Thời gian tu luyện càng lâu, Trần Đức càng cảm thấy sự truyền thừa của Âm Dương Kinh giống như ký ức của một tiên hiền, của một tiền bối vậy!

Cần phải đạt đến một cấp độ nhất định thì mới có thể mở ra được, mà việc Trần Đức có thể đạt được sự truyền thừa này có mối liên hệ trực tiếp với chuyện tiêu diệt tập đoàn sát thủ đó.

Nếu không có Tống Thiên Vũ, anh cũng không gặp phải tất cả những chuyện này, càng không thể lĩnh ngộ được thế giới tu hành hoàn toàn mới.

Huống hồ, anh cũng đã hứa với Tống Thiên Vũ sẽ bảo vệ Tống Ngữ Yên trong ba tháng.

Bây giờ, kể từ khi Tống Thiên Vũ qua đời cũng chỉ mới một tháng trôi qua.

"Trần Bát Hoang, tôi vẫn luôn thắc mắc. Với thực lực của anh, rõ ràng có thể đạt được rất nhiều thứ. Ít ai có thể ngăn cản được anh, nhưng...tại sao anh lại đồng ý ở bên cạnh tôi... bảo vệ tôi?"

Tống Ngữ Yên hỏi một câu hỏi vẫn luôn quẩn quanh trong đầu cô ấy, cô ấy thực sự không thể nghĩ ra đáp án cho câu hỏi này.

“Lời hứa với bố em, lời hứa với Tống Thiên Vũ”, Trần Đức cười đáp.

Trên thực tế, còn có một lý do khác mà anh không nói.

Tống Ngữ Yên thực sự rất giống An Nhã Hi.

Người con gái đó đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng anh, có lẽ cả đời này anh không bao giờ quên được.

Mặc dù hai người này chỉ giống nhau về ngoại hình, còn tính cách thì hoàn toàn trái ngược, nhưng anh cũng không muốn Tống Ngữ Yên bị thương dù chỉ là một chút.

"Chỉ vì lời hứa thôi sao...”, đôi mắt trong veo của Tống Ngữ Yên hiện lên một tia thất vọng, sau khi lẩm bẩm một câu, cô ấy đột nhiên đổi giọng: “Lâm Dao muốn gặp anh”.

“Lâm Dao?”, khi nhắc đến cái tên này, trong đầu Trần Đức liền hiện bộ ngực cỡ lớn khiến người khác nhức mắt, anh luôn có ấn tượng tốt về cô gái đó.

Anh nhớ Lâm Dao là cô gái duy nhất ở học viện thương mại không ghét anh, thậm chí anh còn nhận ra cố gái này có một chút gì đó gọi là sùng bái anh: "Cô ấy tìm anh có chuyện gì sao?"

"Vâng!"

Tống Ngữ Yên gật đầu, trong khoảng thời gian rời khỏi học viện thương mại, cô ấy vẫn luôn liên lạc với Lâm Dao. Từ khi Tống Thiên Vũ ra đi đến giờ, người mà cô ấy liên lạc nhiều nhất chính là Lâm Dao.

Nhờ có sự giúp đỡ và động viên rất lớn của Lâm Dao nên cô ấy mới có thể thoát ra khỏi sự mù mịt và bắt đầu đối mặt với hiện thực, cô ấy và Lâm Dao thực sự là bạn thân, chị em thân thiết của nhau.

Giữa Tống Ngữ Yên và Lâm Dao không có bất kỳ bí mật nào cả.

Nửa tháng trước cô ấy đã biết chuyện Trần Đức chính là anh hùng năm xưa cứu Lâm Dao khiến cô vẫn nhớ mãi không quên: "Thật ra, cô ấy đã biết anh từ lâu, anh đã từng cứu cô ấy, có lẽ anh cũng nhớ, Tam Giác Vàng, một cô bé...”

"Hóa ra là cô ấy...”

Trần Đức vân vê cằm, dựa vào những từ khóa này, anh nhanh chóng tìm được một vài thông tin, nhiệm vụ giải cứu ở vùng Tam Giác Vàng, anh nhớ tới cô bé khoảng mười sáu mười bảy tuổi năm đó.

“Suốt những năm nay cô ấy vẫn luôn nhớ đến anh, đợi anh xuất hiện làm bạn trai của cô ấy”, Tống Ngữ Yên nói: “Vốn dĩ… anh và tôi đã đăng ký kết hôn, cô ấy không muốn làm phiền anh, chỉ có điều... cô ấy sắp rời khỏi thành phố Tần, trước khi đi muốn gặp anh một lần, cô ấy đang đợi anh ở quán cà phê phía trước, anh có thể đến đó... trò chuyện và tạm biệt cô ấy không?"

"Sắp rời đi rồi sao? Được, bây giờ anh sẽ qua đó”, là bạn bè với nhau, Trần Đức cảm thấy tạm biệt nhau là chuyện cần thiết, huống hồ còn là cô bé năm đó anh từng cứu.

Chỉ có thể cảm thán là thời gian thay đổi mọi thứ. Lúc đó ở học viện thương mại vậy mà anh lại không nhận ra.

“Được rồi, tôi không đi đâu, anh đi gặp cô ấy đi”, Tống Ngữ Yên vẫn lạnh lùng và nho nhã, từ khi Tống Thiên Vũ ra đi, cô ấy gần như không hề cười.

“Đưa thứ này cho Diệp Khánh Ngôn, nói với cô ấy trong này là thuốc để uống, còn lại thuốc dạng lỏng thì dùng làm mặt nạ, đắp lên mặt có thể chữa lành vết thương”, Trần Đức lấy ra một cái hộp vuông nhỏ.

“Chữa lành vết thương?”, Tống Ngữ Yên liếc nhìn chiếc hộp nhỏ, cô ấy biết rất rõ thương tích của Diệp Khánh Ngôn, vết thương trên mặt gần như không thể lành được, nhưng cô ấy cũng không nhiều lời, cầm lấy chiếc hộp nhỏ: “Tôi sẽ đưa cho chị ấy".

Nhìn Tống Ngữ Yên rời đi, lúc này Trần Đức mới đi về phía quán cà phê cách đó không xa.

Vừa bước vào, Trần Đức liền chú ý tới Lâm Dao đang ngồi trước cửa sổ, cũng hết cách, cô thực sự quá xinh đẹp, quá hấp dẫn, mái tóc dài bồng bềnh, ăn mặc đơn giản kín đáo, nhưng dáng người đẫy đà kia thực sự là quá thu hút ánh nhìn người khác. Một số người đàn ông trong quán cà phê thỉnh thoảng lại liếc nhìn cô.

Lâm Dao không chỉ có dáng người tinh xảo hấp dẫn mà còn có một đôi mắt thông minh, trang điểm vừa phải, nét mặt thanh tú xinh đẹp, ngồi trước cửa sổ cô giống hệt một nữ thần!

"Bát Hoang!"

Vừa nhìn thấy Trần Đức, Lâm Dao cũng nhận ra anh ngay, cô nở một nụ cười ngọt ngào và vẫy tay với anh.

Xung quanh, một nhóm đàn ông đều cực kỳ ghen tị.

Lâm Dao đã ngồi ở đó một mình rất lâu, trong khoảng thời gian đó không phải là không có ai đến bắt chuyện với cô, chỉ đáng tiếc, bất kể người đàn ông đến bắt chuyện là ai cô cũng đều không để ý.

Nhưng bây giờ lại chủ động chào hỏi một người đàn ông ăn mặc đơn giản... không, không chỉ đơn giản mà phải nói là quê mùa.

Bọn họ vừa ngưỡng mộ vừa ghen tị.

Cũng may là Trần Đức có vẻ ngoài không tệ, nếu không e là những người đó sẽ không phục mà nhảy dựng lên phản đối.

Trần Đức nhận thấy đôi mắt của những người đàn ông này như muốn bùng cháy. Anh cũng bất lực, sức hút của phụ nữ đẹp, bất luận ở đâu cũng đều lớn đến mức kinh ngạc.

“Dao Dao, đã lâu không gặp”, Trần Đức mỉm cười chào hỏi, tự nhiên ngồi trước mặt Lâm Dao.

“Anh uống gì?”, có thể gặp Trần Đức, tâm trạng Lâm Dao vô cùng vui vẻ.

“Tôi uống cái này là được rồi”, Trần Đức cầm bầu rượu được ủ hơn trăm năm trên tay lắc lắc: “Tôi không quen uống cà phê”.

“Cũng được”, Lâm Dao sống chung nhà với Trần Đức một thời gian nên cô biết anh thích uống rượu: “Nếu đã như vậy, hay là anh đi mua sắm cùng tôi nhé?

"Được, tôi sao cũng được”.

Dưới ánh mắt ngưỡng mộ và đố kỵ của mọi người, Lâm Dao đứng dậy khoác tay Trần Đức, bước ra ngoài.

Trần Đức khá bất ngờ trước hành động như vậy, có điều anh nghĩ Lâm Dao sắp rời khỏi thành phố Tần, cô là con gái còn không để ý thì anh để ý gì chứ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play