Chương 1940
Cô lâu như vậy mới ra mở cửa cho anh, hơn nữa còn không cho anh vào? Lẽ nào thật sự có tình huống gì đó?
“Mở cửa.” Cậu ba Nguyễn lẳng lặng hít thở, cật lực khiến mình bình tĩnh lại, nhưng giọng nói của anh vẫn rõ ràng nâng cao lên vài phần, mang theo lửa giận khó đè nén được.
“Cửa đã mở rồi, có chuyện gì, anh có thể nói rồi.” Tô Khiết ngước mắt nhìn anh, khóe môi nhếch lên.
“Mở cửa, để tôi vào.” Cậu ba Nguyễn cảm thấy lúc này lồng ngực của mình sắp bốc hỏa rồi, người phụ nữ này chính là ông trời phái đến chọc tức anh, anh bây giờ ở bên ngoài, cô vậy mà không mở cửa cho anh, không cho anh vào trong.
“Xin lỗi, bây giờ không tiện.” Lông mày của Tô Khiết nhướn lên, vẫn không có ý sẽ mở hết cửa, mà trực tiếp từ chối anh.
Trong phòng còn có người khác đó, người ta đang tắm, Nguyễn Hạo Thần lúc này vào thật sự rất không tiện.
Hơn nữa, Nguyễn Hạo Thần tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây?
Nhìn dáng vẻ này của anh, có cảm giác người đến không tốt lành gì!!
Có ý gì?
Nghĩ tới chuyện trước đó anh với thư ký Lưu cùng nhau lừa cô, mắt của Tô Khiết hơi tối đi.
Bệnh đau dạ dày tái phát? Còn ngất?
Dáng vẻ bây giờ của anh nhìn trông không có chút dáng vẻ bị bệnh nào!!!
Cho nên, trước đó anh chính là giả bệnh lừa cô!
“Không tiện? Có gì không tiện?” Mắt của cậu ba Nguyễn từng chút nheo lại, đôi mắt híp lại luôn nhìn cô chằm chằm, vào lúc này, trên người anh rõ ràng tỏa ra khí tức nguy hiểm khiến người ta rùng mình.
Không tiện? Cô vậy mà nói với anh không tiện?
Xin hỏi cô có gì không tiện?
Có điều, lúc này, trên người Tô Khiết mặc đồ đứng đắn, chứ không phải đồ ngủ, quần áo cũng chỉnh tề, cậu ba Nguyễn hơi thở phào.
“Không tiện để anh vào, anh có gì thì nói, không có chuyện gì thì tôi đóng cửa.” Tô Khiết nghe giọng điệu này của anh, hai mắt lóe lên.
Cậu ba Nguyễn nhìn cô, không có nói gì, chỉ là khí tức nguy hiểm trong đôi mắt đó càng kinh người.
Có điều, Tô Khiết lúc này không có sợ, cửa khóa trái, cô không mở, anh căn bản không vào được.
“Nếu anh không có chuyện gì thì tôi đóng cửa.” Tô Khiết liếc nhìn anh, sau đó liền muốn đóng cửa.
Nhưng vào lúc này, tay của Nguyễn Hạo Thần đột nhiên đưa qua, tay của anh trực tiếp thò vào trong khe cửa, sau đó nắm chặt cánh cửa.
May mà Tô Khiết không có quá dùng sức, nếu không chắc tay của anh bị kẹp đến bị thương rồi.
“Nguyễn Hạo Thần, anh làm cái gì thế?” Tô Khiết nổi giận rồi, anh muốn làm cái gì?
Ban ngày cùng với thư ký Lưu lừa cô, bây giờ anh lại đến khách sạn?
Tô Khiết sẽ không ngây thơ cho rằng anh đến khách sạn là điều trùng hợp.
Bộ dạng lúc này của anh rõ ràng chính là vẻ đến bắt gian.
Tô Khiết lúc bình thường rất ít khi tức giận, nhưng không đại biểu cô không có nổi cáu.