Lại một tiết tự học qua đi, rất nhanh đã có lãnh đạo tới an ủi Diêm Hàn.

Không phải gọi cậu lên khu giáo vụ để giải thích tình huống, mà bao gồm cả hiệu trưởng cùng một dàn lãnh đạo chưa bao giờ thấy xuất hiện ở khu dạy học cũng tới, chủ nhiệm, giáo viên, cùng nhau đi vào lớp mười bốn, dò hỏi thương thế của Diêm Hàn, cũng hỏi han ân cần Lâm Kiến Lộc.

Chuyện này dường như là chưa từng có trong lịch sử của cao trung Lộc Trạch, rất nhiều học sinh nghe tin đều sôi nổi chạy tới lớp mười bốn xem náo nhiệt, nhưng chỉ thấy nhóm lãnh đạo tán dương bọn họ nhiệt liệt, khen không dứt miệng, lớp mười bốn trong ngoài đều rất là náo nhiệt.

Vốn dĩ chuyện tập thể du lịch lại có học sinh bị công kích, cao trung Lộc Trạch cũng khó tránh khỏi công kích của dư luận hay là bị bộ giáo dục phê bình, nếu sự tình nghiêm trọng còn làm hại đến danh dự của trường học, thậm chí nếu có người bị kẻ bắt cóc làm bị thương, trường học còn phải bồi thường nặng nề, cùng với tổn thất kinh tế nghiêm trọng.

Nhưng bởi vì nhờ có Diêm Hàn cùng Lâm Kiến Lộc, trường học không chỉ không cần chịu bất cứ phê bình hay ảnh hưởng tiêu cực gì, lại còn được lãnh đạo bên trên khen ngợi cả nửa ngày.

Hôm nay qua đi, thanh danh cao trung Lộc Trạch lần nữa truyền xa, chẳng qua lúc này không phải vì thành tích, cũng không phải vì chất lượng học, mà là bởi vì trường học đào tạo ra một đám nhân tài phẩm chất tốt tố chất cao!

Bị tầng tầng vây quanh Diêm Hàn có chút không quen, trước kia dẫn đầu kiếm chuyện đều là cậu, làm sao chịu nổi tình huống một mả giáo viên vây quanh khen ngợi?

Diêm Hàn cảm thấy mình chịu không nổi, đang muốn khách khí hai câu với họ rồi thôi, liền nghe hiệu trưởng nói "Chuyện lần này chúng ta cũng tính toán lấy danh nghĩa trường học để thông báo cho phụ huynh các em, mặt khác trường học cũng đang thương lượng cho hai người các em một phần thưởng thấy việc nghĩa hăng hái làm, còn sẽ có một phần tiền thưởng..."

Diêm Hàn: !!!

Vừa nghe có tiền thưởng tâm tình liền khác ngay, không cần biết nhiều hay ít, đối với cậu mà nói đều là đưa than ngày tuyết, Diêm Hàn nỗ lực khắc chế niềm vui sướng muốn thăng thiên trong lòng xuống, mỉm cười với các giáo viên "Cảm ơn thầy cô, cảm ơn trường học ạ."

Ngoài ra còn có truyền thông xin trường học cho hai người bọn họ phỏng vấn, lãnh đạo trường tới đây cũng là muốn hỏi bọn họ có tính toán gì không.

Diêm Hàn nghe xong, uyển chuyển từ chối "Không cần phỏng vấn đâu ạ. Em ăn nói vụng về, không biết nói thế nào."

Tuy rằng trong nháy mắt cậu đã ý thức được có lẽ mình nhờ chuyện này mà "hot" rồi, nhưng hot hay không hot với cậu mà nói đều không quan trọng.

Trở thành người nổi tiếng thì hay, nhưng sẽ chậm trễ cậu học tập, kia cũng không phải thứ cậu muốn theo đuổi.

Còn Lâm Kiến Lộc, sau khi Diêm Hàn từ chối hắn cũng biểu đạt quan điểm của mình —— bọn họ còn là học sinh, gặp kẻ bắt cóc cũng chỉ là vô tình chế phục đối phương, không có gì để phỏng vấn cả.

Quan điểm của hai người không mưu mà hợp, đều không muốn chuyện này quấy rầy sinh hoạt của mình.

Diêm Hàn thậm chí bình thản nói "Em chỉ muốn an tĩnh học tập thôi ạ."

"Tốt! Tốt tốt!" Lãnh đạo trường nói liền ba chữ tốt, bọn họ cũng không ngờ hai học sinh này sẽ cự tuyệt dứt khoát như vậy, dù sao đừng nói đến học sinh, người trưởng thành bình thường đều rất khó từ chối loại dụ hoặc thanh danh này.

"Vậy những việc này để trường học xử lý thay các em, bạn nhỏ học tập cho tốt, các em sau này nhất định là tiền đồ vô lượng."

Lại lần nữa tán dương bọn họ hai câu, lãnh đạo trường rất vui mừng mà nói với chủ nhiệm lớp bọn họ "Hai em học sinh này của lớp cô rất tốt, đều là tương lai của Tổ quốc cả! Cô Cao dạy các em ấy rất tốt, không tồi, có tiền đồ ha."

"Đúng vậy." Cũng coi như là được khen, chủ nhiệm lớp đứng trong đám người lại cúi đầu.

Lúc này bạn học khác trong lớp mười bốn đều vang lên vài tiếng cười nhạo, có người nhỏ giọng nghị luận "Nhan Hàm học tập nghiêm túc, sau này cậu ấy với Lâm Kiến Lộc đều muốn đi lên lớp tốt hơn, bọn họ bây giờ có khác gì rồng bơi nước cạn đâu!"

"Còn bảo là dạy dỗ tốt? Chỉ cầu đừng kéo chân sau người ta là được rồi!"

......

Trong âm thanh trêu chọc của mọi người chủ nhiệm lớp không có chỗ để mà dung thân, cũng không thể phát giận.

Trường học đơn độc khen ngợi hai học sinh, nhưng cô ta thân là chủ nhiệm lớp lại không được khen thưởng gì cả, này đã thấy không bình thường, rất rõ ràng là chuyện của cô ta và Nhan Hàm mấy hôm trước đã bị nhóm lãnh đạo trường biết.

Càng không nói đến chuyện Nhan Hàm từng bị giáo viên bơi lội theo dõi cô ta là vừa nãy mới được biết!

Chuyện thế này chẳng lẽ không nên thông báo với chủ nhiệm lớp trước hay sao?

Có thể thấy được cô ta đã không còn được lãnh đạo tín nhiệm, càng rõ ràng hơn chính là phân lượng của Nhan Hàm trong lòng lãnh đạo còn nặng hơn cả giáo viên chủ nhiệm là cô ta!

Trường học sở dĩ còn chưa phát ra, chưa truy cứu, là bởi vì cô ta còn chưa nháo lớn mâu thuẫn của mình với Nhan Hàm.

Nhưng thái độ lãnh đạo trường đã rất rõ ràng, nếu lần tới lại có chuyện gì phát sinh...

Học sinh tạo vinh dự cho trường, theo lý mà nói giáo viên cũng sẽ được thơm lây.

Nhưng cô ta làm giáo viên không chỉ không dính được chút sáng, ngược lại còn bị lãnh đạo tạo áp lực, bị học sinh cười nhạo...

Chủ nhiệm lớp từ trước đến nay đều cao ngạo làm sao chịu được, lại không thể không làm trò trước mặt lãnh đạo, theo chân bọn họ khen đứa học sinh mà cô ta ghét nhất cả nửa ngày.

Cô ta càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng nghẹn khuất, trực tiếp bị giận đến hộc máu nhập viện.

Trong lúc tĩnh dưỡng không thể đi trực lớp, lớp mười bốn chỉ có thể để giáo viên khác đến quản lý thay.

Đây là sau này.

Về chủ đề chính, sự kiện cầm dao chém người ở nghĩa trang liệt sĩ hôm tết Thanh Minh quả nhiên khiến cho toàn xã hội chú ý.

Bọn Diêm Hàn cũng là sau đó nghe cảnh sát nói lại mới biết được tên chém người không có tiền sử bệnh tâm thần, mà là vì bị xí nghiệp cắt giảm biên chế, lại chịu nổi đau vợ bỏ nên mới sinh ý xấu, muốn trả thù xã hội, cho nên mới xách dao đi chém người.

Người đã bắt, nhưng kế tiếp sẽ xử lý như thế nào, Diêm Hàn tin tưởng pháp luật có phán quyết, cho nên ném chuyện này ra sau đầu.

Đương nhiên, ngay lúc đó cậu còn không dự đoán được chuyện ngày hôm đó sẽ làm thanh danh của cậu lan khắp toàn thành phố, toàn tỉnh, thậm chí là toàn quốc, nhưng tóm lại là trong một đêm, trang đầu các nhà báo lớn đều giăng đầy ảnh chụp của cậu cùng Lâm Kiến Lộc.

Hình ảnh hai người đứng trước mặt chú cảnh sát đã trở thành hình ảnh kinh điển, phối với tiêu đề như là "Học sinh cao trung thấy việc nghĩa hăng hái làm, dũng cảm đánh trả kẻ bắt cóc cầm dao" linh tinh xuất hiện trên đủ loại báo chí.

Trên mạng lại càng bị cư dân mạng xem đến hot.

Một tuần sau đó, ngày nào cũng có hotsearch liên quan đến hai người bọn họ, đề tài liên quan ùn ùn không dứt, thậm chí lúc chuyện trên núi phát sinh, còn có người qua đường không sợ chết, phản ứng đầu tiên chính là quay video, lại còn quay vô cùng hoàn chỉnh, hơn nữa đoạn video này cũng đã bị đăng lên trên mạng, bị một đống đại V chia sẻ, nguyên một cái cuối tuần nhiệt độ của hai người bọn họ đều không có xu hướng hạ thấp.

Top 1 ——

#Học sinh tảo mộ nghĩa trang liệt sĩ bị tập kích#

Cư dân mạng A: Khủng bố quá đi! Chịu bao nhiêu kích thích mới dám đi đến chỗ tảo mộ chém người vậy...

Cư dân mạng B: Đậu, tin tức lần này không còn ai đánh bóng cho người xấu nữa rồi. Không cần biết là vì cái gì, tổn thương người vô tội hay là học sinh trói gà chưa chặt, loại cặn bã này nên thiên đao vạn quả không được chết tử tế!! Không, nó không nên tồn tại luôn ấy chứ!

Cư dân mạng C: Lần này là nhờ hai học sinh cao trung kia kìa, nghe nói trên núi tuy có người bị thương, nhưng vì hung thủ bị họ chế phục, nên không tạo ra thương vong gì quá lớn.

Cư dân mạng D: Hu hu hu cuối cùng cũng hiểu câu thiếu niên cường tắc quốc cường có nghĩa là gì rồi, hai học sinh cao trung kia ngầu quá trời quá đất! Nghe nói lúc ấy cái tên biến thái kia đi về phía học sinh tiểu học, bọn họ hoàn toàn có thể chạy xuống núi đó!

Cư dân mạng E: Đậu phộng đừng nói nữa, xem video kia mà lệ nóng doanh tròng! Không hiểu kiểu gì, tự nhiên thấy thế giới này còn đẹp chán...

Top 2 ——

#Học sinh cao trung anh dũng vật lộn với kẻ bắt cóc#

Chủ đề có nhiệt độ cao nhất đúng là đoạn video mà đại V kia chia sẻ, ngoại trừ chủ đề này anh ta còn đăng một cái chủ đề về nghĩa trang liệt sĩ, nội dung bài đăng là: Cư dân mạng gửi cho xem. Tim cũng nghẹn tới cổ họng rồi, còn may mà không sao. Không nói xạo mọi người, tôi xem khóc luôn đấy.

[video]

Bình luận bên dưới.

Cư dân mạng F: Rớt nước mắt! Nam sinh kia dùng thân thể để bảo vệ bạn nhỏ có đúng không? Còn nữ sinh kia nữa, lúc vật ngã kẻ bắt cóc tôi nhìn mà đau lòng! Trời đất, cô bé gầy quá trời quá đất... Đau lòng quá đi, hy vọng các em ấy không bị thương!

Cư dân mạng G: Từ hotsearch nghĩa trang liệt sĩ qua, ban đầu còn cảm thấy chuyện học sinh bị tập kích ở mộ liệt sĩ thật là châm chọc, không ngờ kết cục lại là do hai học sinh thay đổi, cảm giác vận mệnh đều do trời sắp đặt...

Cư dân mạng H: Trọng điểm của tôi có hơi lệch... Hotsearch cách vách có video của hai người bọn họ nha, trời đất quỷ thần ơi đây là nhân vật thần tiên gì đây, đẹp quá đi! Đẹp người đẹp nết là đây chứ đâu!

Cư dân mạng I: Không, trọng điểm của tôi còn lệch hơn, vì sao tôi cảm thấy hai người này xứng đôi vừa lứa thế chứ nhỉ...

Top 3 ——

#Học sinh cao trung điệu thấp từ chối nhận phỏng vấn#

Top 4 ——

#Hôm nay tôi thấy chân thiện mỹ#

Top 5 ——

#Hiệp lữ trường học tái xuất giang hồ#

......

Đề tài liên tục lên men, sau đó không còn bao nhiêu người chú ý hành tung cùng mục đích của hung thủ nữa, mọi người không muốn biết sinh hoạt của gã có nhiêu bi thảm, cũng không muốn biết trước khi hành hung gã có phải hướng nội thành thật hay không, chỉ là sau khi biết tòa tuyên án cho gã tử hình, trọng điểm của mọi người đều đặt tại hai học sinh cao trung thấy việc nghĩa hăng hái làm kia.

Cư dân mạng nhất trí phản ánh rằng mỗi ngày lên mạng đều gặp quá nhiều chuyện sôi ruột, hiếm khi thấy tin tức tích cực, tràn ngập tình yêu cùng sức sống như thế này, lúc nghị luận còn không muốn để đề tài này trôi qua quá nhanh, mọi người còn muốn tìm hiểu hai học sinh đã làm cho bọn họ nhiệt huyết kích động kia mà.

Trừ cái này ra, người nhà cùng giáo viên của bạn nhỏ được cứu đều sôi nổi đến cao trung Lộc Trạch mong được đối mặt cảm tạ Diêm Hàn cùng Lâm Kiến Lộc, nhưng cũng bị trường học dùng lý do chính đáng để uyển chuyển từ chối.

Phụ huynh cùng giáo viên của bạn nhỏ kia chỉ có thể tặng cờ thưởng cho trường, tặng tranh chữ, hoặc là đăng phần tình cảm này lên mạng, những phụ huynh có năng lực thậm chí còn dùng danh nghĩa của Diêm Hàn cùng Lâm Kiến Lộc để quyên góp cho xã hội một khoản tiền.

Đề tài về Diêm Hàn cùng Lâm Kiến Lộc lại bay lên, mà bởi vì hai người từ chối phỏng vấn, một lòng đọc sách, vô cùng thần bí, càng làm cư dân mạng tò mò với hình ảnh bọn họ trong đời thực, thậm chí có người còn đến xung quanh cao trung Lộc Trạch để nằm vùng, muốn gặp bọn họ một lần, may mà trường học phát hiện sớm, kịp thời giải quyết.

Từ từ, những chuyện như thế còn nháo đến tận một tháng sau, nhưng cao trung Lộc Trạch xử lý những chuyện này rất đúng chỗ, rất chú ý việc bảo vệ học sinh của mình, không cần biết là Diêm Hàn hay Lâm Kiến Lộc, cuộc sống đều không có bất cứ biến hóa đặt biệt nào.

Sự thật là Diêm Hàn không lên mạng nên không biết gì nhiều, cậu trải qua một cái cuối tuần tương đối yên ả.

Mà so với lời khen che trời lấp đất ở bên ngoài, vẫn là cái phòng hóa trang xách tay kia làm cậu vui hơn.

Buổi tối thứ sáu cậu cố ý ném những người khác đi, tìm chỗ không người không camera thử xem cái phòng hóa trang kia một chút.

Chờ đến khi cậu hiểu hết các công năng bên trong, mới phát hiện lần này Tiểu Ngũ cũng làm được một chuyện đứng đắn.

Phòng hóa trang rất lớn, vào bên trong, đầu tiên là thấy một gian phòng để quần áo diện tích cực rộng.

Phòng để quần áo này có bao lớn? Diêm Hàn nhìn đại khái cũng phải một trăm mét vuông.

Đến Diêm Hàn không có khái niệm gì về ăn mặc, sau khi đi vào cũng khép không nổi miệng!

Bốn vách tường đều là ngăn tủ cao chót vót, quần áo, giày, trang sức gì cũng có. Giữa phòng bày một cái sô pha kiểu dáng đáng yêu, còn có một cái gương cao xêm xêm cậu, tráng lệ huy hoàng, đều vừa đẹp.

Ôm cảm giác tò mò lần đầu tham quan, cậu tràn ngập chờ mong với nơi này.

... Nhưng nhìn thấy căn phòng màu hồng phấn, phong cách thiếu nữ, Diêm Hán vẫn thấy hơi hơi đau trứng.

Tiểu Ngũ mang váy ngắn rất hợp tình huống mà xuất hiện bên người cậu [Thế nào? Xa hoa không? Tất cả quần áo đều có thể mang nha! Ký chủ có vừa lòng không?]

Diêm Hàn không có trả lời, mà đi đến trước một ngăn tủ, duỗi tay mở cửa tủ ra.

Khóe môi biến thành chữ "O" rồi nhanh chóng gục xuống —— biết ngay mà.

Quần áo hệ thống chuẩn bị cho cậu sao có thể không phải đồ nữ cơ chứ!

Ngăn tủ trước mặt Diêm hàn là các kiểu váy cho mùa hè, màu sắc gì kiểu dáng gì cũng có, ngoài ra ô vuông nho nhỏ còn treo đủ loại mũ cùng giày, những vẫn vô cùng nữ tính, đều là cái loại nón che nắng mùa hè, cùng... giày cao gót đủ kiểu dáng.

......

Có lẽ chủ đề của ngăn tủ này là thời trang mùa hè.

Diêm Hàn điều chỉnh lại hô hấp, không dám tin mà mở ngăn kéo thứ hai.

... Sau đó hít thở không thông mà mở thêm ngăn kéo thứ ba, thứ tư, thẳng đến khi mở hết ngăn tủ ra đánh giá một lần.

Đại ca hết hy vọng.

[Toàn bộ quần áo đều là những mẫu lưu hành trong năm nay, quần áo năm sau chúng em sẽ đổi cho anh. Ngoại trừ phiên bản giới hạn với hàng được đặt làm ra, ký chủ có thể thấy đây đều là hàng hiệu hàng thật giá thật đó nha!] Bên kia Tiểu Ngũ còn hưng phấn mà giới thiệu cho cậu, thấy động tác của Diêm Hàn, nó lại nói.

[Vì để tiện cho thay mặc phòng thử đồ còn có cách đổi quần áo bằng ý niệm, ký chủ chỉ cần thông qua màn hình sáng trước mắt chọn trang phục cùng phối sức mình muốn là được, không cần phải tự tay đi tìm luôn!]

Diêm Hàn "..."

Nếu như người trong căn phòng này là một bé gái xinh đẹp, nhất định sẽ hưng phấn đến nhảy cẫng lên giống Tiểu Ngũ.

Nhưng rất đáng tiếc, cậu không phải.

Cậu không chết tâm hỏi "Lúc đổi mới trang phục có thể đổi chút đồ nam không?"

[... Quần áo thiên hướng trung tính nằm ở mấy ngăn tủ bên trái ạ.]

Diêm Hàn "..."

Mấy ngăn tủ kia cậu có xem qua, xác thật là áo hoodie áo thun quần jean các loại, nhưng vẫn khác xa mong muốn của Diêm Hàn.

Cậu cũng không định mang, nhưng thình lình bị từng hàng từng hàng váy ngắn, váy dài, váy đầm làm cho hoảng tới mù cả mắt, tâm tình đột nhiên có chút mù mờ.

... Chủ Thần kia quả nhiên không phải thứ tốt lành gì!

Mắng một tiếng, Diêm Hàn không xem bất cứ ngăn tủ nào ở đây nữa, mà nhấc chân đi đến một phòng khác.

Gian phòng tiếp theo chính là phòng trang điểm, bởi vì chỉ để cho một mình cậu dùng, nên diện tích bên trong không có lớn như ban nãy, cũng chỉ có một bàn trang điểm, nhưng thứ gì nên có thì vẫn có.

Không chỉ có các loại đồ trang điểm, còn có đủ loại mỹ phẩm dưỡng da, mặt nạ.

Tiểu Ngũ ôm ngực, vui mừng mà than một tiếng [Có mấy cài này, cuối cùng ký chủ cũng có thể chăm sóc da rồi.]

Diêm Hàn "..."

Tiếp tục lạnh mặt mà nhấc chân đi xuống phòng tiếp theo.

Lúc đẩy cửa phòng ra, khóe môi xệ xuống đã lâu cuối cùng cũng được nâng lên.

Cuối cùng cũng tới! Phòng tắm kiêm phòng vệ sinh xa hoa mà cậu tâm tâm niệm niệm!

Phòng tắm là xa hoa thật, bồn rửa tay có tận hai cái, còn có cả bồn tắm mát xa.

Bất quá Diêm Hàn tạm thời không chú ý đến mấy chỗ tốt đó, lúc này đầy mắt cậu đều là cái bồn cầu trơn bóng như mới kia!

Sau khi nhốt Tiểu Ngũ ngoài cửa, vui sướng tràn trề mà xả nước, Diêm Hàn không khỏi chu mỏ huýt sáo.

Cuối cùng cũng không cần phải lo lắng hãi hùng không dám uống nước, không cần phải khống chế bản thân suy nghĩ về cái nhà vệ sinh thì có bao nhiêu sung sướng?

Quá là sướng!

Thế nhưng mà...

Xả nước xong, một bên rửa tay một bên hỏi Tiểu Ngũ "Anh đây mỗi lần muốn vào phòng hóa trang đều phải đến nơi không người à? Nếu không có bị người ta thấy anh đột nhiên biến mất không?"

[Sẽ không đâu.] Tiểu Ngũ giải thích [Đây cũng là lý do tại sao Tiểu Ngũ nói công năng này rất trâu bò nha, nơi này với bên ngoài không cùng một thời không, ký chủ có thể tự điều chỉnh tốc độ thời gian ở chỗ này. Tỷ như nói anh muốn vào WC đi vệ sinh, có thể khống chế thời gian thế giới bên ngoài ở mức 0 phẩy mấy giây, những người khác căn bản không thể phát hiện anh biến mất bằng mắt thường được đâu.]

[Ngoài ra phòng hóa trang còn có công năng "người giả", lựa chọn một khoảng thời gian ký chủ biến mất, lúc đó hiện thực sẽ còn sót lại hình ảnh của anh, dù có là thiết bị camera tinh vi đến đâu cúng sẽ không quay được trong 0 phẩy mấy giây đó có biến hóa gì đâu.]

"Ối chà!" Nghe có vẻ trâu bò quá nhỉ.

[Thế nhưng mà ngoại trừ hai công năng đi WC, thay quần áo thay trang phục, thì phòng hóa trang sẽ tự động đóng cửa, cho nên nếu mà là thay quần áo, ký chủ vẫn phải chọn nơi không có người nha.] Tiểu Ngũ nhắc nhở.

Cái này Diêm Hàn hiểu được, cậu cũng không phải biết phép thuật gì, đương nhiên không thể mới giây trước còn mang đồng phục, giây tiếp theo đổi thành đồ bơi được, còn không hù chết người ta à!

[Cuối cùng nhắc nhở ký chủ một chút, phòng hóa trang chỉ có thể dùng để hóa trang, sử dụng nhà vệ sinh chỉ là một công năng kèm theo, trừ cái này ra anh không được dùng làm cái khác.] Tiểu Ngũ giọng nói nghiêm túc.

"Dùng làm chuyện khác? Dùng làm gì cơ?"

[Tỷ như làm chỗ tránh nạn nè, hành vi thông qua phòng hóa trang để chạy trốn, một khi phát hiện sẽ thu hồi công năng phòng hóa trang!]

"À." Diêm Hàn đã hiểu.

Này cậu cũng có thể lý giải, nếu đã xảy ra chuyện nguy hiểm, cậu cứ chạy vào đây trốn, thế không phải là cao hơn cả trời à.

Có thể thấy công năng này của hệ thống là giúp cậu làm đẹp, nhưng không cho phép cậu dùng nó như bàn tay vàng.

... Cái hệ thống vô dụng này ở phương diện nào đó cũng con mẹ nó kín đáo vô địch!

Diêm Hàn mặt không biểu tình.

Tham quan cũng tham quan xong rồi, vệ sinh cũng đi luôn rồi, sau khi chỉnh trang lại vẻ ngoài một chút, Diêm hàn đang định rời khỏi nơi này, bấy giờ Tiểu Ngũ lại nhảy ra [Chúc mừng ký chủ kích hoạt nhiệm vụ ẩn kế hoạch làm đẹp 1-1-1-40!]

Diêm Hàn khẽ khựng lại "Kế hoạch làm đẹp 1-1-1-40 gì cơ?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play