Chương 1093:
“Điện thoại của em bị nghe lén rôi.” Tô Hi nhàn nhạt cắt đứt lời cô.
Lê Hương nhanh chóng cảnh giác, điện thoại của cô bị nghe lén rồi, nhất định là Mạc Tuân sai người làm, nơi này là Đề Đô, cô tương đương với việc cô đã rơi vào vòng vây của anh.
“Lê Hương, em không cần nói gì cả, anh chỉ muốn hỏi em một chút, lúc nào tới Hoa Tây Châu, em ở Đề Đô cũng rất lâu rồi.”
Tô Hi đang thúc giục cô đến Hoa Tây Châu, với tính tình dửng dưng như trích tiên của Tô Hi, sẽ không dễ dàng thúc dục cô, trừ phi thời gian cấp bách.
“Anh Tô Hi, em còn cần một chút thời gian, chỗ Hoa Tây Châu… anh xem trước rồi làm.”
“Được, Lê Hương, chúng ta ở Hoa Tây Châu chờ em.”
Nói xong, Tô Hi trực tiếp cúp điện thoại.
Chúng ta…
Lê Hương chú ý tới hai chữ “chúng ta” cuối cùng mà Tô Hi dùng này, lẽ nào, Bì Bì và Tinh Tinh rời khỏi Lan Lâu Cổ Quốc, hiện tại đã cùng Tô Hi đến Hoa Tây Châu? Lê Hương thật sự muốn đến Hoa Tây Châu rồi, cô có sứ mạng của mình, lần này rẻ vào Đề Đô, không yên tâm nhất vẫn là Dịch Dịch của cô.
Trước khi cô đi Hoa Tây Châu, cô nhát định phải để cho Dịch Dịch nói rõ được.
Lê Hương lấy điện thoại ra, bình tĩnh bám số Mạc Tuân.
Nhạc chuông vang lên, không nhanh không chậm được nhận, giọng nói trầm thấp từ tính của Mạc Tuân vang vọng ở bên tai, trong ưu nhã lộ ra vẻ thờ ơ: “Nghĩ thông rồi?”
Ngón tay của Lê Hương dùng sức níu chặc điện thoại: “Tôi chỉ cần… cùng anh một lần là được?”
“Cô theo tôi một lần, tôi cho cô và Dịch Dịch ở cùng nhau một ngày.” Mạc Tuân bá đạo chế định quy tắc trò chơi, trò chơi này phải do anh định đoạt.
Hàng mi nhỏ dài của Lê Hương run rẩy, hàm răng khẽ cần môi dưới: “Tôi gặp Dịch Dịch một lần không đủ…
Không phải anh sẽ không ngủ hai lần với một người phụ nữ sao?”
“Lê Hương, cái này phải tự cô nghĩ cách rồi, cô thông minh như vậy, sẽ nghĩ ra cách để cho tôi vì cô mà ngoại lệ.”
Lê Hương im lặng vài giây: “Bây giờ tôi muốn gặp Dịch Dịch.”
Cô thầm chấp nhận quy tắc trò chơi.
Mạc Tuân gật đầu: “Được, Dịch Dịch bây giờ đang ở biệt thự Phong Lâm, cô có thể đi gặp, đêm nay, đừng về nữa.”
Lê Hương nhẹ giọng đồng ý: “Ừ…”
Biệt thự Phong Lâm.
Lê Hương lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới, thấy được Lê Hương, thím Triệu giống như thấy được cọng rơm cứu mạng, niệm A Di Đà Phật: “Lê tiểu thư, cô đã đến rồi, hôm nay cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, tiên sinh đột nhiên không cho tiểu thiếu gia đi học, tiểu thiếu gia muốn gặp cô, hai bố con chiến tranh lạnh hồi lâu rồi, tiểu thiếu gia lao thẳng đến nhốt mình ở trong phòng, bây giờ còn chưa có đi ra đâu, ngay cả bữa trưa cũng không ăn.”
Trái tìm Lê Hương siết đau: “Thím Triệu, tôi đi lên xem một chút.”
Lê Hương muốn lên lầu.
Thế nhưng lúc này cửa phòng trên lầu đột nhiên mở ra, Tiểu Dịch Dịch nghe được tiếng của Lê Hương đã không kịp chờ đợi chạy bắn xuống: “Cô giáo tiên nữ!”