Đoạn Ngọc đi theo sau lưng Lý Chân Vũ vẫn chưa hoàn toàn bình tĩnh, hắn lần này đi vào Thánh Nguyên cung chủ yếu là vì muốn nhờ Đoạn Thế Mục xây dựng Luyện Đan và Luyện Khí thất trong Ngọc Nguyên cung nhưng mục đích còn chưa đạt được đã có thêm một một phần hôn ước.

Cả Đoạn Thế Mục và Lý Chấn Vũ đều đã đồng ý hôn ước này thì xem ra hắn và Lý Minh Thiền chắc chắn khó mà tránh khỏi, trừ khi là bọn hắn lựa chọn bỏ trốn. Bất giác Đoạn Ngọc nhớ đến Giang Lăng Tuyết, nàng kia vì tránh hôn sự với Lam Thất mà đã lựa chọn chạy thoát khỏi Giang gia, hắn cùng Lý Minh Thiền không lẽ là có một người như vậy?

“Nghĩ cái gì đâu? Không phải là chỉ là một mối hôn sự sao?”. Chợt Đoạn Ngọc khẽ lắc đầu thầm nói. Hắn đọc qua thư tịch có không ít các cuộc hôn nhân chính trị, trong thế gia không ít, trong hoàng thất lại càng nhiều, chính như phụ thân Đoạn Thế Mục của hắn cũng là như vậy.

“Ngọc nhi, ngươi đã gặp qua Thiền nhi rồi, quan hệ không tính xấu đi?”. Lý Chấn Vũ đang đi ở phía trước chợt mở miệng hỏi.

Đoạn Ngọc có chút bất ngờ, tạm thời bỏ qua suy nghĩ của bản thân nghiêm túc nhìn Lý Chấn Vũ đáp. “Chúng ta lúc đó thân phận chênh lệch không nhỏ, cũng không có thân cận”.

“Cũng đúng!”. Lý Chấn Vũ thoáng chút dừng lại khẽ gật đầu đáp. “Nghĩa huynh từng nói với ta ngươi có không ít lần âm thầm xuất cung lịch luyện, mỗi lần đều là dùng thân phận tán tu, so với Thiền nhi đúng là có chênh lệch”.

Đoạn Ngọc nghe vậy thì kinh ngạc thoáng qua, nội tâm chợt có cảm động, xem ra trước nay hắn vẫn là hiểu lầm Đoạn Thế Mục, nếu không phải vậy thì người sau cũng không thể để ý đến từng cái hành động nhỏ của hắn.

“Hiện tại dùng một cái thân phận khác, ngươi cảm thấy bản thân cùng Thiền nhi có hợp hay không?”. Lý Chấn Vũ lại chợt hỏi tiếp.

“...”. Đoạn Ngọc nghe vậy thì thoáng ngẩn ra, Lý Chấn Vũ đang hỏi là muốn thăm dò hắn sao? Thân phận của hắn ngược lại là cùng Lý Minh Thiền tương xứng, song phương kết thành phu thê xem như là môn đăng hộ đối, thế nhưng theo như Đoạn Ngọc cảm thấy chuyện hôn nhân đại sự này cũng không phải chỉ nhìn hai nhà lực lượng.

“Không cần cảm thấp áp lực, Phụ Hoàng ngươi muốn tứ hôn cho ngươi và Thiền nhi kỳ thực cũng không có ý gì, chuyện tình cảm ta cũng không thể nói trước cái gì, nếu như tương lai ngươi và Thiền nhi không hợp thì có thể nói với ta bất cứ lúc nào”. Lý Chấn Vũ nói thêm.


“Vù”. Đoạn Ngọc không biết nói sao cho phải thì trước mặt Lý Chấn Vũ đã xuất hiện một bóng người, người mặc hắc y, trên mặt mang theo diện cụ khắc một chữ ‘tam’, Đoạn Ngọc lập tức nhận ra đó chính là người mang hắn trở về Đế đô, Thiên Tam.

“Thiên Tam bái kiến Chân Võ Vương, Tứ Hoàng tử!”. Thiên Tam vừa xuất hiện đã hướng Lý Chấn Vũ và Đoạn Ngọc thi lễ. “Ta phụng mệnh Quốc Chủ mang hai vị đến một nơi”.

“Vất vả!”. Lý Chấn Vũ khẽ gật đầu. Thiên Tam không đáp mà chỉ làm một cái thủ thế mời.

Đoạn Ngọc và Lý Chấn Vũ theo Thiên Tam đi đến phía đông hoàng cung, nơi này là trụ sở của hộ vệ nội cung, điều này để cho Đoạn Ngọc có chút kinh ngạc, không lẽ đám người Thiên Vận thương đội và Lý Minh Thiền, Từ Đạt đang được giấu ở trong hoàng cung?

Thế nhưng Đoạn Ngọc rất nhanh đã biết chính mình suy đoán sai rồi, Thiên Tam dẫn theo hắn và Lý Chấn Vũ đi đến gần khu vực trụ sở hộ vệ nội cung thì rẽ vào một chỗ cung điện, Đoạn Ngọc nhớ được thì đây là một tòa lãnh cung, đã từng nhốt chết mấy đời Hoàng phi.

“Ông”. Thiên Tam đến đây thì lấy ra một mặt lệnh bài màu đen, phía trước lãnh cung cửa lơn lập tức xuất hiện hư không gợn sóng, Thiên Tam chủ động đi vào trong đó, Lý Chấn Vũ cùng Đoạn Ngọc lập tức đi theo tiến vào.

Đi vào trong này một khắc thì Đoạn Ngọc liền có cảm giác như xuyên qua một tấm màng mỏng, xuất hiện trước mắt hắn không phải là lãnh cung tràng cảnh mà lại là một chỗ đại sảnh, tại đây có một cái quang mang đồ án đang lấp lóe phát quang, đó rõ ràng là một cái trận pháp.

“Truyền tống trận!”. Lý Chấn Vũ đi ở phía trước Đoạn Ngọc đột nhiên mở miệng, thanh âm xen lẫn kinh ngạc. Đoạn Ngọc nghe vậy thì có chút chấn kinh, hắn từng đọc qua tin tức liên quan đến Truyền tống trận, đây là loại cấp bậc trận pháp có phân cao thấp, thấp nhất cũng là Lục giai trận pháp, có thể đem sinh vật sống dịch chuyển trong phạm vi mười vạn dặm!

Truyền tống trận tuyệt đối là một trong những loại trận pháp khó xây dựng nhất trong đồng giai, độ khó xây dựng Lục giai Truyền tống trận so ra đều không kém Thất giai trận pháp thông thường, mà lại cũng không phải là Trận Pháp Sư nào cũng có thể xây dựng. Trong hoàng cung dĩ nhiên là có một tòa Truyền tống trận được ẩn nấp kỹ như vậy thì có thể khẳng định là Đoạn gia chí ít là có một vị đứng đầu nhất Lục giai Trận Pháp Sư!

“Mời!”. Thiên Tam đi vào bên trong Truyền tống trận đồ án thì mới hướng Đoạn Ngọc và Lý Chấn Vũ nói, hai người sau tất nhiên là không có ý kiến gì lập tức đi theo.


“Vù”. “Vù”. Quang mang phóng xuất, dị quang lập tức đem ba người nuốt chửng. Đoạn Ngọc có loại cảm giác lâng lâng khó hiểu giống như đi vào bí cảnh nhưng cảm giác này rõ ràng kịch liệt hơn nhiều lắm, não hải đều chút mê muội.

“Đến rồi!”. Cảm giác kia đến cũng nhanh mà biến mất cũng rất nhanh, Đoạn Ngọc cảm nhận được dưới chân như là thực địa thì bên tai cũng vang lên giọng nói của Thiên Tam, lúc hắn mở mắt ra nhìn thì đã thấy bản thân cùng Lý Chấn Vũ và Thiên Tam đã được dịch chuyển đến một tòa sơn cốc, bên trong đó đại thụ rất nhiều, còn nghe được tiếng dị cầm tẩu thú.

Đoạn Ngọc âm thầm kinh ngạc, xem ra hắn vẫn là không rõ hết Đoạn gia hiện tại nội tình, lão tổ Đoạn Trường Sinh ở trong tối kinh doanh Đoạn gia đã vượt quá sức tưởng tượng của hắn, trong hoàng cung cấm địa tồn tại bí cảnh chỉ là một góc nổi của tảng băng chìm mà thôi.

Nói đến thì cũng bình thường, lão tổ Đoạn Trường Sinh chuẩn bị để Đoạn gia khôi phục lại Đế tộc danh vị thì tất nhiên phải chuẩn bị đầy đủ, tổng thể thực lực cho dù không thể sánh được với Đế tộc bình thường thì cũng không thể quá yếu được.

“Đây là nơi cất giấu lực lượng của Đoạn gia sao?”. Lý Chấn Vũ liếc nhìn xung quanh một vòng thì khẽ cười hỏi.

“Thứ cho ta không thể trả lời câu hỏi này”. Thiên Tam ánh mắt lập lòe, cũng không để lộ ra chút cảm tình nào nhàn nhạt đáp. “Mời đi bên này!”. Sau đó cũng làm thủ thế mời Lý Chấn Vũ và Đoạn Ngọc đi vào bên trong sơn cốc.

Trong sơn cốc rõ ràng là còn tồn tại rất nhiều võ giả, Đoạn Ngọc có thể phát hiện được nhưng cũng không thể rõ được tu vi của những võ giả kia, Lý Chấn Vũ đi ở phía trước Đoạn Ngọc cũng không có trắng trợn điều tra, chỉ lẳng lặng đi theo Thiên Tam.

Không mất bao lâu ba người đã đi đến một dãy nhà gỗ, trên đường có chút võ giả nhìn thấy Thiên Tam dẫn theo Lý Chấn Vũ và Đoạn Ngọc chỉ là thoáng chút kinh ngạc mà không có hành động ngăn cản, trước dãy nhà gỗ này cũng đang có võ giả trấn thủ. Một vị trung niên nhân mặc huyết bào giống như là thủ lĩnh của đám võ giả trấn thủ chủ động bước ra chắn ở trước mặt ba người.

“Kinh Huyết huynh”. Thiên Tam nhìn đến võ giả kia mở miệng nói. “Ta phụng lệnh Quốc Chủ dẫn Chân Võ Vương và Tứ Hoàng tử đến đây gặp Minh Thiền công chúa một lát”.

“Quốc Chủ lại để cho ngoại nhân đi đến nơi này?”. Kinh Huyết có chút kinh ngạc hỏi. Ánh mắt nhìn hướng Lý Chấn Vũ cũng không hề có chút kiêng kị nào, chỉ là khi nhìn đến Đoạn Ngọc liền lập tức thu hồi ánh mắt không dám nhìn lâu.


“Quốc Chủ ý nghĩ không phải điều mà chúng ta suy đoán”. Thiên Tam nghiêm nghị nói.

“Được rồi, vào đi!”. Kinh Huyết hiện ra vẻ mặt bất đắc dĩ phất tay nói. Trong lúc nói đã đem một cái chìa khóa nhỏ đưa cho Thiên Tam.

Thiên Tam bắt lấy chìa khóa nhỏ kia đi đến phía trước khảm vào cửa nhà gỗ, phía trên lập tức hiện ra từng đầu trận văn, nhà gỗ nhìn như đơn giản này dĩ nhiên là lại ẩn giấu huyền cơ khác.

Trận văn một trận lay động thì cũng tách ra thành một cái cửa nhỏ, Thiên Tam dẫn theo Lý Chấn Vũ và Đoạn Ngọc tiến vào trong, quang cảnh bên trong lập tức để cho Đoạn Ngọc và Lý Chấn Vũ kinh ngạc, nơi này thế mà lại được xây dựng xuyên vào đại địa giống như một cái hố tròn cực lớn, ở trên vách hố có từng chỗ được đào lõm vào tạo nên không gian độc lập giống như buồng giam, trong đó dĩ nhiên là đang nhốt một chút người.

“Nơi này là địa lao?”. Lý Chấn Vũ híp mắt, ngữ khí có phần lạnh lẽo.

“Không sai!”. Thiên Tam nhàn nhạt đáp, sau đó còn bổ sung thêm một câu. “Nơi này được đặt cấm chế, người bên ngoài không thể tìm được đến đây thông qua liên hệ với những người bị nhốt ở đây”.

“Thế nhưng Chân Võ Vương yên tâm, Minh Thiền công chúa tại nơi này cũng không chịu đến bất cứ thương tổn nào”.

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com

Tam quốc + võng du + lĩnh chủ + sinh tồn, mỗi nông dân của main đều có ẩn dấu đặc tính, từng nông dân đều là nhân tài, phát triển vừa phải ko buff lố, bao hay, truyện đã full 1k chương, mời đọc

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play