Chương 1794:

 

“Được, Tử Tiễn à, ta đều nghe lời con, chuyện tổ miếu, đều xem con rồi.”

 

Thượng Quan Đằng giải quyết dứt khoát.

 

Mạc Tử Tiễn bí mật ở trong hoàng thành, Ngũ Vũ vẫn theo: “Chủ tử, hiện tại xem ra Thượng Quan Đẳng là tạm thời tín nhiệm anh rồi, nhưng chuyện tổ miếu làm sao bây giờ, đến lúc đó anh sẽ lộ đấy.”

 

Ngũ Vũ cũng không biết chủ tử nhà mình có kế hoạch gì, lẽ nào chuyến đi đến tổ miếu kia, chủ tử nhà mình thật sự muốn chính tay đâm Thượng Quan Tuân, sau đó cưới Lê Hương?

 

-} 5 Mạc Tử Tiên không có biêu tình gì, hiện ra vài phần tĩnh mật bí hiểm, anh nhìn Ngũ Vũ: “Việc này cậu không cần phải xen vào.”

 

Nói xong, Mạc Tử Tiễn trở về phòng của mình.

 

Trong phòng, Mạc Tử Tiễn nhìn chấm đỏ nhỏ trên vệ tinh theo dõi, chấm đỏ nhỏ kia chính là vị trí hiện tại của Lê Hương.

 

Lê Hương đã đến gần hướng tổ miều rồi.

 

Cô đến rồi.

 

Mạc Tử Tiễn lấy ra nửa ống nghiệm màu đỏ, sau đó cuốn ống tay áo lên, từ từ đầy chất lỏng màu đỏ vào trong máu mình.

 

Lê Hương tới, đây là cô lần thứ hai đến tổ miếu Hoa Tây.

 

Lần trước cô đã từng tới, rút Hiên Viên Kiếm, thế nhưng cô thất bại.

 

Đây lần thứ hai cô đến.

 

Xung quanh yên tĩnh, một chút thanh âm cũng không có, đêm tối nên yên lặng, thế nhưng đôi mắt trong vắt của Lê Hương dị thường bén nhạy và cảnh giác, bởi vì cô đã ngửi được khí tức không bình thường.

 

Lê Hương đẩy cửa nội thất ra, đi vào, có kinh nghiệm của lần trước, cô ung dung tránh ra cơ quan, đi tới bên trong.

 

Cô nhìn thấy Hiên Viên Kiếm.

 

Hiên Viên Kiếm hiện tại cắm trong nền của tổ miếu, thanh kiếm tản ra ánh sáng vàng kim sắc bén, khiến người ta Sợ hãi.

 

Lê Hương nhìn cái chuôi Hiên Viên Kiếm này, chính Hiên Viên Kiếm đã phong ấn Lan Lâu Cổ Quốc, làm cho Lan Lâu Cổ Quốc biến mắt ở trên biển.

 

Lê Hương chậm rãi giơ tay lên, muốn rút Hiên Viên Kiếm.

 

Lúc này bên tai liền truyền đến một hồi iếng bước chân: “Lê Hương, ngươi rốt cuộc đã tới, ta chờ ngươi đã lâu!”

 

Lê Hương quay đầu, Thượng Quan Đằng mang theo đám người chạy đến, thị vệ trùng điệp bao vây toàn bộ tổ miều.

 

Bên cạnh Thượng Quan Đẳng còn có Thượng Quan Tuân và Thời Hi Ngọc, tất cả mọi người đã tới, màn kịch ‘ hay này không ai văng mặt.

 

Đôi mắt Lê Hương khẽ nhúc nhích, ánh mắt sáng của cô rơi trên mặt Thượng Quan Đẳng: “Thượng Quan Quận Chúa, xem ra ngươi đêm nay chuẩn bị màn gậy ông đập lưng ông, thế nhưng, ngươi làm sao biết hành tung của ta?”

 

Đây là điểm khả nghi, Thượng Quan Đằng nắm chuẩn hành tung của cô, không lệch một ly.

 

— Mỗi ngày một câu chuyện nhỏ của Mạc Liễu — Liễu Anh Lạc nói – dựa vào tôi sau này sẽ là Mạc thái thái.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play