Chương 944:

 

“Chuyện đời trước tôi không thể phán xét, tôi chỉ muốn biết, ông muốn làm gì?” Lê Hương nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Đằng.

 

“Lúc đầu tôi định để cô thịt nát xương tan, để mẹ cô cũng cảm thụ một chút nỗi đau khi mắt đi của cô, để cô ấy hói hận cả đời, nhưng bây giờ tôi đã thay đổi chủ ý.”

 

Nói rồi Thượng Quan Đẳng lại quan sát Lê Hương một chút, trên người cô mặc chiếc váy đen dài lộ ra xương quai xanh xinh đẹp, đầu vai oánh nhuận, không gì không hoàn mỹ, tuổi xuân căng tràn thân thể mịn màng kia tản ra mị lực vô tận.

 

“Tôi bây giờ muốn mang cô về vương quốc của tôi, nếu tôi không thể có được mẹ cô, vậy tôi sẽ chiếm lấy cô để bù đắp tiếc nuối cuộc đời tôi. Tôi muốn để cô làm vương hậu của tôi, không làm được vương của mẹ cô, vậy làm con rễ mẹ cô, như vậy chẳng phải càng thêm thú vị sao?”

 

 

Lê Hương cảm thấy hắn Thượng Quan Đằng này thực sự là biến thái hết thuốc chữa, hắn ta vậy mà muốn cưới cô làm hậu.

 

Lê Hương trầm tư trong chốc lát: “Quan hệ giữa ông và Dạ lão như thế nào, chất độc biến lão kia có phải là chủ ý của ông không?”

 

Cặp mắt màu lam kia của Thượng Quan Đẳng trong nháy mắt sáng ngời, cô bé trước mắt này thực sự quá thông minh, cô rất dê dàng là có thể đem một chuỗi nhân vật và câu chuyện liên hệ lại với nhau.

 

“Không sai, chất độc kia chính là chủ ý của tôi, năm đó mẹ cô giải trừ hôn ước với tôi, tự mình đến Đề Đô, lại chọn lựa bố cô mà tạo ra cô, từ khi đó tôi chỉ muốn lên một kế hoạch báo thù hoàn mỹ. Dạ lão Dạ Huỳnh Lệ Yên Nhiên chỉ là quân cờ của tôi, cháu trai Dạ gia Dạ Vô Ưu từ nhỏ đã có thiên phú với độc, tôi bảo Dạ lão huấn luyện hắn, để hắn tốn nhiều năm nghiên cứu ra chất độc đối phó với dòng máu bắt tử. Đồng thời dùng máu của Yên Nhiên làm thuốc dẫn, buộc vận mệnh của con gái tôi và cô chung một chỗ, đây thật là một kế hoạch không chê vào đâu được, các người đều ở trong lòng bàn tay tôi, ai cũng đừng hòng trốn!”

 

Lê Hương nghe hiểu, thảo nào Mạc Tuân muốn kết hôn với Lệ Yên Nhiên, bởi vì máu của Lệ Yên Nhiên chính là thuốc giải cho chất độc cải đồng hoàn lão kia.

 

Loại thuốc dẫn lấy từ máu này, không có khả năng diệt tận gốc độc, e rằng cô trọn đời đều phải lệ thuộc vào máu Lệ Yên Nhiên.

 

Tên Thượng Quan Đằng trước mắt không chỉ biến thái, còn một kẻ điên.

 

Mấy ngày này Lê Hương đều ở Tây Uyễn, thông qua đoạn đối thoại với Thượng Quan Đẳng này, cô đã đại khái biết được bên ngoài đã xảy ra chuyện gì.

 

Chỉ là…

 

Lê Hương ngắng đầu, lúc này cô ở phía trước thấy được hai bóng người, Lệ Quân Mặc và Mạc Từ Tước không biết từ lúc nào đã tới.

 

Lê Hương đưa mắt rơi trên người Lệ Quân Mặc, lúc này phía ngoài trời rét lạnh, Lệ Quân Mặc ẳn ở nơi chập sáng chập tối, ngọn đèn lồng trên hàng lanh mơ hồ soi đến, rọi sáng khuôn mặt thâm thúy như quỷ phủ thiên công của ông.

 

Hiện tại Lệ Quân Mặc mặc chiếc áo sơ mi đen đã được là thẳng, lặng lặng đứng ở nơi đó, ông giơ tay nhắc chân đều tỏa ra hơi thở tôn quý lạnh lùng uyên thâm lắng đọng theo năm tháng.

 

Vị quân chủ Lệ gia Lệ Quân Mặc, con cưng của Đề Đô, hai mươi năm đã khiến ông dần khuất bóng khỏi thiên hạ, nhưng một khi ông xuất hiện lại cường đại đến nỗi uy quyền tỏa ra khắp nơi.

 

Ánh mắt Lê Hương từ trên mặt Lệ Quân Mặc dời đến mặt Thượng Quan Đẳng: “Chỉ là, vì sao ông lại chọn trúng Dạ gia thi triển kế hoạch trả thù của ông, có phải người đàn ông có bộ gen hoàn mỹ nhất được mẹ tôi chọn trúng chính là… quân chủ Lệ gia Lệ Quân Mặc, trên người tôi chảy xuôi dòng máu Lệ gia, đúng không?”

 

Lê Hương lập tức liền đoán trúng thân thế mình.

 

Nhìn Lê Hương thông tuệ như băng tuyết, tâm tư thông suốt như vậy, Mạc Từ Tước đột nhiên có chút cảm khái, bọn họ đều già rồi, chiến trường hiện tại đã thuộc về người trẻ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play