh Hoàng không lên tiếng, ánh mắt ông ta tối sầm, rõ ràng đang lắng nghe lời Thành thiếu chủ nói.
“Cô ta tên là Bùi Doanh, Bùi Doanh nói muốn kiếm một cô gái mạo nhận làm con gái của thành chủ, còn nói có một người vô cùng thích hợp, có lẽ Bùi Doanh có thù với nhà họ Đường, không, nói chính xác là có thù với cô chủ nhà họ Đường, tôi ngẫm nghĩ một lát bèn đồng ý với cô ta…” Lúc nói đến đây, Thành thiếu chủ vội vàng nhìn thành chủ, rõ ràng muốn nhìn phản ứng của Trương Minh Hoàng.