Chương 1874
Tô Khiết đi đến một ngôi nhà trông giống như là một nhà để xe rồi dừng lại.
“Ở, ở đây hả?” Mạnh Thành không muốn tin tưởng cho lắm, ở đây không có gì để có thể ẩn nấp được, thậm chí còn nói là rất dễ dàng nhìn thấy.
Đám người dưới tay của anh ta quả thật là ăn không ngồi rồi rồi, anh ta nhớ kỹ sau khi trở về phải xử lý đám người kia thật đàng hoàng.
“Đúng vậy.” Tô Khiết nhẹ gật đầu, sau đó đi lên phía trước gõ cửa một cái.
Ở bên trong truyền đến động tĩnh rất nhanh, nhưng mà âm thanh truyền đến có chút xa, một lúc lâu sau cửa mới được mở ra.
Người mở cửa thật sự là Nhạc Hồng Linh.
“Tô Khiết, em đã đến rồi.” Nhạc Hồng Linh nhìn thấy Tô Khiết thì có chút kích động, Nguyễn Hạo Thần xuất hiện cùng một lúc làm cho cô ta cảm thấy bất ngờ, nhưng mà cũng không phải là bất ngờ dữ lắm.
Trong lòng của cô ta ngược lại là cảm thấy vui mừng cho Tô Khiết, xem ra là hiện tại mối quan hệ của Tô Khiết và Nguyễn Hạo Thần đã tốt rồi.
“Vào đi rồi nói.” Tô Khiết nhanh chóng cất bước đi vào trong.
Cửa mở ra, Nguyễn Hạo Thần và Mạnh Thành mới phát hiện ở đây là một tầng hầm, mấy người bọn họ thuận theo cầu thang bước xuống, không gian ở phía dưới không phải là rất lớn, đồ vật cũng không nhiều, trông rất đơn giản.
Chỉ là mấy người bọn họ đều ngửi thấy mùi máu tươi.
“Chị Hồng Linh, chị bị thương rồi hả?” Tô Khiết nhanh chóng nhìn về phía Nhạc Hồng Linh, ở đây không có người nào khác mà chỉ có Nhạc Hồng Linh, cô nhớ đến lúc nãy Nhạc Hồng Linh gọi điện thoại cho cô thì giọng nói suy yếu, trong lòng hơi trầm xuống.
“Không có chuyện gì đâu, bị thương ngoài da thôi.” Nhạc Hồng Linh xem thường trả lời một câu, mặc dù là vết thương của cô ta có hơi nặng, nhưng mà cũng không nguy hiểm đến tính mạng, hiện tại không có thời gian để quan tâm đến vết thương của cô ta.
“Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy?” Tô Khiết nhìn thấy khí sắc của cô ta vẫn còn ổn, biết là cô ta đã tự mình xử lý vết thương rồi.
“Em còn có nhớ đến vụ án mà chị xử lý vào năm trước không? Là tổ chức Hắc Gian đó.” Trong nháy mắt sắc mặt của Nhạc Hồng Linh trầm xuống, cô ta cũng không bởi vì lúc này có Nguyễn Hạo Thần ở đây mà giấu diếm cái gì.
Tô Khiết đã dẫn Nguyễn Hạo Thần đến đây, nói rõ Tô Khiết tin tưởng Nguyễn Hạo Thần, người mà Tô Khiết tin tưởng đương nhiên là cô ta cũng không hoài nghi.
“Em nhớ.” Tô Khiết gật đầu, biểu cảm khẽ thay đổi, dường như là cô đã đoán ra được có chuyện gì xảy ra.
“Lúc ấy chị đã làm bị thương người tình nhỏ của lão đại bọn họ, hiện tại bọn họ tìm chị để báo thù.” Khóe môi của Nhạc Hồng Linh nhẹ nhàng giật giật, có chút châm chọc.
Ban đầu là tổ chức Hắc Gian mời cô ta, lúc ấy nhiệm vụ của cô ta đã hoàn thành, bảo vệ được mạng sống của lão đại bọn họ, chỉ có điều là bởi vì chút sai lầm nhỏ mà đã làm người tình nhỏ của lão đại bị thương, vết thương vừa vặn ở trên mặt của tình nhân nhỏ, xem như là hủy hoại đi gương mặt của người ta.
Lúc ấy chuyện này vốn dĩ là quá khứ không nói đến, bây giờ đối phương đột nhiên tìm cô ta báo thù.