Chương 1833:

 

Hiện tại Tiểu Mạc Họa vẫn còn ngủ say trong ngực cô, mang theo một đứa bé không tiện, Lê Hương chỉ có thể trở về Phượng Vũ Cung trước, đặt Tiểu Mạc Họa trong phòng, sau đó cô vào sơn trang Louis.

 

Lấy thân phận Lê Hương bây giờ, đi đến nơi nào cũng được thông qua, quản lí sơn trang Louis tự mình ra đón: “Lan Lâu Nữ Quân, sao Nữ Quân lại đích thân đến, thực sự là vẻ vang cho kẻ hèn này.”

 

Lê Hương lên lầu, cô hỏi quản lí: “Anh biết phòng Cố Dạ Cần ở nơi đâu không?”

 

“Lan Lâu Nữ Quân, phòng Có tổng ở bên khu VIP 602 ạ.” Quản lí đáp.

 

“Cám ơn nhiều.”

 

Lê Hương đi tới khu VIP, nhìn tấm biển số 602 trên cửa, cô giơ tay lên bé gõ cửa.

 

Rất nhanh, cửa phòng mở ra, một thân ảnh tuần mỹ nhã nhặn xuất hiện, Cố Dạ Cần.

 

Cố Dạ Cẩn trên người mặc áo sơmi xám lạnh, chất vải hoàn mỹ càng tôn lên vẻ thành thục của người đàn ông, anh một tay đút trong túi quần, con ngươi đen thanh bần nhàn nhạt nhìn Lê Hương, như không có bất kỳ biểu cảm bất ngờ nào, đã sớm đoán được cô sẽ đến: “Lê tiểu thư, cô đến tìm tôi?”

 

“Có tổng, đã lâu không gặp, anh đi đến đây một mình sao?”

 

Lê Hương nhìn lướt qua bả vai tuần mỹ của Có Dạ Gần, nhìn vào trong phòng, bên trong không có ai, yên tĩnh, cũng không có bóng người cô muốn tìm.

 

Có Dạ Cần nhéch đôi môi mỏng: “Đúng vậy, tôi đi một mình.”

 

Lê Hương có chút thất vọng: “À, vậy quấy rày rồi, Cố tổng, tôi đi trước.”

 

Lê Hương xoay người rời đi.

 

Bỗng “đông” một tiếng, trong phòng phát ra tiếng động.

 

Bước chân Lê Hương bị kìm hãm: “Trong phòng anh có người?”

 

Cố Dạ Cần không có biểu tình gì, chỉ là đạm mạc nói: “Lê tiểu thư, trong phòng tôi có người nào, là việc riêng của tôi, không tiện nói cho cô biết.”

 

“Vậy tự tôi vào nhìn.” Nói xong, Lê Hương trực tiếp đầy Có Dạ Cần ra, chạy Vào phòng.

 

Tiếng động này là từ phòng tắm trong vọng lại, Lê Hương đi tới trước cửa phòng tắm, nhìn cửa phòng đóng chặt trước mắt, tim cô đập như trống châu, là anh sao, có phải là anh không?

 

Lê Hương xoay chốt cửa, đẩy cửa ra.

 

“AI”

 

Bên trong truyền đến một tiếng thét chói tai, Lê Hương ngước mắt vừa nhìn, bên trong phòng tắm là tân sủng tiểu hoa đán kia, tiểu hoa đán mới vừa tắm xong, trên người quấn khăn tắm, nhìn vừa thanh thuần vừa xinh đẹp.

 

Lê Hương không nghĩ tới trong phòng tắm Cố Dạ Gần giấu tiểu tân sủng, cô còn tưởng rằng là… Mạc tiên sinh của cô.

 

“A, cô là ai thế hả, chủ tịch, em sợ quá àI”

 

Tiêu hoa đán kia chạy ra, nhào vào trong lòng Cố Dạ Cần.

 

Cố Dạ Cần vươn tay ôm eo tiểu hoa đán, sau đó nhìn về phía Lê Hương: “Lê tiểu thư, cô có thể đi ra chưa?”

 

Lê Hương run rấy hàng mi, che ảm đạm cùng thất vọng ở đáy mắt, cô rời đÌ.

 

Lê Hương đi ra, Cố Dạ Cần buông lỏng ra thắt lưng tiểu hoa đán, thản nhiên nói: “Cô ra ngoài trước đi.”

 

“Chủ tịch.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play