Chương 1605
Nếu bà chủ thật sự sinh đứa bé kia thì dễ nói, nếu không phải, chuyện này rất nghiêm trọng.
“Tổng giám đốc, tôi nghĩ nếu bà chủ sinh con thì chắc chắn đã sớm nói cho anh biết, cho nên có lẽ không quan hệ đến bà chủ…” Thư ký Lưu thử mở miệng muốn khuyên tổng giám đốc nhà mình.
Thư ký Lưu biết rõ tình cảm của tổng giám đốc nhà mình đối với bà chủ, cho nên thư ký Lưu thật sự không muốn giữa tổng giám đốc và bà chủ có hiểu lầm gì.
Cậu ba Nguyễn lại híp mắt lại, anh cũng nghĩ đến vấn đề này, anh cũng không muốn tin Tô Khiết vẫn luôn giấu giếm anh.
“Tổng giám đốc, bà chủ cảnh giác cao như vậy, nếu chúng ta điều tra bà chủ, bà chủ chắc chắn phát hiện ra, đến lúc đó lỡ bà chủ hiểu lầm gì thì sao?” Thư ký Lưu nhìn tổng giám đốc nhà mình không nói lời nào thì quyết định nói rõ ràng.
Đây không phải là chuyện nhỏ, cho nên tuyệt đối không thể xảy ra sơ xuất gì.
Con ngươi cậu ba Nguyễn lóe lên, mím chặt môi, anh biết rõ thư ký Lưu nói không sai, cô cảnh giác rất cao, nếu anh thật sự cho người điều tra cô thì cho dù anh kín đáo thế nào, cô cũng có thể phát hiện được.
Đến lúc đó, nếu đứa bé cũng không phải là của cô, sợ là có một số việc không thể nào giải thích được.
“Được rồi, cậu ra ngoài trước đó.” Lúc nào giọng nói của cậu ba Nguyễn trâm thấp.
Thư ký Lưu ngẩn người, sau đó chậm rãi đi ra ngoài.
Cậu ba Nguyễn thở dài một hơi, anh xoay người đi tới cửa sổ.
Lúc này cậu ba Nguyễn vừa mâu thuẫn lại rối rắm, nếu điều tra thì sợ Tô Khiết sẽ phát hiện, còn không điều tra thì sự nghi ngờ trong lòng anh không thể biến mất.
Cậu ba Nguyễn đứng ở cửa sổ không nhúc nhích, không biết qua bao lâu anh đột nhiên nhớ tới gì đó, sau đó nhanh chóng lấy điện thoại gọi vào một dãy số.
Điện thoại vang lên hai tiếng, người bên kia nghe máy.
“Hạo Thần, có chuyện gì sao?” Điện thoại vừa được kết nối, giọng nói của Trác Hiểu Lam truyền tới.
Giọng nói này rất bình thường tự nhiên, không nghe ra được điều gì khác thường.
“Lần trước em nói chị điều tra bệnh tình của Tô Khiết, em muốn biết thêm tình hình.” Trong con ngươi Nguyễn Hạo Thần mang theo một chút cảm xúc phức tạp, không thể điều tra trực tiếp thì anh chỉ có thể nghĩ tới Trác Hiểu Lam.
“Tình hình thế nào? Em muốn biết chuyện gì?” Bên kia Trác Hiểu Lam đột nhiên nắm chặt điện thoại, trong con ngươi cũng lóe lên sự khác thường.
Không lẽ Nguyễn Hạo Thần phát hiện ra chuyện gì sao?!
“Cô ấy không thể sinh con bởi vì bị thương, em muốn biết cô ấy bị thương lúc nào?” Cậu ba Nguyễn vô cùng tin tưởng tài năng của Trác Hiểu Lam, cho nên anh chắc chắn Trác Hiểu Lam sẽ biết những chuyện này.
Anh cho rằng có thể tìm được đáp án từ chỗ của Trác Hiểu Lam.
Bên kia sắc mặt của Trác Hiểu Lam thay đổi, bàn tay nắm điện thoại không nhịn được bắt đầu run lên, chẳng lẽ Nguyễn Hạo Thần thật sự đã biết Tô Khiết có con rồi sao?
Trác Hiểu Lam hiểu rõ Nguyễn Hạo Thần, anh cố ý gọi điện thoại tới hỏi chuyện của Tô Khiết chứng tỏ trong lòng anh vẫn còn quan tâm Tô Khiết.
Không, phải nói là anh vô cùng quan tâm Tô Khiết.
Nếu Nguyễn Hạo Thần biết Tô Khiết và người khác sinh con thì chắc chắn anh sẽ đau khổ, rất đau khổ.
Trác Hiểu Lam chưa xác định được, cho nên cô ta không nói thẳng mà thử hỏi: “Sao vậy? Sao em đột nhiên hỏi chuyện này? Xảy ra chuyện gì sao?”