Chương 1872

“Tô Khiết!” ánh mắt của Nguyễn Hạo Thần hơi híp lại, trong giọng nói đang gằn từng chữ rõ ràng có nhiều hơn mấy phần nguy hiểm, người phụ nữ này thật là biết cách chọc giận anh mà.

Cô cảm thấy anh hết giận thì không sao rồi, cũng không cần phải trấn an anh nữa à?

Sao anh lại có suy nghĩ muốn bóp chết cô vậy chứ.

“Phốc.” người lái xe ở phía trước cuối cùng cũng đã không nhịn được nữa rồi, anh ta quen biết với Nguyễn Hạo Thần lâu như vậy, thường nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần khí thế toàn năng, đây là lần đầu tiên nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần bất lực như vậy.

Bất quá cũng chỉ là một cái xưng hô, Nguyễn Hạo Thần còn cầu không được nữa à? Anh ta nhịn cười đã lâu lắm rồi.

Nhưng mà có thể nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần bất lực, sao cảm giác này lại thoải mái như vậy chứ?

Nguyễn Hạo Thần ngước mắt lên nhìn, ánh mắt quét nhìn về phía người đang lái xe ở trước mặt, lạnh lùng trong đôi mắt dường như có thể trực tiếp đóng băng người ta.

“Đi…” Khóe môi của Tô Khiết hơi giật giật, sau đó trực tiếp báo ra một địa điểm: “Cảm ơn.”

Cô biết là Nguyễn Hạo Thần đặc biệt chạy đến đây vì cô, chắc chắn là Nguyễn Hạo Thần đến để giúp cô, cho nên cô cũng không tiếp tục khách khí với Nguyễn Hạo Thần nữa.

Đương nhiên là trong lòng của Tô Khiết rất rõ ràng, nếu như lúc này cô không cho Nguyễn Hạo Thần đi theo, có lẽ là Nguyễn Hạo Thần sẽ thật sự tức giận, vậy thì sẽ rất khó dỗ dành.

Cô không biết là Nhạc Hồng Linh đã xảy ra chuyện gì, Nhạc Hồng Linh lại không cho cô nói cho những người khác, hoặc là Nguyễn Hạo Thần có thể giúp chút gì không.

“Vâng, chị dâu yên tâm, đảm bảo sẽ đến đó với tốc độ nhanh nhất.” Mạnh Thành lái xe đáp ứng vô cùng sảng khoái, anh ta biết rõ lão đại chính là vì chuyện của chị dâu cho nên mới đến đây, mà lúc nãy anh ta đã tận mắt nhìn thấy địa vị của lão đại ở trước mặt của chị dâu.

Lão đại ở trước mặt của chị dâu có địa vị gì?

Căn bản là không có địa vị!

Cho nên bây giờ chị dâu nói cái gì thì anh ta nghe theo cái đó.

“Trên đường đi cẩn thận một chút, đừng để bị người khác theo dõi.” Tô Khiết nghĩ đến chuyện này ngay cả bọn người Sở Bách Hà mà Nhạc Hồng Linh cũng không nói cho biết, nếu như Nhạc Hồng Linh đã không muốn cho mọi người biết rồi thì chắc chắn là có nguyên nhân, trước khi vẫn còn chưa biết sự việc rõ ràng, cô nhất định phải chú ý cẩn thận một chút.

“Chị dâu, yên tâm đi.” Lần này Mạnh Thành đồng ý nhanh như là lúc nãy, chỉ là trong giọng nói có nhiều hơn mấy phần nghiêm túc.

“Nhạc Hồng Linh ở đó à?” Trên mặt của Nguyễn Hạo Thần cũng nghiêm túc hơn, trong tin nhắn của cô đã nói rất rõ ràng cô là vì chuyện của Nhạc Hồng Linh cho nên đến đây, cô vừa đến M thì trực tiếp muốn chạy tới chỗ này, nói rõ là Nhạc Hồng Linh ở nơi đó.

Chỉ là người mà anh kêu điều tra Nhạc Hồng Linh cẩn thận vẫn không tìm được Nhạc Hồng Linh, không ngờ tới là Nhạc Hồng Linh lại trong trung tâm thành phố phồn hoa như vậy.

“Đúng vậy.” Tô Khiết nhỏ giọng đáp lời, lông mày khẽ nhíu lại một chút, không biết là đang nghĩ cái gì.

“Có biết là có chuyện gì không?” Bàn tay đang ôm ở trên người cô của Nguyễn Hạo Thần cũng không buông lỏng, ngược lại là còn nắm chặt hơn. Người phụ nữ của anh, anh hi vọng là cô có thể an toàn ở bên cạnh của anh, nhưng mà cô lại không là một cô gái tầm thường.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play