Chương 1307

“Được.” Tô Khiết không có hỏi gì nhiều, Đường Lăng lúc này nếu như không phải thật sự không tiện, chắc chắn sẽ không để cô ra mặt.

Đường Lăng không có nói nhiều, nhất định là chuyện cơ mật.

Khi Tô Khiết đến trung tâm thương mại Tâm Thế Niệm , thư ký của Tư Đồ Không đã đang đợi cô, đối phương cái gì cũng không nói nhiều, trực tiếp đưa chi phiếu cho cô.

Tô Khiết vẫn có hơi tò mò, cho nên không nhịn được liếc nhìn con số trên chi phiếu, sau đó khóe miệng không khỏi giật giật.

Vãi, thật có tiền.

Bởi vì Đường Lăng nói với cô sau khi lấy được chi phiếu không cần vội vàng rời khỏi, Tô Khiết bèn ở trong trung tâm thương mại tùy ý đi lại.

Tô Khiết nghĩ sinh nhật của Phạm My sắp đến rồi, Tô Khiết phát hiện Phạm My rất thích ngọc, vừa hay nhìn thấy một cửa hàng chuyên về ngọc, Tô Khiết liền đi vào muốn xem thử có cái gì thích hợp không.

Đi vào, nhìn thấy giá cả đó, khóe miệng của Tô Khiết lại giật giật lần nữa, chẳng trách Đường Lăng lấy được nhiều tiền như thế, đồ trong này cũng quá đắt rồi, đây thật sự là cướp tiền.

Trong tủ, vòng ngọc rẻ nhất cũng phải mấy trăm triệu, giá của vòng ngọc đắt nhất phải hơn 60 tỷ.

Đều nói vàng có giá, ngọc vô giá, câu này cô hôm nay đã tin rồi.

Đương nhiên, đắt tự nhiên có lý do của đắt, Tô Khiết mặc dù không hiểu gì về ngọc, nhưng cũng nhìn ra màu sắc đó, chất lượng đó tuyệt đối đều là loại thượng đẳng. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Quá đắt rồi, Tô Khiết bèn chỉ nhìn, không có nói chuyện, cũng không có ý muốn mua.

Sau khi nhân viên phục vụ nhìn cô vài lần, rõ ràng có hơi mất kiên nhẫn, ánh mắt đó hận không thể đuổi cô ra ngoài.

Vừa hay vào lúc này, Cổ Doanh Doanh và Cổ Linh Linh cũng đi vào trong cửa hàng này.

“Cô Cổ, cô đến rồi, cô hôm nay định xem gì?” Nhân viên phục vụ nhìn thấy Cổ Doanh Doanh, trên mặt lập tức treo nụ cười rạng rỡ, nhiệt tình ra đón, trực tiếp ném Tô Khiết sang một bên.

Khi Tô Khiết nghe thấy tiếng cô Cổ đó, hơi liếc mắt, nhìn một cái, khi nhìn thấy Cổ Doanh Doanh thì khóe miệng hơi nhếch lên.

Đây coi như oan gia ngõ hẹp sao?

“Tôi muốn mua một chiếc vòng ngọc tặng người khác.” Bởi vì Tô Khiết mắt hướng về chiếc tủ, Cổ Doanh Doanh không có nhận ra Tô Khiết.

“Cô Cổ muốn tặng người như thế nào? Bao nhiêu tuổi?” Nhân viên phục vụ vừa nghe thấy bán được hàng, mắt sáng lên, thái độ lại càng nhiệt tình. Hai nhân viên phục vụ khác cũng vây lại.

“Thân phận tôn quý, khoảng 70 tuổi.” Cổ Doanh Doanh giống như tùy ý nói một câu.

“Ồ, tôi hiểu rồi, cô Cổ đây là muốn mua vòng ngọc tặng cho bà cụ Nguyễn sao? Cô Cổ thật sự hiếu thảo.” Nhân viên phục vụ đó rất thông minh, cũng biết nịnh nọt.

Nhân viên bán hàng kia là một người thông minh, lanh lợi, cũng là một người biết nịnh hót.

Cổ Doanh Doanh cười, không nói gì, không phủ nhận thì coi như là thừa nhận.

“Nếu như cô Cổ muốn tặng cho bà cụ Nguyễn đương nhiên phải tặng cái tốt nhất.” Trên khuôn mặt của nhân viên bán hàng kia lộ rõ sự kích động, dường như đã nhìn thấy tiền đang vẫy tay với cô ta.

Đồ càng đắt, hoa hồng của bọn họ càng nhiều, đó cũng chính là tiền!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play