Chương 2015
Huống hồ chi Trương Minh Hoàng còn đích thân đến quan sát, chắc chắc chỉ một hành động dù là nhỏ nhặt nhất của bất kỳ ai cũng không thể thoát khỏi ánh mắt của Trương Minh Hoàng.
Kể từ lúc bắt đầu đến bây giờ, Trương Minh Hoàng không phát hiện ra bất kỳ điều gì bất thường cả, chắc chắn quá trình xét nghiệm không bị ai nhúng tay vào, chắc chắn kết quả xét nghiệm không thể là giả.
Ngoại trừ Trình Nhu Nhu, những người khác đều biết rõ.
Bởi thế tất cả mọi người đều biết kết quả không thể nào có sơ sót được.
Thế thì kết quả của lần xét nghiệm này sẽ như thế nào?
Tất cả mọi người đều đổ dồn tầm mắt vào bản xét nghiệm, trong lúc nhất thời, nét mặt của ai cũng thay đổi dù ít dù nhiều.
Rõ ràng Quản gia Trọng hơi căng thẳng, hơi căng thẳng, nhưng dường như lại hơi sợ hãi, có điều nghĩ đến phản ứng lúc trước của thiếu thành chủ, trong lòng thầm thấy yên tâm hơn nhiều, bởi thế sự lo lắng và sợ hãi ấy tan biến mất, ánh mắt thấp thoáng hy vọng.
Rõ ràng chú Lương còn căng thẳng hơn cả Quản gia Trọng, dù gì chuyện này từng qua tay ông ta.
Suýt nữa Tiểu Cửu đã vọt lên trước, nhưng vừa nghĩ đến việc thành chủ có mặt ở đây, cô ta chỉ có thể ráng kiềm chế.
Cậu Tô luôn nghiêng đầu nhìn về phía trước, nhưng vì anh ta cách xa, người cầm báo cáo xét nghiệm không hề để lộ mặt ghi kết quả, bởi thế cậu Tô chẳng nhìn thấy gì cả.
Trình Nhu Nhu đứng dậy, rõ ràng bây giờ cô ta hơi kích động, đương nhiên cũng có thể nhận ra gương mặt cô ta đong đầy hy vọng.
Nói cho đến cùng, bây giờ thiếu thành chủ lại là người bình tĩnh nhất, anh ta vẫn luôn ngồi im, cũng không có ý định thăm dò kết quả, bởi vì anh ta đã biết trước kết quả là như thế nào!
Đương nhiên, gương mặt Trương Minh Hoàng không hề thay đổi, đôi mắt ông ta rất mực bình tĩnh, không gợn một chút sóng gió nào, có lẽ ông ta cũng giống như Mặc Thành vậy, đã sớm biết trước kết quả là gì.
“Cậu cứ nói thẳng kết quả đi.” Trương Minh Hoàng không hề quan tâm đến kết quả xét nghiệm mà kêu người đến báo cáo nói thẳng kết quả, bây giờ giọng nói của Trương Minh Hoàng vẫn bình tĩnh như thường, không nhận ra bất kỳ cảm xúc nào
Trong lúc này, Trương Minh Hoàng tỏ ra quá bình tĩnh, tất cả mọi người đều có thể nhận ra điều này.
Mặc dù Trình Nhu Nhu vừa nhát gan lại vừa yếu đuối, thế nhưng cô ta không ngu ngốc, tất nhiên cô ta cũng có thể nhận ra.
Trình Nhu Nhu nhìn Trương Minh Hoàng, trong lúc nhất thời, tâm trạng cô ta trở nên phức tạp, sao ông ta lại bình tĩnh như thế, không muốn nhận cô ta à?
Thành chủ đã nói như thế, bảo người nọ nói thẳng, tất nhiên không có ai trong số những người ở đây dám đi xem, chỉ có thể nghe người ấy công bố kết quả.
Bây giờ tất cả mọi người đều dỏng tai lên nghe ngóng, chờ đợi kết quả.
“Đã có kết quả xét nghiệm, mức độ tương đồng là 99.92%.” Người đó thầm thở một hơi rồi thông báo kết quả cuối cùng.
Quản gia Trọng vừa nghe thấy kết quả đã sững sờ, không, không thể nào, phản ứng vừa rồi của Thành thiếu chủ cho thấy anh ta đã nhúng tay vào xét nghiệm ADN từ trước đó.
Nếu đã là thế, sao kết quả lần này lại khác, sao lại thế? Sao lại như thế?
Mặc dù lần trước mức độ tương đồng là 99. 98%, lần này là 99.92%, nhưng ai cũng biết sự khác biệt nhỏ nhoi này chẳng mang lại ảnh hưởng gì cả, kết quả cuối cùng vẫn sẽ như vậy.
Sao lại thế?