Chương 1724:
Hai cô bạn thân ra quán cà phê, bởi vì hôm nay Hoa Tỷ lái xe bị người khác tông vào đuôi xe, xe bảo mẫu cũng không tới đón, Lê Hương và Diệp Linh dứt khoát vẫy tay gọi một chiếc xe taxi.
Xe taxi còn chưa tới, một chiếc Aston Martin đã ngừng lại.
Chiếc xe Aston Martin bản giới hạn toàn thế giới này toàn thân tản ra tia sáng khiêm tốn nội liễm lại xa hoa, ở trên đường nửa đêm có vẻ phá lệ chói mắt, hiện tại xe chậm rãi ngừng lại, cửa sổ lái xe trượt xuống, lộ ra một gương mặt đẹp trai không gì sánh được, là Cố Dạ Cần.
Có Dạ Cẩn tới. Cả nhà thông cảm cho nhóm khoảng 1 tuần vì sự cố chuyển web qua truyen3.one nhé! Chúc cả nhà vui khỏe!
Diệp Linh còn kéo tay Lê Hương, thấy Có Dạ Cẩn cô cũng không có tâm tình gì lớn, mà là gợi lên đôi môi đỏ liễm diễm, ngoan ngoãn kêu một tiếng: “Anh trai.”
Hôm nay Có Dạ Cần mặc tây trang hợp thể màu đen, chất vải thượng đẳng bị là nóng không chút nếp uốn nào, khí chất anh đạm mạc mỏng lãnh, rất khó để người ta nhìn ra anh đang suy nghĩ cái gì.
Hiện tại ánh mắt anh rơi trên khuôn mặt nhỏ kiều diễm của Diệp Linh: “Đi đâu? Anh đưa bọn em đi.”
Lúc này trong xe sang truyền đến một giọng nữ ỏn ẻn: “Dạ Cần, là ai 4?”
Chỗ cạnh tài xế có người, chính là đối tượng kết hôn Tiền Tư Tư của Có Dạ Cần.
Tiền Tư Tư cao gây, rất đẹp, hiện tại cô ta nghiêng người qua đây, nhìn Diệp Linh và Lê Hương.
Có Dạ Cần mặt không đổi lên tiếng: “Em gái tôi.”
Anh nói Diệp Linh là em gái anh.
“Ah, em đã sớm nghe nói anh có một cô em gái, hơn nữa còn là đại minh tinh hot nhất vòng giải trí bây giờ Diệp Linh, hóa là thật.” Tiền Tư Tư cười nhìn về phía Cố Dạ Cần, trong mặt mày đều là vẻ ngưỡng mộ cùng sỉ mê với người đàn ông, vừa nói cô ta vừa nhìn về phía Diệp Linh ngoài xe: “Em Linh Linh, chào em, chị là Tiền Tư Tư.”
Diệp Linh ngẹo đầu nhỏ nhìn Tiền Tư Tư, tinh nghịch chớp mắt: “Hóa ra là chị dâu à, chị dâu, chào chị.”
Được gọi “chị dâu” Tiền Tư Tư lộ ra biểu tình thẹn thùng, cô ta còn liếc mắt Có Dạ Cẩn.
Có Dạ Cẩn không nhìn cô ta, bàn tay to mang đồng hồ đặt tại trên tay lái, ánh mắt còn dừng lại trên người Diệp Linh.
Tiền Tư Tư khựng lại, có đôi khi giác quan thứ sáu của phụ nữ là chuẩn nhát, cô ta thích Cố Dạ Cần như thế, dĩ nhiên đã sớm phái người nghe ngóng qua tất cả những gì về anh.
Cho nên, Tiền Tư Tư biết Cố Dạ Cần có một cô em gái, cô em gái này không phải em gái ruột, toàn bộ Tứ Cửu Thành đều biết Có Dạ Cần có cưng chiều cô em gái này đến bao nhiêu, gần như bị bệnh.
Hiện tại, anh vẫn nhìn Diệp Linh, từ giây phút khi Diệp Linh xuất hiện trở đi, anh chưa từng dời mắt qua.
Tiền Tư Tư nhanh chóng nói: “Em Linh Linh, em với bạn em đi đâu thế, chị và Dạ Cẩn có thể tiễn các em đoạn đường.”
Diệp Linh lắc đầu: “Cảm ơn chị dâu, chúng em đón xe là được rồi, sẽ không làm kỳ đà cản mũi chị và anh đâu.”
Tiền Tư Tư trôi chảy như vậy, cũng không phải là thực sự muốn tiễn Diệp Linh đoạn đường, hiện tại Diệp Linh từ chối, cô ta còn muốn giả bộ khổ sở, thế nhưng lời cô ta còn chưa cất ra, bên tai liền truyền đến giọng nói trầm thấp từ tính của Cố Dạ Cẩn: “Nơi đây không dễ bắt xe, đừng quậy nữa, lên xe đi.”
Tiền Tư Tư cứng đờ, người đàn ông bên người lấy một giọng nói vô cùng cường thế bá đạo nói câu “đừng quậy nữa” ra khỏi miệng, có thể xem thành anh trai đang nói cùng em gái mình, thế nhưng… lời này từ trong miệng Cố Dạ Cẩn cất ra liền sinh ra một loại ảo giác người đàn ông đang ra lệnh người phụ nữ của mình.
Diệp Linh nhìn một chút đoạn đường ở đây, cũng không có kiểu cách nữa: “Vậy được rồi, cảm ơn anh và chị dâu, Lê Hương, chúng ta lên xe thôi!”