Chương 1092:

 

Thế nhưng, có một chuyện ngoài ý muốn đột nhiên xảy ra, Tiểu Dịch Dịch không đến trường học.

 

Lê Hương nhanh chóng tìm được cô giáo Trần: “Cô giáo Trần, Dịch Dịch hôm nay vì sao không đến học?”

 

“Cô giáo Lê, là như vậy, sáng sớm hôm nay Mạc tổng bố của Dịch Dịch gọi điện thoại tới, nói Dịch Dịch hôm nay không đến học nữa.”

 

Cái gì? Lê Hương biến sắc: “Vậy Mạc tổng có nói Dịch Dịch làm sao không? Rồi khi nào đi học lại?”

 

Cô giáo Trần cũng kỳ quái gật đầu: “Mạc tổng cũng không nói gì, cô giáo Lê, cô nói xem Mạc tổng có phải chuyển trường cho Dịch Dịch không?”

 

Trong lòng Lê Hương có dự cảm rất xấu, cô nhanh chóng lấy điện thoại ra bấm số Mạc Tuân, thế nhưng rất nhanh đã truyền đến một giọng nữ máy móc “Xin lỗi, số điện thoại quý khách tạm thời không liên lạc được, mong quý khách vui lòng gọi lại sau.”

 

Mạc Tuân cố ý không nhận điện thoại của cô?

 

Lê Hương lập tức lòng nóng như lửa đốt, bây giờ cô đang huấn luyện cơ bắp cho Tiểu Dịch Dịch, châm cứu cũng đang tiền hành, đây là một đọt trị liệu, căn bản không thể dừng ngang được, nhưng bây giờ Tiểu Dịch Dịch đột nhiên biến mắt, cô vừa sót ruột vừa lo lắng.

 

Lê Hương nhanh chóng gọi đến số của Sùng Văn.

 

Lần này thì gọi được, giọng của Sùng Văn truyền tới: “Alo, Lê tiểu thư.”

 

“Thiếu chủ nhà anh đâu, để anh ấy nghe điện thoại, anh ấy mang Dịch Dịch đi đâu rồi, có chuyện gì thì nhắm vào tôi, đừng dọa thằng bé…”

 

“Lê tiểu thư, nếu như cô thực sự muốn tốt cho Dịch Dịch tiểu thiếu gia, vậy hãy ngẫm kỹ lời đêm qua thiếu chủ nói với cô đi.”

 

Cái gì? Lê Hương khựng lại.

 

“Lê tiểu thư, thiếu chủ nói, cô đại khái đã biết thân thế của Dịch Dịch tiểu thiếu gia, không sai, Dịch Dịch tiểu thiếu gia chính là dùng gen của cô và thiếu chủ giao cho một người mang thai hộ, cho nên Dịch Dịch tiểu thiếu gia là con trai ruột của cô. Cô luôn miệng nói nhớ nhung Dịch Dịch tiểu thiếu gia, vậy bây giờ liền bày tỏ thành ý của cô đi. Ba năm trước cô có thể không chớp mắt giết chét đứa trẻ kia, vậy ba năm sau thiếu chủ nói anh ấy rất muón biết lòng của cô có độc ác như vậy không? Nói chung, chờ cô nghĩ thông suốt rồi hãng gọi cho thiếu chủ, thiếu chủ nói anh ấy chờ cô.”

 

Lê Hương ngồi xuống ghế, cô xem như biết Mạc Tuân muốn làm cái gì rồi.

 

Đêm qua anh nói gì đó, dường như anh nói muốn cầm tù cô thành công cụ phát tiết của anh, để cô cam tâm tình nguyện hầu hạ anh.

 

Lúc đó cô từ chối, cho nên hôm nay anh mang Tiểu Dịch Dịch đi, không cho cô tiếp xúc thêm với Tiểu Dịch Dịch.

 

Cô dám khẳng định, nếu như cô không đồng ý, về sau cô cũng sẽ không bao giờ nhìn tháy Tiểu Dịch Dịch nữa.

 

Lúc này Lê Hương mới ý thức được rõ ba năm sau Mạc Tuân có bao nhiêu tâm cơ, hai tuần này anh chắc chắn là có ý đi công tác, cho cô và Dịch Dịch đủ thời gian ở chung, sau đó anh lại đột nhiên mang Dịch Dịch đi, anh đang lợi dụng tình thương của cô với Dịch Dịch.

 

Tay chân Lê Hương lạnh băng, cô và Mạc Tuân đã đến bước đường này rồi sao? Lê Hương ngồi từ sáng đến chiều, lúc xế chiều, điện thoại của cô vang lên, điện thoại tới.

 

Lê Hương ấn phím nhận: “Alo.”

 

“Lê Hương.” Một giọng nói dịu dàng truyền tới, là… Tô Hi.

 

“Anh Tô Hi…”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play