Edit: Zentaa.

Nông trường của Hoắc lão tọa lạc tại khu A, nơi có tài nguyên phong phú nhất tinh cầu N –213, diện tích so với cái nông trường của Tư Nặc lớn hơn gấp trăm lần, được xử lý vô cùng có trật tự, chủng loại linh tài thập phần phong phú, ngoại trừ các loại nguyên liệu nấu ăn Linh Năng cấp thấp, trung cấp hiện có trên thị trường, còn có không ít các loại nguyên liệu nấu ăn Linh Năng cao cấp được công nhân chăm sóc vô cùng cẩn thận, ngoài ra còn có một khu dược thảo lớn.

Đương nhiên, để một nông trường quy mô lớn như này được vận hành suôn sẻ, trơn tru, yêu cầu phải hao phí một lượng lớn tài lực và vật lực, phụ trách khu vực gieo trồng thực vật Linh Năng cấp thấp, trung cấp là mấy chục cái máy móc gieo trồng, robot trông coi nông trường, còn có trên dưới 100 trăm linh thức sư chuyên môn phụ trách nuôi trồng các loại Linh Năng thảo cao cấp.

Cả một nông trường Linh thảo rộng lớn như vậy, các thí nghiệm của Hoắc lão cũng dùng không hết, những sản phẩm còn dư lại sẽ cùng với những sản phẩm của các nông trường khác được đưa đến các thương nghiệp tinh.

Số tiền thu vào là kinh phí để Hoắc lão thực hiện các thí nghiệm và duy trì nông trường, có tiền, có thể thuê càng nhiều nhân công chăm sóc các loại linh tài hoang dại và linh tài siêu cấp quý hiếm.

Tư Nặc xem mà hâm mộ cực kì, quyết tâm muốn chậm rãi cải tạo ngôi nhà và cái nông trường hoang phế của mình, tuy rằng không thể phát triển tới đại phú, đại quý, nhưng chí ít có thể tự cấp tự túc.

Trang viên nông trường Hoắc lão cũng lớn hơn rất nhiều, trải rộng cả một trang viên là một phong cách kiến trúc mang hơi hướng khoa học viễn tưởng, nhìn không giống nông trang, càng giống như một viện nghiên cứu công nghệ cao.

Trên thực tế, đây chính xác là viện nghiên cứ tư nhân của Hoắc lão.

Tư Nặc ôm trên tay Tiểu Hắc Miêu – ái sủng nhà mình, đi theo Hoắc Vân Phàm và Hách Lê vào trong, rất mau đã đến trung tâm của khu kiến trúc hình trứng kia.

Hoắc lão đã chờ ở cổng lớn, vừa thấy mặt Tư Nặc, ông lập tức đi lên đón, vội vàng hỏi: "Lục tiểu bằng hữu, cậu làm cách nào mà vừa có thể làm đồ ăn mỹ vị vừa bảo lưu được trọn vẹn chất ding dưỡng vậy? Còn có, làm các nào để độ thuần khiết của nguyên liệu nấu ăn đạt trăm phần trăm, không có chút tạp chất nào? Chuyện này thật quá thần kì đi!"

Tư Nặc ngẩn người, rất mau đã phản ứng lại, nói thẳng: "Để giảm bớt sự xói mòn thành phần dinh dưỡng rất đơn giản, lúc nấu ăn phải nắm chắc độ lửa là được rồi!"

Còn để nói sâu hơn về vấn đề này, Tư Nặc mới chỉ nắm bắt được nhập môn Linh Trù sư, cũng không thể nói rõ ràng được, chỉ dựa vào trực giác mà làm thôi.

Còn về cái phần trăm độ thuần khiết, là do hệ thống dạy cậu thủ pháp xử lý nguyên liệu nấu ăn «Huyền Linh Quyết ˑ sơ cấp».

Thời đại này tuy rằng cũng có chức nghiệp Linh Trù sư, nhưng thủ pháp xử lý nguyên liệu nấy ăn cực kì thô sơ, chỉ có thể loại bỏ "khối" táp chất, lại không thể loại bỏ "tia" tạp chất.

Nguyên liệu nấu ăn trung, cao cấp Linh Năng, có cả khối tạp chất cùng tia tạp chất, mà cấp nguyên liệu nấu ăn cấp thấp chỉ có các tia tạp chất nhỏ bé phân bố khắp nơi.

Hệ thống đúng lúc phát ra tiếng: "Ngươi có thể nói là sau khi tinh thần vực bị tổn hại nặng nề thì sảy ra biến dị, có thể từ 'tinh thần xúc tu' phân tách thành 'tinh thần xúc ti'. Ngoài ra ta sẽ truyền cho ngươi một thiên «Huyền Linh diễn sinh quyết ˑ sơ cấp», cái này có thể truyền thụ cho người ngoài, cứ bảo là do ngươi sáng tạo ra."

Theo sau đó, đầu Tư Nặc như thường lệ bị hệ thống thô bạo nhét vào đầu một đạo tin tức.

Tư Nặc đem «Huyền Linh diễn sinh quyết ˑ sơ cấp» nhìn qua một lần thì phát hiện đây là bản giản lược hóa của «Huyền Linh Quyết ˑ sơ cấp», hơn nữa những từ Hoa Hạ cổ khó hiểu đã được phiên dịch thành ngôn ngữ tinh tế thông dụng, nhưng lại thiếu phần huyền cơ và tinh hoa.

Xử lý nguyên liệu thức ăn theo phương thức này, tuy không thể đem tinh thần xúc tu hóa thành xúc ti, nhưng vẫn có thể khống chế tinh thần lực tỉ mỉ, tinh tế hơn, nguyên liệu Linh Năng có một lượng nhỏ các tia tạp chất cũng miễn cưỡng có thể xử lý ngương độ thuần khiết chỉ có thể đạt từ 30 – 50%, tùy vào độ thuần thục.

So với «Huyền Linh Quyết» huyền diệu thì còn lâu mới sánh kịp, nhưng với trình độ sử dụng tinh thần lực ở đây thì «Huyền Linh diễn sinh quyết » đã rất không tồi rồi, lấy ra mặc dù không đến mức kinh hãi thế tục, làm người kinh sợ.

Tư Nặc muốn tăng cấp bậc Linh Trù sư thì phải chế tác rất nhiều đồ ăn Linh Năng. Những đồ ăn này không phải chỉ mình cậu ăn, khẳng định phải cho không ít người thưởng thức, cái thuộc tính trăm phần độ thuần khiết nghịch thiên này, ít nhất cũng phải có một lý do hợp lý để giải thích.

Không thể nghi ngờ, chỉ cần giao ra «Huyền Linh diễn sinh quyết », Tư Nặc khẳng định có thể cùng Hoắc Lão giao hảo, cũng có thể từ chỗ này của ông đổi càng nhiều tài nguyên và nguyên liệu nấu ăn.

Có vị Hoắc lão dành cho sự nghiệp nghiên cứu Linh Trù một tình yêu nồng nàn, còn dám sửa cũ thành mới – phó viện trưởng viện nghiên cứu linh trù này làm chỗ dựa, về sau, Tư Nặc đi trên con đường Linh Trù sư này sẽ ngày càng thuận lợi.

Tư Nặc cùng hệ thống nói chuyện với nhau, chỉ ngắn ngủi vài giây, trong mắt người ngoài thì cậu đang suy nghĩ, sửa sang lại ý tứ muốn nói ra.

Rất mau, Tư Nặc liền hồi phục, ung dung mà trả lời Hoắc Ngạn Văn: "Hoắc lão tiên sinh, ngài cũng biết rằng trước đây tinh thần vực của ta chịu tổn thương, tinh thần lực chỉ còn lại cấp F, một đoạn thời gian rất dài ta luôn trong trạng thái uể oải, chán chường. Thực tế thì, ta cũng là trong quá trình chế tác Linh thực, vô ý phát hiện ra xúc tu tinh thần lực xảy ra biến dị..."

Đối với việc cậu làm thế nào cân bằng giữa hương vị và độ dinh dưỡng song song đạt hiệu quả tốt nhất, Hoắc lão kì thực cũng không trông cậy rằng Tư Nặc sẽ cho ông được một đáp án chính xác, lí thuyết thì ai cũng biết, nhưng thực sự là không phải ai cũng có thể thực hiện được, này cần thiên phú và khinh nghiệm nấu ăn.

Nhưng mà nghe được Tư Nặc tự mình "sáng tạo" ra phương pháp có thể xử lý các tia tạp chất, đối với các Linh Trù sư khác cũng áp dụng được, ước chừng có thể loại bỏ được 3-5 phần tạp chất, Hoắc lão quả thực là kinh hỉ đến hỏng rồi!

Nhưng rất mau ông đã bình tĩnh lại, bởi ông biết rõ, phương pháp này có thể làm đảo lộn nhân sinh quan của những người sử dụng tinh thần lực.

Hoắc lão mặt nghiêm túc, dem Hoắc Vân Phàm và Hách Lê vẫn luôn đi theo sau bọn họ đuổi đi.

Hoắc Vân Phàm và Hách Lê đối với Tư Nặc có bản lĩnh như vậy vạn phần khiếp sợ, tuy rằng rất tò mò, nhưng những gì Hoắc lão nói, bọn họ không dám không nghe.

Trước khi đi, Hách Lê nhìn thoáng qua Tiểu Hắc Miêu đang ngoan ngoãn nằm trong ngực Tư Nặc, cố ý hỏi cậu: "Tiểu Nặc có muốn tôi giúp cậu trông chừng tiểu miêu này không? Nó hình như có thể nghe hiểu những gì nhân loại nói."

Ngụ ý là nhắc nhở Tư Nặc đề phòng Tiểu Hắc Miêu lai lịch không rõ ràng này.

Trực giác của Hách Lê cho hắn biết, tuy rằng hắn không thể quét ra "chip thân phận ấu tể thú nhân" trên người tiểu gia hỏa, nhưng uy áp mà vật nhỏ này phát ra lực uy hiếp đáng sợ gần như cấp S, còn cả cái trí tuệ kia nữa, nó không phải là thứ mà ấu tể Linh Năng thú cao cấp đủ khả năng sở hữu.

Tiểu Hắc Miêu hung hăng liếc Hách Lê một cái, nhưng không thể phủ nhận rằng lời nói này đã làm Tiểu Hắc Miêu chột dạ. toàn bộ thân thể của Tiểu Hắc Miêu cứng đờ, sợ nghe được câu trả lời đồng ý từ Tư Nặc.

Cũng may, đáp lại lời đề nghị của Hách Lê, Tư Nặc ôm Tiểu Hắc Miêu chặt hơn vài phần, nhẹ nhàng nói: "Không cần, cảm ơn. Tiểu Hắc là đồng bọn mà mà ta tin tưởng nhất."

Tiểu Hắc Miêu lúc này không rảnh mà quan tâm tiểu giống cái đặt cho hắn cái tên "Tiểu Hắc" thật khó nghe, địa vị của hắn trong lòng tiểu giống cái chỉ là "đồng bọn", chú ý trọng điểm của hắn lúc này là mấy chữ "tin tưởng nhất", trong lòng có chút ngọt ngào. Tiểu giống cái ngu ngốc này cuối cùng cũng sáng mắt, bổn thái tử đương nhiên sẽ không làm gì gây nguy hiểm đến em.

Hoắc lão dẫn Tư Nặc vào phòng thí nghiệm cá nhân của ông, mở ra từ trường ngăn cản sóng âm quang não bán kính 2m, làm như vậy để đảm bảo những gì bọn họ thảo luận sẽ không bị bất kì ai nghe được, cũng sẽ không bị ghi âm.

Hoắc lão không lập tức yêu cầu Tư Nặc nói ra "phương pháp", mà chủ động nói: "Ta có thể dung đồ vật cùng cậu trao đổi, bất luận cậu có yêu cầu gì, chỉ cần ta có thể, đều sẽ đáp ứng cậu."

Tư Nặc cẩn thận tự hỏi một hồi lâu, nói ra yêu cầu của mình cho Hoắc lão nghe, đểu là đồ vật tương đối cần thiết ở thời điểm hiện tại.

Một khoang mô phỏng cao cấp, một người máy trợ thủ nhà bếp, một bộ đồ dung làm bếp hoàn toàn mới, kế tiếp cậu hi vọng Hoắc lão có thể cung cấp nguyên liệu nấu ăn trong một tháng kế tiếp, cũng đặc biệt giải thích sức ăn khủng khiếp của Tiểu Hắc Miêu.

Nhìn thấy Hoắc lão lộ ra thần sắc kinh ngạc, Tư Nặc cảm giác cậu có điểm công phu sư tử ngoạm, vội vàng nói: "Nếu không, chỉ cần một khoang mô phỏng cao cấp? Nếu ngài cảm thấy tôi yêu cầu quá phận, thì cứ coi như tôi mượn ngài, chờ về sau kiếm được tiền lập tức trả ngài."

Hoắc lão dở khóc dở cười: "Không, tiểu tử, cậu yêu cầu thật sự là quá thấp, ta không thể chiếm tiện nghi của cậu được."

Hoắc lão đương nhiên biết xuất thân của Lục Tư Nặc, không nghĩ tới sau khi tinh thần vực bị hao tổn, Lục gia lại khắt khe với một tiểu giống cái vừa thành niên trên phương diện vật chất như vậy, khoang mô phỏng không được dung, đồ ăn thiên nhiên cũng không cung ứng.

Tiền tài căn bản là không đủ để đổi một phương pháp loại bỏ những tia tạp chất, nhưng bởi vì Hoắc lão vẫn chưa nghiệm chứng được hiệu quả thực tế của phương pháp này, nên chưa thể đưa ra một cái giá cụ thể, thôi thì trước mắt cứ tận lực thỏa mãn nhu cầu của Tư Nặc, sau này chú ý chiếu cố cậu hơn một chút vậy.

Nửa tiếng sau, Tư Nặc ôm Tiểu Hắc Miêu, mĩ mãn rời khỏi phòng thí nghiệm của Hoắc lão, còn Hoắc lão sau khi được Tư Nặc truyền thụ lại «Huyền Linh diễn sinh quyết ˑ sơ cấp», chờ không được là lấy Linh thảo và Linh thực cấp thấp, bắt đầu thí nghiệm.

Cùng đi ra với Tư Nặc còn có người máy cao cấp trợ thủ của Hoắc lão – A Nhất, chấp hành mệnh lệnh của ông.

A Nhất nếu so với người máy trí năng giúp việc nhà Tiểu Tạp bất đồng rất lớn, nó có trình độ trí năng rất cao, mô phỏng làn da sinh vật, 90% ngoại thất giống với con người, mặc áo blouse trắng, trông giống một vị trợ lý cho nhà nghiên cứu.

A Nhất vô cùng chăm sóc nói: "Lục tiên sinh, mời ngài theo tôi vào kho lựa chọn nguyên liệu nấu ăn, sau khi ngài lựa chọn xong, tôi sẽ đưa cả những vật phẩm khác lên huyền phù cho ngài"

Tư Nặc và Hoắc lão lão đạt thành hiệp nghị là: Một máy mô phỏng xa hoa, 3 người máy trợ thủ nhà bếp, còn có một năm cung cấp nguyên liệu nấu ăn hằng ngày free cho hai chủ sủng (chủ nhân + sủng vật) Tư Nặc. Nguyên liệu nấu ăn trong kho đều là nguyên liệu nấu ăn trung cấp, cấp thấp, Tư Nặc đều có thể tùy tiện lấy dung không hạn định số lượng, nguyên liệu cao cấp cũng sẽ được cung ứng mỗi ngày một số lượng hạn định.

Để báo đáp việc Hoắc lão cung ứng nguyên liệu nấu ăn mỗi ngày, Tư Nặc đáp ứng mỗi khi nấu đồ ăn, cậu sẽ để lại một phần làm hàng mẫu, để người máy mang sang đây cho Hoắc lão nhấm nháp cùng nghiên cứu.

Ngoài ra, quan trọng nhất chính là, chỉ cần Tư Nặc muốn, cậu tùy thời đều có thể lại đây cùng Hoắc lão học tập các tri thức liên quan đến linh trù sư! Phải biết rằng, Hoắc lão chính là Linh Trù sư cấp đại sư đó, ông còn là viện trưởng danh dự viện Linh Trù của học viện tổng hợp đệ nhất đế quốc!

Ở trên Hoắc lão, Hoa Mạn đế quốc chỉ có một vị Linh Trù sư cấp tông sư, cũng chính là viện trưởng của viên Linh Trù, chỉ ngẫu nhiên mới vì hoàng thất và cao tầng bên quân bộ mà nổi lửa.

Hệ thống xem bộ dáng Tư Nặc phấn khích như đã chiếm được một tiện nghi lớn liền tại cho cậu một gáo nước lạnh: "Cái gì mà Linh Trù sư cấp đại sư, cùng lắm chỉ là tứ cấp Linh Trù sư thôi! Tinh vực sơ đẳng linh khí hữu hạn, về tổng thể, cấp bậc tài nguyên rất kém, tài nguyên cao cấp nhất cũng chỉ là ngũ cấp. Tinh vực sơ đẳng thiên phú cao lắm cũng mới là cấp S, cùng lắm thì được một, hai người cấp SS. Hơn nữa rất khó tăng cấp, có thể bảo trì tinh thần lực không bị hao tổn hay lâm vào trạng thái cuồng bạo đã là rất tốt rồi.

Tinh vực trung đẳng, cao đẳng có càng nhiều tài nguyên cao cấp hơn, cơ hội tiến cấp là vô hạn..."

Sau khi hệ thống giải thích, Tư Nặc mới biết được, tài nguyên và Linh Trù sư đều được chia làm 9 cấp, trên cấp 9 là Thần cấp trong truyền thuyết!

Nguyên liệu nấu ăn cấp thấp ở tinh vực sơ đẳng, chính là nguyên liệu nấu ăn bậc một, như vậy nguyên liệu nấu ăn số lượng thưa thớt chính là cấp 4, cực kì quý hiếm cũng mới chỉ là cấp 5.

Tư Nặc chịu đả kích lớn, nếu nói, nguyên liệu nấu ăn thần cấp là truyền thuyết, vậy thì đến bao giờ cậu mới đạt được "Linh Trù sư thần cấp"?

Đối với câu hỏi này, hệ thống vẫn là câu nói kia: "Ta sẽ không giao cho ngươi nhiệm vụ bất khả thi đâu, ngươi chỉ cần cố gắng nỗ lực là được"

Tư Nặc hiện tại chỉ mới là Linh Trù sư cấp một chỉ có thể cười khổ. Vì để trở về địa cầu, vì để có thể cùng gia gia và Tiểu Ngữ đoàn tụ, dù nhiệm vụ có khó hơn nữa, cậu cũng cắn răng phải hoàn thành.

Tiểu Hắc Miêu nhạy bén nhận ra sự thay đổi cảm xúc của Tư Nặc, hắn có chút nghi hoặc, khó hiểu, nhưng vẫn nhẹ nhàng liếm liếm ngón tay tiểu giống cái.

Bởi vì đến từ tinh vực cao đẳng phát đạt nhất, thân phận lại vô cùng cao quý, thứ Tiểu Hắc Miêu ăn từ nhỏ đều là nguyên liệu cấp 6, cấp 7, cấp 9 cũng không phải chưa từng ăn qua. Đối với đám "hàng cấp thấp" này quả thực rất chướng mắt, thấy tiểu giống cái cao hứng với đám đồ vật thấp kém này hắn rất khó chịu.

Nhưng nghĩ đến đây là tinh vực sơ đẳng, tiểu giống cái còn chưa được thấy qua thứ gì tốt, còn bị gia tộc vứt bỏ đến tinh cầu nông nghiệp xa xôi này, một mình sinh hoạt...Tiểu Hắc Miêu vô cùng đau lòng, thầm nghĩ sau này hắn thành niên, có thể ổn định dị năng không gian, nhất định phải đem tức phụ về tinh vực cao đẳng, mang đồ tột nhất để trước mặt em ấy, tùy ý em ấy lựa chọn.

Mặc dù hiện tại, hắn đi săn hoàn toàn có thể cung cấp đủ các loại thịt đủ cho giống cái dung hằng ngày... các khu rừng trên tinh cầu này đều không có Linh Năng thú cấp hai trở lên, mà hắn cũng không am hiểu các loại hoa hoa cỏ cỏ dùng để nấu ăn mà giống cái yêu thích.

Phát hiện mình hiện tại cũng muốn để tiểu giống cái nuôi dưỡng... Tiểu Hắc Miêu tâm tình liền hạ xuống: "Ngao ô ô~~"

Tư Nặc rất mau điều chỉnh tốt cảm xúc, đem tiểu gia hỏa đang hư hư thực thực làm nũng giơ lên trước mặt: "Đói bụng rồi phải không? Chúng ta chuẩn bị được về nhà rồi, trưa nay caca làm cho ngươi bữa tiệc lớn."

Nghe có đồ ăn ngon, Tiểu Hắc Miêu lập tức cao hứng lên, yên lặng tự an ủi mình —

Bổn thái tử tuy rằng chỉ biết ăn không biết nấu, nhưng nhất định sẽ bảo vệ tốt tiểu giống cái, không để bất cứ ai khi dễ tiểu giống cái.

Tiểu giống cái bản lĩnh nghịch thiên làm ra đồ ăn Linh Năng có độ tinh khiết 100%, để ở tinh vực cao đẳng, chắc chắn sẽ có rất nhiều người mơ ước, mà hắn, sẽ trở thành chỗ dựa lớn nhất của tiểu giống cái!

Tư Nặc đi theo A Nhất vào kho dự trữ nguyên liệu nấu ăn của Hoắc lão, kinh hỉ phát hiện các nguyên liệu nấu ăn cậu biết ở địa cầu cổ, ở đây đa số đều có, có điều đã bị biến dị dù ít dù nhiều, còn có rất nhiều chủng loại mới.

Loại lúa làm bột mì cũng có, tinh bột phong phú, loại đồ ăn thân củ cũng không ít.

Tiếc nuối duy nhất chính là, nguyên liệu thật khan hiếm, haizz~~ ai bảo thời đại này tôn thờ dinh dưỡng tối thượng, văn hóa ẩm thực khỏe mạnh làm gì... Cũng may, Tư Nặc có thể thông qua tích góp giá trị fans, chậm rãi đổi các loại gia vị từ hệ thống.

Tư Nặc lựa chọn sử dụng một đống lớn các nguyên liệu mình thường dùng, còn có các loại nguyên liệu mới mà cậu cảm thấy hứng thú, phân lượng đủ để cậu và Tiểu Hắc Miêu ăn đến mấy ngày mới dừng lại.

Có lẽ chờ Hoắc lão đỡ bận một chút, có thể thỉnh cầu ông cho cậu tới kho dược liệu nhìn xem, phải biết rằng đối với người Hoa Hạ cổ, không ít dược liệu cũng được coi như gia vị nha~~

Sở dĩ hiện tại Tư Nặc không đưa ra yêu cầu như vậy là bởi bây giờ trong mắt người khác cậu chỉ mới học nấu ăn, từ từ đi, hiện tại chưa vội.

Chờ Tư Nặc đem nguyên liệu thu hết vào vòng không gian, A Nhất đã đem khoang mô phỏng xa hoa, ba người máy trợ giúp phòng bếp, nguyên bộ dụng cụ làm bếp bỏ hết vào huyền phù của cậu.

Tư Nặc chuẩn bị lên huyền phù dẹp đường hồi phủ thì Hách Lê và Hoắc Vân Phàm cũng đi theo lên.

Hách Lê da mặt vô cùng dày, trực tiếp mở miệng: "Tiểu Nặc, cầu cọ cơm!"

Hoắc Vân Phàm thoạt nhìn có hơi ngại ngùng nhưng cùng một ý đồ: "Lục học đệ, không biến cậu có tiện hay không? Đồ ăn cậu làm thực sự quá ngon... ta thực sợ muốn nếm thử một lần nữa"

Tư Nặc ngẩn người, cậu hoàn toàn có thể lí giải, mỗi ngày đều ăn đồ luộc và dinh dưỡng tề là việc đau khổ như thế nào.

Hách Lê giúp cậu lắp đặt Tinh Võng, Hoắc lão cung cấp cho cậu càng nhiều lợi ích, hai người này chỉ cọ có bữa cơm thì có là gì.

Hình thức tăng cấp bậc Linh Trù sư, vốn dĩ yêu cầu không ngừng chế tác đồ ăn Linh Năng, cũng yêu cầu có thực khách.

Chỉ là như vậy sẽ ảnh hưởng tới việc mukbang của cậu khi phát sóng trực tiếp...

Sự tình cọ cơm như thế này, có lần đầu thì sẽ có lần hai lần ba, Tư Nặc cũng không tính vì vậy mà trì hoãn sự nghiệp hút fans của mình.

Tư Nặc nghĩ nghĩ, nói thẳng: "Tôi nấu cơm hay ăn cơm sẽ đều phát sóng trực tiếp, sẽ làm mờ ở mức độ thấp. Nếu các cậu có thể tiếp thu, hoan nghênh đến làm khách. Nếu khôn thể tiếp thu, chờ tôi làm tốt sẽ mang cho mọi người mỗi người một phần."

~~End chương 10~~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play