Chương 1832:
Nhưng, giấc mộng mới vừa rồi quá chân thực, thật giống như anh đang ở bên cạnh cô, chưa từng rời đi.
— Mỗi ngày một câu chuyện nhỏ của Mạc Liễu — Cô thẳng thắn, cô chính là đang câu dẫn anh.
Mạc Từ Tước khựng lại, nhìn cô thời khắc này, dưới bề ngoài trong trẻo lạnh lùng khuynh thành ấy dĩ nhiên cất giấu vẻ sáng rực và nhiệt tình như vậy, từ lần gặp ở chùa, cô đã nghĩ tất cả biện pháp tiếp cận anh, thu hút sự chú ý của anh.
Mạc Từ Tước khẽ động môi mỏng, nói một câu: “Tôi không có hứng thú với mắy bé gái.”
Cô hiện tại thực sự quá nhỏ.
Liễu Anh Lạc ôm sát cổ của anh: “Vậy…anh có thể chờ em không, chờ em lớn lên?”
Mạc Từ Tước không trả lời.
“Em sẽ lớn lên rât nhanh thôi, mây năm này không cho anh hẹn hò với các cô gái khác, cho dù liếc mắc cũng không được? Mạc Từ Tước, anh là của em, em, cũng là của anhl”
Liễu Anh Lạc rất sợ, sợ đời này Mạc Từ Tước yêu người khác, nên cô muốn anh dành lời hứa dành riêng cho cô.
Lúc này xe buýt chậm rãi ngừng lại, tài xế mở miệng nói: “Trạm đến cuối cùng rồi, xuống xe thôi.”
Đến trạm cuối rồi.
Lê Hương vươn tay lau qua loa nước mắt, sau đó ôm Tiểu Mạc Họa xuống xe.
Mới vừa xuống xe, Lê Hương liền thấy trên đường cái đối diện một chiếc xe sang trọng chạy nhanh đến, cô nhận ra chiếc xe này, đây là xe Cố Dạ Cần.
Lúc này cửa sổ phía sau xe chậm rãi trượt xuống, lộ ra khuôn mặt tuần mỹ ổ 5 D nhã nhặn của Cô Dạ Cân, bên cạnh Cô Dạ Cẩn còn có một người, không phải là tân sủng tiểu hoa đán kia, mà là…một người đàn ông.
Cửa số xe mở quá hẹp, Lê Hương nhìn không thấy người kia, thế nhưng cô nhìn thấy người dó đội mũ lưỡi trai màu đen.
Cái mũ lưỡi trai này thật quen thuộc, quen thuộc như là… trong giấc mơ ban nãy của cô.
Tim của Lê Hương, trong nháy mắt thình thịch nhảy loạn.
Đôi mắt trong vắt của cô rơi trên người kia, đầy đầu đều là, anh là ai?
Anh là ai2 j Người người đàn ông bên cạnh Cô Dạ Cần kia rốt cuộc là ai?
Lẽ nào, ban nãy không phải nằm mơ, mà là thật?
Lê Hương nhắc đôi chân nhỏ, đi đến bên kia.
Xe của Cố Dạ Cần căn bản cũng không dừng, cứ đi thẳng một đường đến sơn trang Louis, đây là khách sạn sáu sao lớn nhất, hết thảy xe sang của khách đều ngừng ở nơi này, nhưng anh lái xe về phía trước, cổng lớn trước mặt mở ra, vào bãi đỗ xe VVIP của sơn trang.
Lê Hương đi theo phía sau chiếc xe kia, xe lái rất nhanh, cô chạy, đuồi theo phía sau chiễc xe đó.
Thế nhưng rất nhanh đã có người cản cô lại: “Tiểu thư, xin lỗi, phía trước là bãi đỗ xe VVIP, không cho phép người không phận sự đi vào, mời cô dừng bước.”
Lê Hương bị ép dừng lại, cô nhìn chiếc xe kia biến mất ở trong tầm mắt mình.
Không được, cô nhất định phải đi chứng thực một chút, cô nhất định phải biết người đàn ông bên người Cố Dạ Cần kia là ai.