Nháy mắt Chu Vấn cũng không muốn nói với Ngu Bạch Trần. Nhưng mà vừa rồi hắn đã nhận lấy phù truyền âm, giờ phút này nghe thấy giọng nói bên trong, chỉ có thể trên trán giật giật.

Ngu Bạch Trần không nghe thấy Cố Yêm trả lời, không khỏi có chút kỳ quái, đang suy nghĩ có phải bọn họ gặp nguy hiểm hay không, liền nghe thấy bên kia phù truyền âm cuối cùng cũng chậm chạp có động tĩnh.

Chu Vấn hít một hơi thật sâu nói: "Hai người bọn ta cũng là đai lưng đỏ."

Ngu Bạch Trần nghe ra là giọng Chu Vấn, khe khẽ nhíu nhíu mày.

Lúc này Minh Đăng cũng không hay không biết mà dừng lại. Tuy rằng toàn bộ hành trình hắn đều biểu hiện ra bộ dáng lạnh nhạt, nhưng mà lại siết chặt tràng hạt, hiển nhiên cũng muốn biết tin tức của Cố Yêm.

Chu Vấn thầm nghĩ, mất mặt thì mất mặt đi, đưa đầu ra một đao, không đưa đầu ra cũng là một đao, còn không bằng đưa đầu ra đâu. Hơn nữa cái này không phải còn có Cố Yêm và hắn, hai người sao?

Vì thế Ngu Bạch Trần liền nghe thấy Chu Vấn ho khan một tiếng, nói: "Cái này, ta và Cố Yêm đều là Mị Ma."

"Chính là cái Mị Ma gì đó kia."

"Dù sao ngươi gặp thì sẽ biết."

"Aizzz, không nói nữa, Cố Yêm, chờ ta." Vào lúc hắn do dự, Cố Yêm đã đi tới trước, Chu Vấn đành phải ngắt phù truyền âm, đuổi theo.

Một bên khác, hai người đồng thời nghe thấy cái từ Mị Ma này. Sau khi Ngu Bạch Trần hiểu ra, có chút không được tự nhiên, mà Minh Đăng... Hắn hơi hơi rũ mắt, ngoại trừ căng thẳng lần tràng hạt, không ai biết hắn đang nghĩ gì.

"Chúng ta đi trước đi."

"Không thể ở lại nơi này lâu." Hắn che đi suy nghĩ trong đáy mắt, giọng nói trầm thấp, mở miệng.

Ngu Bạch Trần cũng biết hiện tại không phải lúc để nghĩ những cái này, tuy rằng đối với thân phận của Cố Yêm bọn họ có chút kinh ngạc, nhưng chỉ có thể tạm thời che đi.

Hai người rời khỏi nơi này, dựa theo địa điểm chỉ thị vừa rồi, dự định trước tiên làm quen thân phận một phen, bằng không, cho dù có mặt nạ, nhưng vẫn khó tránh khỏi sẽ bị vạch trần.

Ngay khi bọn họ đi về một phía khác, Cố Yêm và Chu Vấn lại đi tới Trắc Điện của Ma Cung.

Phía trên Trắc Điện kia không biết vì sao có một tờ giấy viết được một nửa, bên trên còn dính vết mực. Ý thức được đây có thể là thứ gì đó quan trọng. Cố Yêm và Chu
Vấn nhìn nhau một cái, vừa mới chuẩn bị đi vào, lại bỗng nhiên nghe thấy phía sau có một loạt tiếng bước chân.

Tiếng bước chân này tới đột ngột.

Hai người đeo mặt nạ nhanh chóng dừng lại, muốn nhanh chóng rời đi trước, nhưng mà cung điện này chỉ có một đường ra, tiếng động chính là tới từ hướng đó, không thể trở về theo đường cũ.

Cố Yêm cắn chặt răng, chỉ chỉ Chu Vấn giàn hoa bên cạnh.

"Trốn ở trong đây?" Y dùng khẩu hình phát âm.

Chu Vấn lập tức đồng ý. Tiếng động cách Trắc Điện ngày càng gần, lại chậm một bước liền có nguy cơ bại lộ, hai người không do dự thêm.

Cố Yêm nấp ở giàn hoa bên trái, cách gần tờ giấy trên bàn kia, mà Chu Vấn lại nấp ở bên phải.

Hai người đều nín thở, đoán xem người đi vào đến cùng là ai.

Bởi vì có mặt nạ của Ma Thị nhất đẳng trên người, Ma Khí trên người bọn họ rất nhanh giao hòa vào cùng bên trong Trắc Điện. Sau khi bọn họ ẩn nấp, Ma Tộc cao lớn đi vào kia hoàn toàn không nhận thấy.

Gã đi không nhanh không chậm, sau khi tiến vào, trước tiên liền đóng cửa lại, sau đó mới nhìn ở trong phòng một cái.

Khóe mắt Cố Yêm nhìn thấy toàn thân Ma Tộc tiến vào kia đều ở bên trong khôi giáp, trên mặt cũng đeo mặt nạ giống như bọn họ, cũng là Ma Thị?

Y hơi hơi híp híp mắt. Người này tới đây làm gì?

Y và Chu Vấn là đánh bậy đánh bạ mà đi tới nơi này. Ma Tộc cũng là Ma Thị nhất đẳng kia tới đây làm gì? Cố Yêm trực giác nhận thấy ở đây có tin tức vô cùng quan
trọng.

Y nín thở lẳng lặng quan sát. Ma Thị kia sau khi kiểm tra mọi thứ trong điện không có việc gì, lúc này mới thả lỏng hơi thở một chút, đi đến trước bàn cạnh giàn hoa của Cố Yêm.

Cung điện của Ma Quân ở Chính Điện, ngày thường làm việc đều là ở Chính Điện. Theo lý mà nói, Trắc Điện hẳn là không có thứ dính mực ở đây.

Ánh mắt Cố Yêm nhìn chằm chằm Ma Thi đi qua, bởi vì Ma Tộc kia hình thể cao lớn, che chắn hơn phân nửa thân thể, khiến y trong nhất thời có chút nhìn không rõ, chỉ có thể nhíu nhíu mày.

Cũng may Chu Vấn ở bên kia cũng đã nhìn thấy, nhìn về phía Cố Yêm, gật gật đầu.

Sau khi Ma Thị mặc khôi giáp đi đến trước bàn, cầm bút lên, viết mấy chữ. Sau khi gã đặt bút xuống, bỗng nhiên mặt bàn chấn động một phen, bàn gỗ rộng rãi tách ra hai bên, lộ ra một cái khe ở giữa.

-- Bên trong đó có cái gì.

Nhưng mà từ góc độ của hai người đều nhìn không rõ lắm. Ma Tộc lấy ra từ bên trong một tờ giấy, lại khép bàn gỗ lại như cũ.

Cố Yêm híp híp mắt, vào thời khắc mấu chốt cuối cùng chỉ kịp nhìn thấy trên tờ giấy Tuyên Thành trên mặt bàn kia là cái gì.

Sau khi y ghi nhớ trong đầu, Ma Thị đã lấy được thứ mình muốn kia, liền đốt đi tờ giấy trên bàn, lại thay một tờ khác.

Chu Vấn chưa kịp nhìn, trong lòng thầm nghĩ Ma Tộc sao lại cẩn thận như vậy. Nhưng lúc này đi ra đoạt lấy thì sẽ bại lộ, hắn đành phải tạm thời thu lại tâm tư.

Hai người vẫn như trước trốn ở phía sau giàn hoa không hành động, mãi đến khi Ma Thị mặc khôi giáp kia đi hẳn mới bước ra.

"Hắn đã lấy cái gì từ bên trong?"

Chu Vấn nhỏ giọng hỏi.

Cố Yêm lắc lắc đầu: "Chỉ nhìn thấy là một tờ giấy."

"Có điều ta đã nhớ kỹ chữ để mở cơ quan."

Chu Vấn lập tức nhẹ nhàng thở ra: "Hiện tại trong hộp đã trống không, có điều không sao cả, nhìn bộ dạng Ma Thị kia sẽ còn trở lại. Nếu đã biết chữ phía sau, đến lúc đó là có thể biết."

Cố Yêm cũng nghĩ như vậy: "Trước tiên đi ra ngoài đi."

Lo lắng lại ở lại trong này sẽ còn có người đến, hai người trước hết rời khỏi nơi này. Chẳng qua trước khi rời đi, Cố Yêm không nhịn được lại nhìn mặt bàn kia một cái.

Tờ giấy kia đến cùng là ai đưa?

Y suy tư trong lòng, nhớ kỹ nơi này.

...........

Bên trong Kim Trì ở sâu trong Ma Cung cần không ngừng thay đổi ánh trăng, mà Lục Lược Vũ từ khi vừa bắt đầu cũng không thể rời khỏi nơi này. Có điều, vì tránh cho những người kia phạm thượng làm loạn, trước khi Lục Lược Vũ tiến vào Kim Trì liền để lại một vị ám thủ ở Ma Cung, thời thời khắc khắc giám sát động thái của Ma Tộc, hơn nữa giúp hắn vận chuyển những thứ cần
thiết. Ma Tộc vừa rồi kia cầm đi chính là vị thuốc hắn cần.

Phần đuôi của Lục Lược Vũ đã hoàn toàn thay xong, hiện tại bắt đầu thay vảy ở phần eo. Thay vảy càng lên cao, đau đớn càng mạnh. Hắn nắm chặt bên vách, đuôi rồng
đánh vào bên trong Kim Trì.

Cũng may mật điện này là hắn trước đây cố ý xây dựng để thay vảy, không dễ bị tổn hại.

Lục Lược Vũ nhắm mắt, sau khi một mảnh vảy rồng cuối cùng vừa chuẩn bị thả lỏng, sắc mặt lại bỗng nhiên khẽ biến, bên trong Ma Cung có hơi thở xa lạ?

Khứu giác của Long Tộc trong lúc bạo nộ là sắc bén nhất, mắt rồng của Lục Lược Vũ dựng thẳng, ngửi thấy một hơi thở khác.

Lúc này, ngay khi đồng tử của Lục Lược Vũ thoáng co lại, một bóng người màu trắng nhanh chóng tiến vào Chính Điện Ma Cung.

Hiện tại đang là đêm khuya, đại đa số Ma Tộc đều đã nghỉ ngơi, Bạch Côn mới có thể thuận lợi tiến vào. Sau khi gã tiến vào liền nhìn bốn phía xung quanh một cái,
sau đó mới bắt đầu cảnh giác tìm được cửa ngầm.

Một dãy giá sách lộ ra, Bạch Côn không để ý đến Kim Trì bên trong mà trực tiếp đi đến phía giá sách.

Sở dĩ gã xuất hiện ở chỗ này chính là vì trước đó Lục Lược Vũ nhân lúc bọn họ vận chuyển tiểu yêu đã cầm đi từ trong Tàng Bảo Khố của Yêu Tộc một vật, bọn họ điều tra hồi lâu mới tra ra là ở Ma Vực.

Bạch Côn biết Lục Lược Vũ vào kỳ thay vảy, không thể ra tay, cho nên mới đến Ma Vực này.

Chẳng qua đồ vật kia vô cùng quan trọng, sau khi Lục Lược Vũ lấy đi, hẳn là đã cẩn thận giấu đi rồi. Gã tìm giá sách một lượt cũng không tìm được.

Gương mặt tuấn tú của Bạch Côn thoáng trầm đi một chút, vừa mới chuẩn bị tiến vào mật đạo xem thử. Một giây sau liền nhìn thấy bên ngoài bỗng nhiên xuất hiện Ma Tướng.

Gã là tu vi Hóa Thần Sơ Kỳ, tuy rằng không cần lo lắng đối đầu với Ma Tướng Nguyên Anh Kỳ, nhưng dù sao đây cũng là hang ổ của Ma Tộc, nếu dẫn tới những tướng lĩnh của Ma Tộc khác, chỉ sợ là không tốt.

Chỉ suy tư giây lát, Bạch Côn liền quyết định hôm nay tạm thời rời đi, ngày mai lúc không người lại đến.

Gã hoàn toàn không hiểu biết về Ma Vực, tìm được Chính Điện cũng là sau khi nhiếp hồn một Ma Tộc mới tìm được nơi này. Lúc này đi ra, sau khi né tránh Ma Tướng tuần tra, không biết nên đi đâu.

Do dự giây lát, đầu ngón tay thoáng dừng một chút, liền nhìn thấy có mấy Địa Ma đi về phía sau.

Nơi này hẳn là chỗ Ma Tộc nghỉ ngơi.

Bạch Côn suy đoán trong lòng, liền đi theo mấy Địa Ma kia.

..........

Cố Yêm và Chu Vấn mới vừa từ Trắc Điện kia đi ra liền không nhàn rỗi. Bọn họ bởi vì thân phận Mị Ma, cả một đường nhận được không ít lời mời. Dù sao, tuy rằng Mị
Ma đeo mặt nạ, nhưng bởi vì lý do chủng tộc, bình thường bộ dạng đều tốt hơn so với những Ma Tộc khác rất nhiều.

Tuy rằng Cố Yêm và Chu Vấn từng đoán ra quan hệ hỗn loạn bên trong Ma Cung, nhưng mà không ngờ tới lại hỗn loạn như vậy. Cảm giác hai Mị Ma mà bọn họ thay
thế này dường như với ai đều có một chân.

Ngay cả Ma Tướng ở đây, dường như ánh mắt nhìn Mị Ma cũng không bình thường lắm.

Cố Yêm:... Đại ca đừng nhìn nữa, trên người cũng sắp mọc ra mắt luôn rồi, chưa từng thấy Mị Ma sao?

"Khụ, đi nhanh một chút." Sau khi y quay về phía Ma Tướng vẫn luôn nhìn chằm chằm mình hành lễ, nhỏ giọng nhắc nhở Chu Vấn. Chu Vấn cũng ứng phó đến mặt đều cứng lại rồi, lại cứ ngốc ở đây, hắn cũng sợ Ma Tướng kia nhịn không được mà tháo mặt nạ của bọn họ xuống.

Hai người xoay người rời đi, mãi đến khi sau lưng không còn ánh mắt nhìn chằm chằm, Cố Yêm và Chu Vấn mới nhẹ nhàng thở ra.

"Những Ma Tộc này cũng quá..."

Chu Vấn dừng một chút, lại sửa lời, nói: "Mị Ma thì làm sao? Mị Ma thì không thể giữ mình trong sạch?"

Hắn mệt đến trên trán nhảy dựng, Cố Yêm vỗ vỗ vai hắn: "Ta nhớ ngươi cũng không phải là người giữ mình trong sạch."

"Đừng phàn nàn nữa, trước tiên về nơi ở trước, bằng không ngươi nửa đường bị người mời gọi, ta cũng mặc kệ ngươi."

Chu Vấn vừa nghĩ đến cảnh tượng kia liền rùng mình một cái, mấy Ma Tộc này tháo mặt nạ xuống, nhìn thấy gương mặt cứng nhắc, hung hăng của hắn còn không bị
dọa cho mềm nhũn sao. Trái lại là Cố Yêm, hắn quay đầu sang, nghĩ tới tướng mạo xinh đẹp của Cố Yêm, sâu sắc cảm thấy lo lắng cho an nguy của y.

Cố Yêm bị ánh mắt của hắn nhìn, giữa hai chân mày nhảy dựng: "Ngươi vẫn là lo lắng cho mình trước đi."

Lúc Cố Yêm trở lại chỗ ở, phần lớn Ma Tộc đều đã nghỉ ngơi. Y đẩy cửa đi vào liền thấy nước nóng được chuẩn bị bên cạnh. Bởi vì là Ma Thị cấp cao, cho nên những thứ này đều có người lo sẵn.

Cố Yêm ở cùng những Ma Tộc này cả một ngày, đã mệt mỏi không thôi, sau khi bày ra một cái kết giới liền cởi mặt nạ ra, nằm vào bên trong bồn tắm.

Khi hắn nhắm mắt lại, cũng không chú ý tới lúc này Hồn Khế bên trong áo bào đỏ bên cạnh hơi hơi sáng lên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play