Chương 1812:

 

Tình Nhi nói: “Công Chúa, đã tìm nhà thiết kế đến, quần áo trong tủ của người phải thay đồi rồi.”

 

Nói xong Tình Nhi tiếp lời: “Nhưng Công Chúa không cần khổ sở, khi chúng ta đi ra ngoài chơi còn có thể mặc váy đẹp nha.”

 

Tình Nhi có chút không nỡ và cảm khái, Công Chúa chỉ mới 24 tuổi, độ tuổi hoa, thế nhưng sau khi cô lên ngôi Nữ Vương, cũng không thể mặc váy đầm như con gái bình thườn, mà phải khoác lên tư thế của nữ vương.

 

Năm đó Lâm Thủy Dao chính là không chịu được ràng buộc như vậy mà trốn thoát.

 

Có được có mắt, ngôi vị Nữ Vương này sợ rằng phải khóa lại tất cả cảnh xuân tươi đẹp của Công Chúa rồi.

 

Công Chúa tiên khí tuyệt lệ như thé, thực sự đáng tiếc.

 

Lê Hương ngược lại không cảm thấy gì cả, xưa nay kẻ làm đế vương, ở địa vị cao, nào có ai có thể sống tùy tâm sở dục?

 

Trước đây cô là một cô gái vô ưu vô lo, nhưng bây giờ không thể.

 

Cô lựa chọn con đường này.

 

Mặc dù từ nay về sau thì giờ bị giới hạn, cả đời này đều sẽ bị vây trong hoàng thành này, cô cũng không sẽ hồi hận.

 

Cô sải bước tiến về phía trước.

 

Đây là trách nhiệm của cô.

 

Chỉ là… cô vẫn chưa tìm được Mạc tiên sinh.

 

Mạc tiên sinh dường như đá chìm đáy biển, trong một đêm biến mất ở thế gian này.

 

Lúc này tiếng đập cửa vang lên, người làm nữ ngoài cửa nhẹ giọng nói: “Công Chúa.”

 

Tình Nhi nhìn về phía Lê Hương: “Công Chúa, tôi đi ra ngoài nhìn một chút.”

 

“Được.”

 

Lê Hương cởi áo khoác, sau đó giơ tay lên tháo thanh trâm ra, suối tóc đen dài tùy ý xõa tung xuống dưới.

 

Về sau, e là cô phải luôn búi tóc.

 

Lúc này Tình Nhi đã trở về: “Công Chúa.”

 

Lê Hương nghiêng mắt, nhìn thoáng qua dáng vẻ muốn nói lại thôi của Tình Nhi: “Sao vậy?”

 

“Công Chúa, mới vừa nhận được tin tức, Thượng Quan Đằng chết rồi.”

 

Cái tay đang cầm lược của Lê Hương khẽ khựng lại.

 

“Thượng Quan Đằng chết, Thời gia là gia tộc đầu tiên đứng ra, ủng hộ Mạc Tử Tiễn xưng vương, có thể nói nhất hô bá ứng, hiện tại Hoa Tây đang chuẩn bị lễ mừng kế vị, Mạc Tử Tiễn sắp trở thành tân Quận Chúa Hoa Tây rồi!”

 

Lê Hương cũng không cảm thấy bát ngờ, Mạc Tử Tiễn sau khi hắc hóa muốn cả giang sơn và mỹ nhân, hiện tại Hoa Tây rung chuyển, đúng là thời cơ tốt nhất để anh đoạt quyền.

 

` Đích thân anh giệt Mạc tiên sinh, cô Vĩnh viễn sẽ không tha thứ cho anh.

 

“Đã biết, về sau tin tức của anh ta, không cần báo cho tôi biết.”

 

“Vâng.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play