Chương 1789
“Giải tán trước đi, nếu có chuyện gì thư ký Lưu sẽ thông báo sau.” Im lặng một lúc, có người đứng dậy đi mất.
Mọi người cũng giải tán theo, dù sao tổng giám đốc đã đi mất rồi, bọn họ ở lại đây làm gì nữa?
Thư ký Lưu cầm hồ sơ, nhanh chân đuổi theo, nhưng mà cậu ba Nguyễn đã đi thang máy lên lầu.
Thư ký Lưu thở hắt ra một hơi, nhấn nút thang máy khác, may mà lúc này không có quá nhiều người dùng thang máy.
Tổng giám đốc lên lầu, chắc chắn sẽ về văn phòng.
Bây giờ công chúa đang ở trong văn phòng tổng giám đốc, tổng giám đốc về văn phòng chắc chắn sẽ nhìn thấy công chúa.
Từ tình hình cuộc họp lúc nãy mà nói, rõ ràng tổng giám đốc vẫn chưa thoát khỏi đả kích đó, nếu bây giờ tổng giám đốc gặp được công chúa, có phải lại bị kích thích thêm nữa không?
Thư ký Lưu rất sốt ruột, lúc này thật sự là không biết làm sao.
Thấy thang máy sắp dừng lại, cửa thang máy mở ra, thư ký Lưu hít sâu, nhắm mắt nói đại: “Tổng giám đốc…”
Dù sao thì trước sau gì cũng phải chết, không trốn được.
Nhưng thư ký Lưu còn chưa kịp nói, điện thoại của cậu ba Nguyễn đã reo lên.
Nguyễn Hạo Thần cầm điện thoại ra, nhìn thoáng qua thông báo hiển thị người gọi đến, nhấn nghe máy.
“Anh ba, anh lại đây mau đi, chị ba bị người ta đánh hội đồng nè.” Đầu dây bên kia vang lên tiếng của cậu năm Tào, vừa dồn dập vừa đột ngột.
Lúc nãy tiếng của cậu năm Tào rất lớn, thư ký Lưu đứng bên cạnh cũng nghe thấy rất rõ.
Thư ký Lưu hơi ngẩng ra, phu nhân bị người ta đánh hội đồng?
Bây giờ anh đã biết rõ sự lợi hai của phu nhân, ai còn dám đánh hội đồng phu nhân chứ?
Có ai có thể đánh hội đồng phu nhân?
Nhưng mà nghe giọng điệu của cậu năm Tào đang rất sốt ruột, cũng không giống như đang đùa, cậu năm Tào cố ý gọi điện thoại cho tổng giám đốc, chỉ sợ chuyện đã rất nghiêm trọng.
Nguyễn Hạo Thần lập tức thay đổi sắc mặt: “Ở đâu?”
Từ đó đến giờ cậu ba Nguyễn luôn đặt chuyện liên quan đến Tô Khiết lên hàng đầu, nghe nói Tô Khiết bị người ta đánh hội đồng, cậu ba Nguyễn không chậm trễ thêm giây phút nào, cho nên ngay trong lúc hỏi thăm, Nguyễn Hạo Thần đã nhấn nút thang máy xuống tầng hầm.
Ngay giây phút cửa thang máy đóng lại, thư ký Lưu mới nhớ ra trong văn phòng của tổng giám đốc còn có một cô công chúa.
Lần này anh chắc chắn là không thể nói cho tổng giám đốc biết chuyện công chúa rồi, trong lòng thư ký Lưu cũng biết rất rõ, trong lòng tổng giám đốc, phu nhân luôn luôn là quan trọng nhất, cho dù lúc này anh có nói cho tổng giám đốc biết chuyện công chúa thì chắc chắn tổng giám đốc cũng sẽ đi tìm phu nhân trước, sẽ không chần chừ dù chỉ một giây.
Nhưng anh không thể quăng công chúa ở trong văn phòng tổng giám đốc không quan tâm đến được.
“Tổng giám đốc, tôi đi dọn dẹp mấy hồ sơ vừa họp lúc nãy.” Lúc này đầu óc của thư ký Lưu cũng rất nhanh nhạy, tìm được một lý do mà anh cảm thấy rất hay ho.
Nguyễn Hạo Thần liếc nhìn anh, không nghĩ nhiều, cũng không nói thêm gì, chỉ chậm rãi gật đầu.
Thư ký Lưu thở phào nhẹ nhõm, may quá, may mà tổng giám đốc không hỏi thêm gì nhiều, nếu lúc này tổng giám đốc hỏi anh thêm gì nữa, anh thật sự không biết phải trả lời như thế nào.
Thang máy khép lại lần nữa, Nguyễn Hạo Thần xuống lầu.