Từ khi còn nhỏ, hắn đã thích đại tỷ Vạn Lam Hinh rồi, chỉ có điều hắn lại cảm thấy thương tiếc “Sên Nhỏ” hơn mà thôi.

Vạn Lam Hinh vỗ vai Dương Ân nói: "Mạng của đệ sau này cũng là mạng của ta, vậy nên ta không cho phép đệ xảy ra chuyện gì".

Dương Ân cảm thấy ấm áp trong lòng, liền cười nói: "Được, Lam Hinh tỷ". Một lúc sau, hắn lại nói: "Đám người kia cũng không tầm thường, vì ta đã đắc tội bọn họ, nên sau này tỷ phải cẩn thận, cái tên cầm đầu đó theo ta thấy thì không có ý tốt với tỷ đâu".

"Bọn họ quả thật không tầm thường, đều là ứng cử viên cho trận tranh chức thiếu soái sắp tới, mà Phần Diệu Dương chính là người được kỳ vọng ngồi vào vị trí thiếu soái nhất. Gã là con trai của đương kim nguyên soái, không có ai có thể lay chuyển được địa vị của gã, nhưng bọn họ cũng sẽ không dám làm gì ta đâu", Vạn Lam Hinh đáp lại.

“Lai lịch của gã lớn như vậy sao, con trai của nguyên soái!”, Dương Ân kinh ngạc kêu lên.

Nguyên soái nắm giữ một quân đoàn, còn cao hơn so với chức vị Bá tước ban đầu của cha hắn, khó trách Phần Diệu Dương đã sớm được xác định là thiếu soái tương lai.

"Ừm, Phần thống lĩnh có mị lực rất lớn, không ít người tự nguyện đi theo gã, hơn nữa chiến lực của gã cũng tương đối mạnh mẽ, cho nên chúng ta vẫn nên cố gắng không đắc tội gã", Vạn Lam Hinh nói.

Dương Ân sờ sờ sống mũi, tự lẩm bẩm: "Chúng ta thế này còn chưa đắc tội người ta hay sao?"

Sau đó, Dương Ân lại hỏi về Tiểu Man một lần nữa.

Vạn Lam Hinh vốn dĩ có thế lực phía sau che chở, thế lực này chính là một trong tám vị trung tướng, cho nên việc cô ta muốn mang theo một tỳ nữ như Tiểu Man cũng không có gì khó khăn. Vạn Lam Hinh cũng nói thật với Dương Ân về tình hình hiện tại của Tiểu Man.

Bởi vì Tiểu Man càng ngày càng xinh đẹp, nên cô ta cho Tiểu Man ăn mặc rất giản dị, vì thế ở trong doanh trại cũng không gây ra phiền phức gì.

Chỉ là Vạn Lam Hinh dường như đã phát hiện ra sự khác biệt của Tiểu Man, thực lực của cô ta càng ngày càng lớn mạnh, đã đột phá đến cảnh giới chiến sĩ trung cấp, nhưng thực lực mà cô ta phát huy ra còn mạnh hơn cả chiến sĩ đỉnh cấp.

Đây là kết quả tu luyện của Tiểu Man trong một môi trường không quá tốt, chứ nếu được phép ra bên ngoài, có lẽ cô ta sẽ càng tiến bộ nhanh hơn.

Chính vì vậy, Vạn Lam Hinh đã để Tiểu Man đóng giả làm đàn ông để đi theo cô ta luyện tập.

Ngoài ra còn có chuyện Từ Tiểu Cường để ý đến Tiểu Man, hắn ta dường như đã không còn coi Vạn Lam Hinh là mục tiêu theo đuổi nữa, hắn ta hay đến tìm Tiểu Man, nhưng cũng không làm ra chuyện gì khác thường.

Dương Ân nghe thấy Tiểu Man không sao thì cũng cảm thấy yên tâm. Thế là hắn lại nói với Vạn Lam Hinh rằng hắn sẽ đến đài khiêu chiến tìm côn yêu tính sổ, Vạn Lam Hinh không hề ngăn cản, cô ta còn muốn xem thực lực của Dương Ân đã tiến bộ đến mức nào.

Cứ như thế, Dương Ân và Vạn Lam Hinh đi bên cạnh nhau, đi đến đâu cũng lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều binh sĩ, mấy binh sĩ đó cứ nhìn ngang liếc dọc, khi bọn họ đi ngang qua thì liền thấp giọng bàn tán.

"Hai người vừa đi qua không phải là Dương Ân và đóa hoa vàng thứ hai trong quân ngũ Vạn Lam Hinh của chúng ta hay sao? Sao bọn họ lại quang minh chính đại đi chung với nhau thế?"

"Có gì lạ đâu, người ta là kim đồng ngọc nữ, xứng đôi vừa lứa!"

"Ngươi không muốn sống nữa hả? Ngươi không biết Phần thống lĩnh đã coi Vạn Lam Hinh là người phụ nữ của mình rồi hay sao? Làm sao ngài ấy có thể cho phép người khác cướp đi người phụ nữ của mình? Dương Ân này thật sự không biết sống chết".

"Dương Ân đã được thăng chức làm phó thống lĩnh, hắn còn trẻ và đầy triển vọng. Vạn Lam Hinh có thể cũng không liên quan gì đến hắn, đừng có suy đoán linh tinh".

"Họ dường như đang hướng tới đài khiêu chiến, chẳng lẽ họ đang muốn khiêu chiến với ai? Chúng ta cũng đi xem thử đi".

...

Đài khiêu chiến nằm ở trung tâm quân doanh của quân Trấn Man, trong một khu vực rộng lớn tách biệt. Mười tám đài khiêu chiến đã được dựng lên ở đây. Mỗi một đài khiêu chiến đều được làm bằng đá Xích Cương cực kỳ cứng, lại được yểm trận pháp, thậm chí là bậc vương giả cũng khó có thể phá hỏng.

Lúc này đang có không ít binh sĩ vây quanh đài khiêu chiến xem cuộc chiến, thỉnh thoảng lại xôn xao hô lên thành tiếng, khung cảnh vô cùng náo nhiệt.

Không phải trên đài khiêu chiến nào cũng có trận chiến đang diễn ra, trước mắt chỉ có ba đài khiêu chiến là đang diễn ra các trận so tài, mà náo nhiệt nhất chính là đài khiêu chiến số 9, chỗ đó có nhiều binh sĩ vây quanh nhất, âm thanh kinh hô cũng kịch liệt nhất.

Đài khiêu chiến số 9 là nơi diễn ra trận chiến của côn yêu Hồng Vũ Đoạn, gã đã thăng lên chức phó thống lĩnh, thực lực vừa mới đột phá cảnh giới cấp tướng đỉnh cấp, cũng là một cao thủ trong quân đội, nhưng khi chiến đấu trên đài khiêu chiến, gã cũng không hề lấy chiến lực đè người.

Côn yêu là một kẻ rất dữ tợn, đôi mắt của gã hình tam giác giống mắt rắn, dáng mũi móc câu, trên cổ treo một chuỗi xương, trán cạo trọc chỉ để lại phần tóc dài phía sau đầu. Gã mặc áo giáp bằng da rắn, trên tay cầm cây côn ba khúc, khắp người toát ra khí chất quỷ dị, xứng với cái tên côn yêu.

Bây giờ gã đang chiến đấu cùng với một binh sĩ khác, tên kia là một đại đội trưởng, thực lực cấp tướng trung cấp, đã luyện kỹ thuật mười hai kiếm đuổi gió đến mức thành thục, hai người chẳng qua là đang lấy kỹ thuật chiến đấu mà so tài với nhau, đánh hết sức xuất sắc.

Côn yêu dùng côn ba khúc ra đòn cực nhanh, mỗi một côn đánh ra đều mang kình lực cực mạnh, truy kích tên đại đội trưởng kia. Còn tên đại đội trưởng kia cũng dùng tốc độ của những đường kiếm nhanh nhất mà nghênh chiến, hai người liên tiếp xuất chiêu, trận đấu càng lúc càng trở nên kịch liệt.

"Mười hai kiếm đuổi gió của ngươi vẫn chưa luyện tới trình độ hoàn mỹ, chưa đủ để đấu với ta đâu, mau xuống đài cho ta!", côn yêu quát lên một tiếng, gã đã tìm thấy chỗ sơ hở của đối thủ, côn ba khúc liền xếp hành hình tam giác, xoắn vào tay của tên đại đội trưởng khiến cho thanh kiếm của tên đại đội trưởng bị rơi khỏi tay. Cuối cùng, cây côn ba khúc đã nhanh như chớp thắt lên trên cổ của đối thủ.

Á!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play