Lúc Ngôn Cách nhận được tin nhắn đã đến của Cố Dư, cô dành hết sức bình
sinh chạy ra cổng, mắt thấy sắp đến cô vội phanh lại, hít thở sâu vài
cái lấy lại bình tĩnh, cố gắng ổn định tâm trạng, không thể nào để hắn
biết cô đang phấn khích, chỉnh chu lại tóc tai thấy ổn ổn mới thong dong bước ra ngoài, quả nhiên thấy hắn đang dựng xe cạnh gốc cây to trước
trường, cô mỉm cười đi đến.
“Lần này chú đến rất nhanh nha.”
Cố Dư nhìn cô gái mặc bộ đồng phục học sinh bỗng dưng cảm thấy bản thân
cũng có chút cầm thú? Bằng không sao lại qua lại với một đứa nhóc kém
tận tám tuổi, quả là xứng trâu già gặm cỏ non mà bọn Tô Phi hay nói, cúi đầu đưa tay ho một cái che giấu cảm giác ngượng ngùng, hắn đưa hộp giữ
cơm cho cô, nói.
“Mau vào ăn đi, hôm nay còn làm thêm cá chiên mắm cho em.”
Ngôn Cách không cầm ngay, cô chỉ cười tủm tỉm, hai tay đang chéo sau lưng,
ngọt ngào đưa mặt tới: “Chú Cố này, có phải là chúng ta nên ôm một cái
không nha?”
Cố Dư bật cười, cô nhóc này đúng là không chịu ở thế
bị động mà, càng không biết cái gì gọi là rụt rè, hai chữ nà hoàn toàn
không liên quan đến cô, hắn làm như không hiểu hỏi lại.
“Hả? Tôi không phải là hạng đàn ông dễ dãi đâu nha.” Nói xong còn làm điệu đưa hai tay ôm ngực.
Ngôn Cách: “…” Đừng có dùng vẻ mặt ủy khuất như vậy được không hả? Tưởng cô không thấy tia vui vẻ trong mắt hắn à!!
Ngôn Cách nhịn xuống cảm xúc muốn đánh người, hắng giọng một cái rồi lại
tiếp tục ngọt ngọt ngào ngào: “ Nhưng…nhưng mà người ta muốn anh Cố Dư
ôm ôm~”
“…”
Lần này đến phiên Cố Dư nghẹn lời, nghẹn đến
đỏ bừng mặt, đảo mắt quanh một vòng xem có ai để ý không, rất may cổng
Nam của trường ít người lui tới, không ai rảnh mà nhìn qua hai người
đang làm trò con bò này, hắn treo hộp cơm lên xe, sải bước chân tới chỗ
cô, giang tay cười vô cùng lưu manh, đôi mặt phượng hơi híp lại nhìn cô
gái nhỏ trước mặt, giọng vô cùng quyến rũ.
“Chỉ ôm một phút thôi đó.”
Ngôn Cách lập tức như mèo thấy cá, lao vào lồng ngực hắn mạnh đến nỗi làm
hắn phải lui lại một bước, cô giang tay ôm chặt hắn, cọ cọ mặt lên người hắn thỏa mãn thở một hơi, hai tay còn không quên sờ sờ nắn nắn, trong
lòng không ngừng cảm thán, ai ôi~, cái người này nhìn bề ngoài thì rõ là gầy nha, đến khi sờ vào mới biết cơ thịt săn chắc đàn hồi cỡ nào, rất
là đã ghiền a!
Cố Dư chụp bàn tay đang làm loạn sau lưng, hắn vừa cúi đầu liền thấy ánh mắt cong cong của cô gái nhỏ, hắn cười khẩy một
tiếng, xấu xa nói: “Đừng có sờ bậy bạ, tính tự chủ của tôi rất kém đó.”
Ngôn Cách nghe vậy liền ho một tiếng, dừng tay ngay lập tức, để tránh mất
mặt cô còn cứng miệng nói: “Ai da, người ta rất thích vậy á.”
Cố
Dư nheo mắt nham hiểm nhìn cô, khóe môi nở nụ cười như có như không: “Ồ
có thật không? Hay là giờ chúng ta……đi nhà nghỉ liền đi?”
Con
nhóc này đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ đây mà, may mà hắn tiếp
xúc với cô đủ lâu, thừa biết cái tính cô chính là miệng hùm gan sứa*,
vào vấn đề liền cúp đuôi bỏ chạy, hừ! Còn dám mạnh miệng trêu chọc hắn.
(*ý chỉ những người nói năng hùng hổ nhưng trong lòng lại nhát gan, sợ sệt)
Ngôn Cách nghe âm thanh từ đỉnh đầu truyền đến, cả người lập tức cứng đờ,
ặc, bình thường tên này giữ trinh tiết như giữ của, sao hôm nay bỗng
dưng phóng đãng quá vậy a?? Cô lúng túng buông tay ra, cười hề hề hai
tiếng giả ngu, hai tròng mắt đảo liên tục, nhìn cô lúc này như một con
cáo nhỏ tinh ranh.
“ Ách, cái đó….đồ ăn sắp nguội rồi….em đói…” Nói xong còn phối hợp nuốt nước miếng, tay thì xoa xoa cái bụng nhỏ của mình.
Dáng người Cố Dư rất cao, bỗng dưng hắn hạ người ghé sát vào tai Ngôn Cách
thở một hơi, giọng điệu có chút mờ ám nói: “Không cần đồ ăn, em có thể
ăn tôi nha, đảm bảo sẽ no đến bữa sau.”
Ngôn Cách: “!!!”
Tai Ngôn Cách bị hơi thở của hắn làm nhột, cô cố gắng tránh né, cuối cùng
nghe được hắn đang nói câu kia, mặt lập tức đỏ bừng, giống như bị nung
chín ở nhiệt độ 100, cô luống cuống tay chân chộp lấy hộp cơm, sau đó
vùng người chạy đi mất hút, chân nọ đá chân kia liêu xiêu lảo đảo bỏ
chạy mất dép, chỉ để lại bóng lưng nho nhỏ cho hắn nhìn.
Cố Dư
nãy giờ nén cười, hiện tại bị dáng vẻ xấu hổ này của cô chọc tới cười ra tiếng, một tay chống ở eo, một tay thì vuốt quả đầu húi cua mới cắt của mình, cười ha hả không dừng lại được, mãi đến tận mấy phút sau hắn mới
dừng được cơn cười cả mình, nhưng khóe miệng vẫn cong lên một đường cong thật lớn, ánh mắt cũng chứa ý cười rõ rệt, đủ để biết hiện tại tâm
trạng hắn tốt cỡ nào.
……..
Tô Phi cảm thấy sau ngày hôm qua
hình như thằng bạn mình có gì đó thay đổi, nhưng nói thay đổi chỗ nào
cậu lại không thấy rõ được, rốt cuộc là chô nào a? Cố Dư tựa hồ tâm
trạng hôm nay rất tốt, còn chủ động giúp đỡ mấy nhóc nhân viên, đưng
nhìn hắn bình thườn cười cười hòa đồng mà tưởng dễ gần nha, thực chất cả cái club đều biết Cố Dư mới là người khó chịu nhất ở đây, việc ai thì
người nấy làm, hễ làm gì đụng chạm tới hắn, hắn vẫn nở nụ cười mỉm nhưng ánh mắt sắc tới nỗi muốn xiên con nhà người ta một nhát, rất nhiều nhân viên sợ hãi Cố Dư hơn là ông chủ hắn đây này!
Cố Dư cảm nhận ánh nhìn quái lạ của Tô Phi, chợt nhớ tới chuyện mẹ Cố sáng nay, hắn buông
chiếc ly trong tay, vừa sải bước vừa bẻ đốt tay rốm rốp, trên mặt còn nở nụ cười vô cùng thân thiện với Tô Phi, gằn từng chữ.
“Ồ, Tô đại ca, lại đây chúng ta nói chuyện nhân sinh nào!”
“Không, tao từ chối!!!”Tô Phi đánh hơi được nguy hiểm, không cần suy nghĩ lập
tức từ chối nhanh gọn lẹ, mày đừng tưởng cười “thân thiện” vậy là tao
không biết mày có ý gì nhé, tao mà nói chuyện với mày mới là đồ ngu, vừa nghĩ tới đó chân cậu đã nhấc lên bỏ chạy.
Cố Dư làm sao bỏ qua
cho tên khốn chuyên tung tin đồn thất thiệc về mình được chứ, chộp lấy
cổ cậu ta lôi vào phòng nghỉ, sau đó hạ tay hạ chân “thăm hỏi thân mật”
với Tô Phi.
“Á---Mẹ kiếp, sao lại đánh taooo?”
“Sao ấy à, hôm nay tao vui liền muốn đánh mày!”
Binh bốp bốp binh bốp!
“Á----Đừng có đánh vào mặt tao…ai da..Cố Dư!!!!!”
“Mày có gọi là ông cố nội tao cũng không tha, này thì tung tin đồn này, này
thì bịa chuyện này! Hôm nay ông mày phải trả cho mày đủ mới hả dạ!”
Tô Phi căn bản không biết mẹ Cố phản bội mình, bởi vì cậu đã dặn mẹ Cố
phải âm thầm bồi bổ cho Cố Dư đừng để hắn biết được, cậu chỉ nghĩ là Cố
Dư đang nói về việc mình bịa chuyện vụ của Ngôn Cách trước kia, bị đánh
tới bầm dập người, miệng la oai oái không ngừng.
“ Cố đại ca…huhu tha mạng…lần sau tao không dám nữa…đừng đánh …ai ui..”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT