Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 98 6


2 năm

trướctiếp

Chương 986:

 

Lê Hương trắng trợn khiêu khích, rất liều lĩnh, Lệ Yên Nhiên bị một kích như thế, tức đến run cả người.

 

Lê Hương không nhìn cô ta nữa, nhấc chân đi.

 

“Lê Hương, mày không được đi, hôm nay tao với mày phải nói rõ ràng!” Lệ Yên Nhiên đuổi tới.

 

Lê Hương dĩ nhiên nghe được tiếng bước chân đuồi theo phía sau, Lệ Yên Nhiên đã mắc câu.

 

Lê Hương biết Sùng Văn và Thượng Võ vẫn theo mình, cô ta căn bản cũng không có biện pháp ra tay, lúc này cô nhanh chóng quẹo vào khúc cua, vào phòng vệ sinh nữ.

 

“Lê Hương, mày không được đi!” Lệ Yên Nhiên cũng đi theo vào toilet.

 

Lê Hương nhanh chóng khóa trái phòng vệ sinh nữ lại .

 

Lệ Yên Nhiên thấy Lê Hương có hơi thần bí, cô ta nghỉ ngờ nói: “Lê Hương, mày làm cái gì?”

 

Lê Hương ngước mắt nhìn Lệ Yên Nhiên, sau đó vươn bàn tay nhỏ: “Đưa điện thoại của cô cho tôi mượn.”

 

“Lê Hương, mày buồn cười nhở? Quan hệ giữa tao với mày là thế nào, tao dựa vào cái gì phải đưa điện thoại cho mày mượn, tao…”

 

Lệ Yên Nhiên còn chưa nói hết, Lê Hương trực tiếp kéo lại cánh tay Lệ Yên Nhiên, động tác nhanh chóng từ trên người Lệ Yên Nhiên rút điện thoại ra.

 

Lệ Yên Nhiên bối rối, cô ta hoàn toàn không ngờ Lê Hương sẽ trực tiếp động thủ, cô ta muốn cướp lại di động, nhưng ngón tay Lê Hương khẽ động, dùng sức đè xuống huyệt vị của cô ta, toàn thân Lệ Yên Nhiên tê rần, không còn một chút sức.

 

Lê Hương một tay bắt lấy tay Lệ Yên Nhiên, một tay khác nhanh chóng bấm hotline của làng du lịch, ánh đèn phòng vệ sinh tỏa xuống khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt sắc của cô, tản ra tia sắc bén kinh tâm động phách.

 

Hotline rất nhanh đã thông, Lê Hương mở miệng nói: “Chuyển máy đến nhân viên 309.”

 

Rất nhanh, hotline bên kia chuyển đến nhân viên 309, giọng người phục vụ kia truyền tới: “Chào cô, tôi là nhân viên số 309, rất vui được phục vụ cô, xin hỏi có thể giúp gì cho cô ạ?”

 

Mi mắt tinh xảo như tranh vẽ của Lê Hương lộ ra vài phần lạnh lùng: “Chủ tử của anh đâu?”

 

Người phục vụ kia im lặng vài giây: “Tôi nghe không hiểu cô đang nói gì.”

 

“Lúc anh cầm rượu đỏ tiến vào, tôi thấy thân thể anh nhẹ như chim yến, võ công phi phàm, đừng phí thời giờ nữa, chủ tử của anh Thất công tử đâu, hoặc là nói, Tô Hi đâu?”

 

Lệ Yên Nhiên hoàn toàn nghe không rõ Lê Hương đang nói cái gì, huyệt đạo của cô ta bị đè xuống, đau quá, cô ta chỉ có thể giãy giụa: “Lê Hương, mày buông tao ra!”

 

Ngoài cửa truyền đến tiếng đập cửa “rầm rằm rằm”, Sùng Văn vẫn luôn đi theo Lê Hương, nhưng Lê Hương mang theo Lệ Yên Nhiên thoắt cái vào phòng vệ sinh nữ khiến anh ta bất ngờ.

 

Tất cả phát sinh quá nhanh, động tác Lê Hương quá nhanh quá mạnh, giết Sùng Văn bất ngờ không kịp trở tay, hiện tại trong lòng Sùng Văn đã vang lên tiếng chuông cảnh báo, anh ta biết đã xảy ra chuyện.

 

Nhất định đã xảy ra chuyện.

 

Sùng Văn xoay người chạy, đi tìm Mạc Tuân.

 

Trong phòng rửa tay, Lê Hương biết thời gian của mình hữu hạn, nên cô không định vòng vèo với tên 309 này, trong khoảng thời gian này cô vẫn yên lặng, không có bất kỳ động tác nào cũng là bởi vì cô đang đợi một người, là một người rất quan trọng, người này chính là… Tô HiI Cô đến làng du lịch này, chính là cho Tô Hi cơ hội thừa lúc vắng xông vào, nếu như Tô Hi là một người thông minh, có thể phối hợp hoàn mỹ với cô.

 

Quả nhiên, Tô Hi không để cô thất vọng.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp