Chương 1603
Từ trước đến nay tổng giám đốc luôn bình tĩnh trầm tĩnh, không chút gợn sóng lại có lúc gấp gáp như vậy sao?
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện lớn gì?
“Cuộc họp kết thúc.” Cậu ba Nguyễn nghĩ đến chuyện máy tính vẫn đang mở, không ít người bên kia đang nhìn, anh nói một tiếng kết thúc, sau đó cũng không quan tâm bên kia có đồng ý hay không, anh nhanh chóng đóng máy tính lại.
Trước khi điều tra rõ ràng chuyện của công chúa nhỏ thì không thể cho người khác biết được.
Người bên kia lập tức choáng váng, cuộc họp kết thúc? Cuộc họp kết thúc?
Đây là lần thứ hai trong hôm nay rồi!!
Cũng may bọn họ cũng đã thảo luận gần xong rồi, những chuyện nên thông qua cũng xong, kết thúc thì kết thúc đi, người bên kia cũng không có ý kiến gì, đương nhiên quan trọng là không dám có ý kiến!
Cậu ba Nguyễn đóng máy tính xong thì nhìn về phía thư ký Lưu: “Mau nói đi.”
Tuy rằng lúc này anh cố gắng khống chế mình, nhưng trong giọng nói vẫn có thể nghe ra được sự gấp gáp.
Thư ký Lưu ngẩn người, thâm thở dài một hơi, sau đó mở miệng nói: “Mẹ của công chúa nhỏ tên là Hứa Dinh Dinh.”
Cậu ba Nguyễn nghe thư ký Lưu nói xong thì sắc mặt trầm xuống, trái tim cũng nặng nề theo, vừa mất mát lại thất vọng.
Không phải sao?
Thật sự không phải sao?
Chẳng lẽ anh đã suy nghĩ quá nhiều?
Thư ký Lưu nhìn thấy dáng vẻ của tổng giám đốc nhà mình thì ngẩn người, nhanh chóng nói: “Tổng giám đốc, anh nghe tôi nói xong đã.”
Con ngươi cậu ba Nguyễn nhanh chóng lóe lên, lại nhìn về phía thư ký Lưu: “Nói chuyện chính.”
“Chuyện chính là Hứa Dinh Dinh chưa lập gia đình hơn nữa cũng không có bạn trai.” Thư ký Lưu không dám thở mạnh, nói một hơi.
Thư ký Lưu đã điều tra được như vậy, theo lý thuyết hiện tại Tịch Xuyên và Hứa Dinh Dinh đã ở bên nhau, nhưng thư ký Lưu lại không điều ra được, không thể không nói chuyện này có chút kỳ lạ.
Cậu ba Nguyễn híp mắt lại, trong con ngươi mang theo suy nghĩ: “Cho nên?”
“Cho nên chuyện này vẫn có chút đáng nghi, nếu không phải công chúa nhỏ là con riêng của cô Hứa thì có lẽ công chúa nhỏ không phải do cô Hứa sinh ra, mẹ của công chúa nhỏ có thể là người khác, tôi chỉ điều tra được như vậy, sau đó nhanh chóng quay về báo cáo với tổng giám đốc.” Thư ký Lưu nghe tổng giám đốc nhà mình nói thì liên tục đưa ra câu trả lời.
“Cho nên mẹ cô bé có thể là Tô Khiết đúng không?” Cậu ba Nguyễn híp mắt lại, có một cảm xúc không chịu khống chế tràn ra ngoài, có đúng không? Có đúng như anh suy đoán hay không?
Anh vấn luôn cảm giác Đường Vũ Kỳ và Tô Khiết giống như mẹ con hơn, càng giống…
Phong cách giống nhau, thần thái cũng giống.
Lúc này cậu ba Nguyễn quá kích động, cho nên buột miệng nói ra lời này.
“Bà chủ? Con của bà chủ?” Thư ký Lưu không nghĩ tới khả năng này, anh ta nhất thời khiếp sợ.
Đó là con của bà chủ? Con của bà chủ?