Sáng sớm hôm sau, Vương Ngũ bị xách lên, đứng ở trong sân nghe quản sự dạy bảo. Nhận được nhiệm vụ: bổ củi.
Vương Ngũ:???
Lão tử cực cực khổ khổ làm chết một đám đối thủ cạnh tranh lên làm ma giáo giáo chủ chẳng lẽ chỉ để bổ củi cho võ lâm minh sao? Không chừng củi lửa nấu nước rửa chân cho minh chủ là do hắn bổ đâu! Đường đường ma giáo giáo chủ không đi ăn thịt trẻ con lại đi bổ củi cho người ta! Nói ra ném hết mặt mũi của ma giáo.
Vì thế trong một đám thiếu niên ra sức bổ củi, Vương Ngũ đứng thẳng tắp như hạc giữa bầy gà.
Quản sự: Sao ngươi không đi bổ củi?
Vương Ngũ: Bổ cái đầu ngươi! .
||||| Truyện đề cử:
Chồng Yêu Độc Tài: Cô Vợ Nhỏ Có Chút Tâm Cơ! (Chồng Độc Tài Cứ Cưỡng Hôn Tôi) |||||
Sau đó Vương Ngũ bị đuổi ra khỏi võ lâm minh cút trở về ma giáo, toàn văn hoàn.
Đương nhiên, cốt truyện kể trên không có phát sinh, ngay trước khi lão Vương kịp há miệng nói "bổ cái đầu ngươi", Trương Tam một bên kéo Vương Ngũ lại, một bên giải thích với quản sự: "Đầu óc của đệ ta không được tốt lắm, từ nhỏ trong nhà chưa từng để hắn bổ củi, ta dạy hắn một chút!"
Quản sự đi rồi, Trương Tam một phen khuyên nhủ đủ đường, rốt cuộc để cho Vương Ngũ ý thức được không bổ củi là không có cách nào nhìn thấy võ lâm minh chủ, Vương Ngũ rầu rĩ mà vung rìu lên, học dáng vẻ Trương Tam bổ lên củi.
Cùng ngày, giáo chủ Vương Ngũ nổi danh bổ củi số lượng hạng nhất từ dưới đếm lên, cũng giữ vững hình tượng "đầu óc không được tốt lắm" của mình.
Trước lúc đi ngủ Vương Ngũ vẫn còn phẫn nộ bất bình, bổ củi có gì ghê gớm, có bản lĩnh chúng ta luận võ công đi! Loại nào lão tử cũng chiều!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT