Nhưng Vương Ngũ vẫn chưa chết tâm.
Hắn vẫn muốn hẹn minh chủ ra đánh nhau.
Hắn quyết định mai danh ẩn tích, hẹn trong lén lút.
Đây chính là khởi đầu của một trận thảm kịch xấu hổ.
Vương Ngũ sau một phen màn trời chiếu đất mới đến được võ lâm minh, nói với đệ tử giữ cửa: "Ta muốn gặp minh chủ."
Đệ tử liếc mắt đánh giá Vương Ngũ một thân cải trang so với ăn mày không tốt hơn bao nhiêu, cười lạnh quát một tiếng: "Ăn mày ở đâu ra, mau cút cho ta!"
Vương Ngũ:???
Lúc này, Trương Tam đến đây bái sư kéo Vương Ngũ lại: "Huynh đài cũng muốn tới võ lâm minh học bản lĩnh sao?"
Vương Ngũ: "Không phải đâu, ta tới tìm minh chủ để luận bàn."
Trương Tam cảm thấy vị đại huynh đệ này sợ là một tên thiểu năng trí tuệ.
Nhưng Trương Tam là người tốt, hơn nữa là một người tốt EQ không thấp, hắn lôi kéo Vương Ngũ phổ cập kiến thức cho hắn ta biết một chút quan hệ nhân sự của võ lâm minh, dùng ngôn ngữ ngắn gọn dễ hiểu để cho một ma giáo giáo chủ chưa từng kinh doanh ma giáo được một ngày hiểu rõ một bang phái lớn tới cỡ nào.
Vương Ngũ: "Cho nên ta muốn gặp được minh chủ, còn cần trước tiên bái nhập môn phái, đi lên từ đệ tử tạp dịch, sau đó trở thành đệ tử ngoại môn, lại lên làm đệ tử nội môn, cuối cùng trở thành đệ tử thân truyền của trưởng lão, mới có cơ hội nhìn thấy minh chủ?"
Moá, làm sao mà nhìn thấy võ lâm minh chủ so với lên làm ma giáo giáo chủ còn khó hơn vậy?
Trương Tam: "Đương nhiên rồi, minh chủ làm việc điệu thấp ru rú ở trong nhà, người bình thường sao có thể nhìn thấy? Ngươi mỗi tháng phải thông qua khảo hạch tích điểm cống hiến, kỹ năng luận võ, lấy lòng cấp trên, mới có thể từ đệ tử tạp dịch thăng cấp lên thành đệ tử ngoại môn, càng tiến thêm một bước càng yêu cầu nhiều quan hệ nhân mạch, mà không phải mỗi tên thiếu niên thiên tư trác tuyệt đều có thể được các trưởng lão coi trọng đâu nha, rất có thể yêu cầu phải cưới con gái khó coi của trưởng lão mới được...... Ai, thế đạo này, không cải cách là không được rồi."
Vương Ngũ trong lúc choáng váng mà bị Trương Tam vui vẻ kéo đi đăng ký làm đệ tử tạp dịch, song song trở thành nhân viên tạm thời tầng dưới chót của võ lâm minh.
Lúc nằm chung trên giường lớn trong phòng tạp dịch kia, nghe tiếng ngáy hết đợt này đến đợt khác, Vương Ngũ bỗng nhiên cảm thấy mình như được trở lại thời niên thiếu.
Chẳng qua là làm lại từ đầu, hắn nghĩ.
Lấy võ công của hắn rất nhanh sẽ có thể thăng cấp thành đệ tử ngoại môn, lại thăng cấp thành đệ tử nội môn, cuối cùng thăng cấp thành đệ tử thân truyền, nhìn thấy võ lâm minh chủ, cho dù có đánh đến hắn ta không thể tự mình sinh hoạt được, cũng sẽ không có người ghép CP bọn hắn, hoàn mỹ!
Vương Ngũ đắc ý ở trong lòng, chịu đựng một phòng đầy tiếng ngáy, ngủ rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT