“Nên quan tâm chứ.”

Trần Hùng gật gật đầu nói: “Nhưng cái gọi là gia tộc giàu có quyền thế hạng nhất ở phương Nam, đối với Thanh Cảnh Môn của các anh mà nói chỉ là chuyện nhỏ nhặt không đáng kể mà thôi, để cái tên Mã Dương đó ra mặt thì đã dư dả luôn rồi, không cần thiết phải kinh động đến một trong những vị môn chủ của bốn phương Thanh Long ông đây đâu.”

Thanh Long nheo mắt lại, rồi nói: “Trần Hùng, xem ra cậu hiểu rất rõ về Thanh Cảnh Môn của chúng tôi, liệu có phải là cậu đã bí mật điều tra chúng tôi không? Tôi phải nói trước với cậu một câu, đừng tùy tiện đi điều tra Thanh Cảnh Môn, sẽ xảy ra chuyện đấy.”

Trần Hùng đặt chén trà trong tay xuống và đáp lại: “Ông cũng biết rất rõ về điện Đức Hoàng của chúng tôi, cho nên Thanh Long à, có phải ông cũng đang bí mật điều tra điện Đức Hoàng của tôi không? Tôi cũng sẽ cho ông một lời khuyên, đừng có mà tùy tiện đi điều tra điện Đức Hoàng của chúng tôi, bằng không cho dù ông có là Thanh Cảnh Môn, cũng chưa chắc là chúng tôi sẽ nể nang mặt mũi đâu đấy nhé.”

“Ha ha ha ha.”

Thanh Long bật cười phá lên.

Nhưng Trần Hùng không hề cười, một hơi uống hết trà trong tách.

Sau đó anh đứng dậy và nói: “Đã uống đủ chưa, tôi sẽ đi thanh toán.”

Thanh Long lắc đầu, trả lời: “Còn một tách lớn như vậy đây.”

“Vậy lát nữa anh tự thanh toán đi nhé.”

Trần Hùng nói xong thì định rời đi, nhưng Thanh Long vội vàng ngăn cản anh lại: “Cậu muốn chiếm lấy toàn bộ phương Nam, trở thành vua của phương Nam, Thanh Cảnh Môn chúng tôi bằng lòng đấy.”

“Hơn nữa, những gia tộc giàu sang quyền thế hạng nhất ở phương Nam không ít, nếu cậu đánh bại từng chỗ một sẽ lãng phí rất nhiều thời gian, cho nên tiếp theo Thanh Cảnh Môn chúng tôi sẽ đặc biệt ngăn cách Tô Hàng ra, mời tất cả gia tộc giàu sang quyền thế hạng nhất đến Tô Hàng, để các anh có thể dứt khoát vui vẻ làm một trận, thế nào hả?”

Trần Hùng dừng bước chân lại, thật ra thứ mà anh đang đợi chính là những lời này của Thanh Long đây.

“Nếu chúng ta có thể đưa toàn bộ gia tộc giàu có hạng nhất ở phương Nam đến Tô Hàng, quả thực là sẽ giảm thiểu được rất nhiều thời gian và phiền phức.”

“Còn điều kiện thì sao?”

Thanh Long nhấc chén trà ở trước mặt lên, uống một ngụm trà, rồi cười hỏi lại: “Điều kiện gì chứ?”

Trần Hùng nói: “Đừng giả vờ nữa Thanh Long à, Thanh Cảnh Môn các ông bày ra trăm phương ngàn kế tiếp cận tôi, hơn nữa còn chủ động giúp tôi nhiều chuyện đến như vậy, không thể nào mà không có điều kiện gì được.”

“Nói đi, các ông đã tính kế khiến cho Tô Hàng trở thành chiến trường, còn giúp tôi kéo toàn bộ gia tộc giàu có hạng nhất ở phương Nam vào ván cờ lớn này là có điều kiện gì vậy hả?”

Thanh Long đặt chén trà trong tay xuống, cười nói: “Đợi đến khi cậu dẹp yên nhà họ Tô, ván cờ phương Nam to lớn này chính thức bắt đầu, lúc đó tôi sẽ nói cho anh biết điều kiện là gì được không hả?”

Trần Hùng giơ một ngón giữa ra trước mặt Thanh Long, rồi nói: “Tùy anh thôi.”

Nói xong, Trần Hùng bước ra khỏi phòng riêng của quán trà, sau đó đặt hai trăm nhân dân tệ lên quầy tính tiền, trực tiếp rời khỏi quán trà.

Về đến căn hộ, trời đã nhá nhem tối rồi.

Nhìn thấy Trần Hùng đã trở về, tảng đá lớn vướng mắc trong lòng của Lâm Ngọc Ngân cuối cùng cũng đã hạ xuống.

“Chồng à, cuối cùng anh cũng đã về, sao rồi hả, bọn họ không có làm khó anh đó chứ.” Trần Hùng vừa bước vào cửa, Lâm Ngọc Ngân đã lo lắng hỏi ngay.

“Không sao đâu vợ.”

Trần Hùng hôn lên trán Lâm Ngọc Ngân thêm một cái nữa: “Chuyện của Thương Minh phía Nam anh đã giải quyết xong xuôi hết cả rồi, mấy ngày tiếp theo Thương Minh của phía Nam sẽ tan tành sụp đổ, đồng thời nhà họ Tống cũng sẽ xong đời.”

“Thật vậy sao?” Lâm Ngọc Ngân nhìn Trần Hùng đầy nghi ngờ.

“Có khi nào anh nói dối em không, cũng vừa hay Ngọc Thanh của chúng ta đã có thể xác định được quyết tâm của những đối tác hợp tác thông qua sự việc này.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play