Tốn thời gian một nén nhang, đại hiệp áo xanh toàn thân đều là máu quay trở về, bước chân lảo đảo, vịn khung cửa đặt mông ngồi xuống: "Đừng nóng giận mà, để gia cười một cái cho đệ xem ha?"

Thư sinh không nói một lời, cúi đầu băng bó miệng vết thương cho hắn.

Đại hiệp không có một chút giác ngộ của người bị thương, chống đỡ thân thể muốn nâng cằm thư sinh lên.

Miệng vết thương bị kéo động, đau đến hắn nhe răng trợn mắt.

Thư sinh: "Còn phách lối nữa không?"

Đại hiệp cười ngây ngô: "Không dám, không dám nữa, oa!!!"

Đại hiệp đột nhiên hô to một tiếng, kinh ngạc chỉ vào mặt đất.

Thư sinh vội vàng ngừng động tác tay, nhìn theo phương hướng mà ngón tay hắn chỉ. Trên mặt đất là một vũng máu, thoạt nhìn hơi giống hình một trái tim.

Đại hiệp vô cùng vui vẻ: "Xem đi, máu trên người ta chảy ra đều biểu hiện là yêu đệ!!!"

Thư sinh liếc mắt một cái không hề xem nhiều, chỉ lo bận rộn với công việc ở trong tay, đại hiệp khó tránh khỏi có chút mất mát.

Chờ sau khi thư sinh rời khỏi, đại hiệp cúi đầu nhìn lại, nhịn không được bật cười.

Mảnh vải băng bó miệng vết thương vậy mà cũng bị thắt ra hình dáng trái tim, rất thô và cẩu thả, thậm chí sắp nhìn không ra là hình dáng trái tim.

Đại hiệp hướng vào trong phòng kêu gào một câu: "Trái tim này đẹp nhất thiên hạ!!! Đẹp giống y như đệ vậy! Ha ha!"

"Câm miệng!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play