Chương 1958
Nữ phóng viên khá cẩn thận, tuy rằng trong lòng nghi ngờ, nhưng không hỏi nhiều.
Lần livestream này của cô bé vừa mới đăng lên, một số người còn e dè không dám chửi Đường Vân Thành bây giờ từng người đã bắt đầu lên mạng chửi bới, từng người từng người chửi khó nghe đến mấy cũng có.
Bùi Doanh thấy tin tức, lại thấy mọi người trên mạng không ngừng chửi bới Đường Vân Thành, cuối cùng cũng mỉm cười, nụ cười đầy mãn nguyện và đắc ý.
Đương nhiên Tô Khiết cũng đã thấy được tin tức mới nhất, cũng đã thấy bình luận trên mạng đối với Đường Vân Thành.
Khóe môi của Tô Khiết nhẹ nhàng cong lên, xem ra, có kịch hay để xem rồi!
Tiếp sau đó cô bé lại được phỏng vấn bởi hai công ty truyền thông khác, bé gái mỗi khi đối mặt với ống kính đều không nói nhiều, nhưng mà lại khiến người cảm nhận rõ cô bé thảm thương cỡ nào, đáng thương cỡ nào.
Phút chốc tiếng chửi trên mạng càng ngày càng nhiều, càng ngày càng quá đáng, Đường Vân Thành nghiễm nhiên trở thành vật thay thế của từ cầm thú.
Đường đi của cô bé từ lúc bắt đầu đã rất rõ ràng, chính là thể hiện sự yếu đuối trước mặt mọi người, kêu khổ trước mặt mọi người, để có được sự đồng cảm.
Đứa trẻ nhỏ như vậy, chuyện như thế này, lại được làm rùm beng lên như vậy, với thân phận của Đường Vân Thành đừng nói là muốn trở mình, cho dù là muốn làm gì cũng không được.
Không thể không nói mưu kế của người chủ mưu đúng là rất độc.
Tô Khiết không biết kẻ chủ mưu chống đối cô là ai, nhưng mà cô không sợ đối phương làm ầm lên, đối phương càng làm ầm lên, càng để lộ nhiều sơ hở.
Tô Khiết biết rằng chuyện này không thể làm gì với cô bé, một đứa bé 11, 12 tuổi nói ra những lời như vậy, lại có giám định thương tật từ phía bệnh viện, mà thân phận của nhà họ Đường lại đặc biệt.
Nếu như cô làm gì đó với cô bé, bất kể là làm việc gì, đều sẽ dẫn đến sự phẫn nộ của quần chúng, đều sẽ bị người khác công kích tới không còn gì cả.
Cho nên từ lúc đầu Tô Khiết đã không tính làm gì cô bé, điều cô cần làm chính là làm cho đối phương bất ngờ.
Tô Khiết nhìn Bùi Vũ Ninh ở trong phòng, Bùi Vũ Ninh lúc này giống như một chú mèo con, từ sau khi người của Nguyễn Hạo Thần tới đây, Bùi Vũ Ninh luôn ngoan ngoãn giống như một chú mèo con.
Bùi Vũ Ninh trước giờ ồn ào nay lại im lặng như gà, trừ phi là bất đắc dĩ, Bùi Vũ Ninh tuyệt đối không nói lời nào.
Cô quen Bùi Vũ Ninh lâu vậy rồi, xưa giờ đều không biết Bùi Vũ Ninh lại có thể im lặng như vậy.
Cô qua đây cũng được hai tiếng, Bùi Vũ Ninh vẫn luôn bận việc của bản thân, lại không nói một câu nào, lúc cô đến Bùi Vũ Ninh cũng chỉ nhìn cô một cái, thậm chí còn không nói chuyện với cô, càng khỏi nói ba hoa lắm lời giống bình thường.
Điều này khiến cô có chút không quen!
Bây giờ Bùi Vũ Ninh hoàn toàn chú tâm vào công việc, không hề quan tâm đến chuyện bên ngoài, đây chính là điểm tốt khiến cho mọi việc tiến triển hết sức thuận lợi.
Rốt cuộc Bùi Vũ Ninh sợ tên đàn ông mà Nguyễn Hạo Thần kiếm đến mức nào chứ.
Ánh mắt của Tô Khiết hướng đến người đàn ông đang ngồi một bên uống cà phê, người đó trông rất đẹp, hơn nữa trông rất thân thiện, dù sao lúc cô nhìn thấy người đàn ông này, trên mặt của anh ta luôn nở nụ cười.