*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Zentaa

Đầu tháng 8 năm 6020 tinh lịch, Hoa Mạn đế quốc N-213 nông nghiệp tinh, tại khu nông trang G.

Người máy giúp việc kiểu cũ Tiểu Tạp linh kiện có chút lão hóa đang bưng mâm đồ ăn chậm rì rì mà lăn lại: "Chủ nhân, đây là cơm trưa dinh dưỡng của ngài, mời thưởng dụng".

Tư Nặc nhìn mâm đồ ăn trước mắt, một chén cháo lớn màu trắng gạo, còn có ba đĩa "đồ ăn" nâu màu sắc kì dị, hương vị kì quái, phân biệt là màu xanh lục, màu đỏ và màu vàng nâu.

Nội tâm Tư Nặc hoàn toàn là cự tuyệt, cậu đã tới thế giới này được ba ngày rồi nhưng vẫn không thể thích ứng được với đồ ăn của nơi đây.

Thời đại này đã trải qua rất nhiều lần cải tạo gen, tuổi thọ và tố chất thân thể người tinh tế đều tăng lên rất nhiều. Vì để kéo dài tuổi thọ và duy trì tố chất thân thể, đồ ăn của thời đại tinh tế liền duy trì như hiện tại" Dinh dưỡng tối thượng", "Năng lượng lớn nhất hóa" theo hình thức ẩm thực khỏe mạnh.

Mà luộc, hấp, nấu canh là những cách tốt nhất giúp bảo tồn giá trị dinh dưỡng và trạng thái năng lượng của thức ăn.

Tư Nặc ở thế giới này gọi là Lục Tư Nặc, là đệ nhất thế gia Lục nhị thiếu gia ở Hoa Mạn, cha mẹ đều là quân nhân, vào năm "cậu" tám tuổi đã đồng thời hi sinh trong một nhiệm vụ nguy hiểm.

Không lâu trước đây, vào kì nghỉ hè "cậu" trong lúc thực hiện nhiệm vụ ngoài ý muốn bị thương dẫn tới tinh thần vực tàn khuyết cực độ, tinh thần lực cấp S chuyển thành cấp F thấp nhất.

Lục Tư Nặc đột nhiên từ thiên chi kiêu tử biến thành phế tài, người gia gia luôn đau cậu, sủng cậu khi biết tinh thần vực của cậu sau này không thể khôi phục lại đượcc nữa, thái độ đối với cậu trở nên lãnh đạm vô tình.

Vị hôn phu trước kia tìm mọi cách lấy lòng cậu - Tề Bắc Hải không những trực tiếp tới cửa từ hôn hắn mà còn cùng đường đệ Lục Tư Thụy tinh thần lực cấp A+ của cậu ở bên nhau!

Nhị thẩm cùng đường đệ Lục Tư Thụy từ trước đến nay vốn không cam lòng bị cậu tùy thời đều có thể chèn ép, thật vất vả mới bắt được cơ hội này, đương nhiên không thể thiếu các loại châm chọc, mỉa mai, Lục Tư Thụy rất nhiều lần trước mặt cậu tú ân ái.

Lục Tư Nặc vốn tâm cao khí ngạo, trước nay không quen giao đấu miệng lưỡi, trực tiếp đánh Lục Tư Thụy... kết quả đánh thua không nói, còn bị Lục lão gia tử càng thêm chán ghét, đem cậu tới cái nông nghiệp tinh xa xôi này "tĩnh dưỡng".

Lục Tư Nặc không thừa nhận được đả kích này liền dùng một lượng lớn thuốc ngủ tự sát.

Trăm triệu lần không nghĩ tới là Lục Tư Nặc tự sát liền đem Tư Nặc kéo qua đây...

Tư Nặc đến từ địa cầu cổ năm 2020, 20 tuổi, là sinh viên năm ba của một trường đại học thuộc top đầu cả nước.

cậu cùng muội muội Tư Ngữ đều là côi nhi bị vứt bỏ, được gia gia Tư Kiến Minh nhận nuôi.

Vì để trị liệu cho gia gia đang tê liệt trên giường bệnh cùng em gái bị bệnh tim bẩm sinh, Tư Nặc cố gắng học tập, nghĩ mọi cách kiếm tiền.

Gia gia Tư Kiến Minh lúc trẻ từng là đầu bếp khách sạn năm sao, Tư Nặc từ nhỏ đi theo gia gia học nấu ăn cũng có một tay trù nghệ, ban ngày làm đầu bếp ở một nhà hàng nhỏ, ban đêm làm ở một quán ăn khuya tại chợ đêm. Mỗi ngày bận đến hai giờ đêm mới có thể trở về phòng trọ nhỏ bên cạnh trường, lúc được chợp mắt đã là ba giờ sáng.

Ba ngày trước, Tư Nặc kết thúc một ngày làm việc, mệt mỏi ngủ say, trong lúc mơ màng ngủ, Tư Nặc mơ hồ nghe thấy một thanh âm nhẹ nhàng, mờ ảo hỏi cậu:" Mệt mỏi sao? Có muốn đổi một cách sinh hoạt mới? Trải nghiệm thử một cuộc sống hoàn toàn mới? "

Tư Nặc đương nhiên cảm thấy sinh hoạt hiện tại rất mệt, nhưng vẫn theo bản năng nói không cần.

Gia gia cùng muội muội Tiểu Ngữ đối với cậu mà nói là hai người thân duy nhất trên thế giới này, tuy là gánh nặng nhưng cũng là gánh nặng ngọt ngào, vì hai người họ, dù có khổ hơn, mệt hơn nữa cậu cũng cam tâm tình nguyện.

Cái thanh âm kia sau khi nghe câu trả lời của cậu giống như bị nghẹn lại một chút, sau đó nghiến răng nghiến lợi mà nói: "Có không muốn thì cũng phải đi!".

Tư Nặc lúc ấy chỉ cảm thấy mình trải qua một giấc mộng kì quái... nhưng mà lúc ngủ dậy cậu lại biến thành giống cái thú nhân Lục Tư Nặc!

không biết vì sao, Lục Tư Nặc này không chỉ âm đọc tương đồng với tên cậu, diện mạo cũng tương tự cậu đến tám, chín phần, ngay cả tuổi cũng bằng tuổi hắn.

Nếu không phải trong đầu cậu có những kí ức xa lạ không thuộc về chính mình cậu còn tưởng mình là thân xuyên mà không phải hồn xuyên.

Tư Nặc qua ba ngày này cơ bản đã hiểu rõ về thân phận và những sự kiện quan trọng của thân thể này.

Cậu cũng cân nhắc qua khả năng mình xuyên qua có liên quan đến ngọc bội Thái Cực âm dương song ngư màu sắc ngọc bích, ôn nhuận trong suốt này.

(Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa)

Cỗ ngọc bội thần bí này đã được cậu mang từ lúc nhỏ, mà Lục Tư Nặc trong trí nhớ chưa từng mang miếng ngọc bội này.

Miếng ngọc bội Thái Cực âm dương song ngư này vậy mà theo cậu xuyên tới đây! Hoặc có lẽ thứ giúp Lục Tư Nặc đến được đây là miếng ngọc bội này!

Tư Nặc nình đến bát cháo dinh dưỡng kì quái kia liền chẳng muốn ăn, trong lòng cậu tràn ngập suy nghĩ làm thế nào để trở về địa cầu thế kỉ 21.

Cậu đem miếng ngọc bội trên cổ tháo xuống, trầm giọng nói: "Ta không biết ngươi có nghe hiểu ta nói gì hay không, nhưng ta nói lại lần nữa – Ta phải về địa cầu, ta không muốn thay đổi cuộc sống, ta chỉ muống sống cuộc đời của chính mình!"

Cùng một câu nói, ba ngày nay Tư Nặc không biết đã nói với miếng ngọc bội này bao nhiêu lần, ngay cả Tiểu Tạp cũng bắt đầu hoài nghi chủ nhân của nó có phải hay không bị tâm thần.

Bởi vì cảm thấy miếng ngọc bội này có thể là lễ vật duy nhất bố mẹ thân sinh để lại cho mình, hai mươi năm qua, Tư Nặc vẫn luôn coi miếng ngọc bội như bảo bối mà nâng niu, vạn phần quý trọng, ngàn vạn lần không nghĩ tới thứ cậu coi như tâm can bảo bối lại hố cậu xuyên tới thời không xa lạ này.

Mắt thấy ngọc bội vẫn không phản ứng, Tư Nặc buồn bực cực kì, trực tiếp đem ngọc bội ném vào đĩa cháo vàng nâu thoạt nhìn ghê tởm nhất.

Sau đó, một màn kì dị đã xảy ra, đĩa cháo màu vàng nâu dần biến mất với tốc độ mắt thường có thể thấy, cuối cùng chỉ còn lại một cái đĩa trống không.

Không biết vì sao, Tư Nặc cảm thấy màu sắc Thái Cực ngọc bội tươi sáng hơn một chút. Không những vậy trong đầu cậu mơ hồ phát ra giọng nói:" Đói!"

Mặt Tư Nặc tức khắc đầy hắc tuyến... Hoá ra gia hỏa này trước đây không đáp lại hắn đại khái là... không đủ năng lượng???

Tư Nặc vội vàng đem ngọc bội lấy lên sau đó cho qua các đĩa cháo khác, quả nhiên màn thần kì lúc nãy lại xuất hiện, cháo dinh dưỡng đều bị miếng ngọc bội thoạt nhìn vô cùng đói khát này ăn sạch sẽ.

Tư Nặc tay nâng ngọc bội, nhìn nó với ánh mắt nóng rực: "Mau nói cho ta biết làm thế nào mới có thể quay lại địa cầu?"

Tư Nặc cảm thấy ngọc bội trong tay chợt lóe lên một tầng ánh sáng nhàn nhạt, một âm thanh trung tính vô cùng nhẹ nhàng, dễ nghe bất chợt vang lên trong đầu hắn: "Đùa nhau à? Đây mà là đồ ăn cho người sao? Khó ăn muốn chết!"

Tư Nặc hạn hán lời, ngươi vốn dĩ chỉ là một khối ngọc, vốn dĩ không phải người có được không?

Ngọc bội như nghe được Tư Nặc cảm thán, thập phần thương cảm nói: "Đúng nha... Tiểu gia hiện tại đã không phải người..."

Tư Nặc không hề hiếu kì với lời cảm thán của miếng ngọc bội hố cậu xuyên đến thời không xa lạ này, mà tiếp tục hỏi vấn đề minh chú ý trọng điểm: "Ngươi chừng nào mang ta quay trở về địa cầu? Gia gia cùng Tiểu Ngữ đều đang đợi ta!"

Ngọc bội cũng bắt đầu hồi phục tinh thần, bắt đầu nghiêm túc giới thiệu: "Xin chào kí chủ, ta là hệ thống Ham Ăn Thành Thần. Là thứ có thể mang đến cho ngươi bàn tay vàng trong truyền thuyết. Chỉ cần ngươi làm theo những gì ta nói, cố gắng học tập, ngày ngày nấu ăn, trở thành một Thần cấp Linh Trù Sư, đồng thời dùng trù nghệ của mình chinh phục thật nhiều fans, lại hoàn thành một chuyện nhỏ... Ngươi liền có thể xé rách hư không trở về địa cầu mà ngươi mong muốn!! Thế nào, có phải s o e a s y không?"

Một chút cũng không e a s y!!! Tư Nặc có một dự cảm không tốt lắm: "...Nói tiếng người!"

Tư Nặc linh cảm nếu cậu không tỉ mỉ nghe cái hệ thống này giải thích rõ ràng, cậu sẽ bị hố thảm.

Quả thực, cậu bị hố thảm. nói ngắn gọn, nếu cậu muốn trở về địa cầu, cậu cần phải hoàn thành ba mục tiêu của hệ thống.

Đầu tiên, trở thành một Thần cấp Linh Trù Sư. Tuy không rõ tiêu chuẩn thăng cấp của cái hệ thống này là gì, nhưng nghe thấy hai từ "Thần cấp" liền biết không dễ dàng.

Thứ hai, dùng trù nghệ chinh phục ngàn tỷ fans – là thật sự muốn chinh phục một vạn trăm triệu người, làm cho bọn họ trở thành fans của cậu! Phải biết rằng, toàn bộ Hoa Mạn đế quốc cmn chỉ mới có trăm tỷ dân cư, toàn bộ Hoa Y tinh vực cũng chỉ có hơn 3000 trăm triệu nhân khẩu!

Dùng trù nghệ chinh phục? Làm thế nào chinh phục? Chẳng lẽ muốn cậu làm cơm phục vụ cho chừng đấy con người, việc này căn bản là không có khả năng!

Đến cái thứ ba, dựa theo cách nói của hệ thống, hiện tại cậu chưa đủ quyền hạn để biết.

Tư Nặc nghe xong, thiếu chút nữa muốn học Lục Tư Nặc dùng lượng lớn thuốc ngủ tự tử, nói không chừng sau khi chết đi vừa mở mắt ra hắn đã trở về địa cầu cổ.

Hệ thống bình tĩnh nói: "Ngươi cứ việc thử xem! Ta tích cóp năng lượng hai mươi năm mới miễn cưỡng đủ để mang ngươi xuyên qua thời không một lần, giúp ngươi và Lục Tư Nặc nghịch thiên chuyển mệnh. Nếu ngươi trở về đó thì không đến một tháng sau ngươi cũng sẽ vì lao lực quá độ mà chết bất đắc kỳ tử, ngươi nếu lại tìm chết sẽ không còn cơ hội sống lại nữa đâu."

Tư Nặc cũng không biết việc hệ thống nói cậu không đến một tháng nữa sẽ chết do lao lực quá độ có phải là sự thật hay không. Tuy rằng khó chịu với việc hệ thống không thông qua ý kiến của cậu đã tự động chuyển cậu tới thời không xa lạ này nhưng trong lòng Tư Nặc còn nhớ thương gia gia cùng muội muội ở địa cầu cổ nên cậu tuyệt đối sẽ không vì nhiệm vụ quá khó mà từ bỏ khi chưa thử qua.

Hệ thống sau khi đánh một cây gậy liền cho một quả táo: "Ta sẽ giúp ngươi hoàn thành mục tiêu. Ngươi có thể phát sóng trực tiếp nấu ăn trên quang não Tinh Võng để hấp dẫn fans, hiện tại khoa học kĩ thuật phát triển khắp tinh tế, bắt chước mùi vị đồ ăn là một việc rất đơn giản. Ngoài ra mùi vị đồ ăn trên Tinh Võng có mùi vị giống thực tế đến tám, chín phần.

Tinh tế thế giới chia làm cao đẳng, trung đẳng, sơ đẳng tinh vực, ngươi ở vị trí Hoa Y tinh vực, đây chẳng qua là sơ đẳng tinh vực mà thôi. Chờ trình độ ngươi đạt tới độ cao nhất định, ngươi sẽ được lên trung đẳng, cao đẳng tinh vực... 3000 tinh vực chừng triệu tỷ dân cư, ngàn tỷ fans chẳng qua là một phần rất nhỏ trong đấy mà thôi!"

Thân thể này của cậu chỉ cần kiên trì dùng linh thực, tàn khuyết tinh thần vực có thể khôi phục, thậm chí có thể tăng thêm một cấp.

Tư Nặc tại thời điểm chế biến linh thực có thể thu hoạch giá trị linh khí, số lượng giá trị linh khí ảnh hưởng đến việc thăng cấp Linh Trù Sư, đồng thời đây cũng là năng lượng để duy trì hệ thống.

Mà thu thập giá trị fans, có thể đổi thực đơn và gia vị mới,còn có các loại linh tài quý hiếm với hệ thống, bên cạnh đó nó có một tác dụng vô cùng to lớn là tăng b u f f.

Ngoài ra, hệ thống đảm bảo, ngay khi cậu hoàn thành nhiệm vụ nó sẽ dẫn hắn trở về địa cầu ngay tại thời điểm cậu xuyên qua. Cứ như vậy gia gia cùng Tiểu Ngữ căn bản sẽ không phát hiện điều dị thường.

Tuy không phải là tự nguyện nhưng Tư Nặc không muốn chếm cứ cơ thể của người khác, sợ rằng Lục Tư Nặc dã lựa chọn từ bỏ sinh mệnh. Theo lý thuyết, nếu hệ thống có bản lĩnh đưa cậu xuyên qua thời không thì việc trực tiếp thay đổi vận mệnh cậu ở thế kỉ 21 là không khó, vậy vì cái gì mà muốn chạy đến tinh tế thế giới?

Bất quá vấn đề này là không cần hỏi, hắn mơ hồ đã đoán được đáp án, ở địa cầu đồ ăn không có linh khí, càng không thể có số lượng dân cư lên đến "ngàn tỷ". Hệ thống thần lải nhải: "Chỉ cần ngươi tồn tại hắn sẽ không phải chết."

Tư Nặc nghe không rõ, còn muốn hỏi lại, hệ thống lại chỉ nói với cậu một câu qua loa lấy lệ: " Vấn đề này chờ ngươi đạt tới tam cấp Linh Trù Sư mới đủ quyền hạn để hỏi"

Tư Nặc cảm thấy hệ thống này có tính tự chủ quá mạnh, hay có thể nói nó đặc biệt có cá tính, nó nói như thế chẳng bằng không nói.

Để sớm có thể quay về địa cầu, Tư Nặc nhất thiết phải nhanh chóng tăng thực lực của chính mình.

Tư Nặc chủ động hỏi: "Ta phải làm gì để trở thành Linh Trù Sư?"

Ngay sau đó, hệ thống lập tức tuyên bố nhiệm vụ nhập môn thứ nhất

[ Trong một ngày, dùng thân thủ chính mình thu hoạch đủ nguyên liệu để chế tác một món ăn, thu hoạch mười điểm giá trị linh khí, đồng thời chinh phục một fans! Thất bại trừng phạt: khấu trừ mười điểm giá trị linh khí! ]

Bảo Tư Nặc ngay tại chỗ lấy tài liệu làm một món ăn một chút cũng không khó, N-2 1 3 bản thân là một tinh cầu nông nghiệp, cái gì cũng có thể thiếu nhưng thứ tuyệt đối sẽ không thiếu là nguyên liệu nấu ăn.

Nhưng mà hố cha chính là, cái tinh cầu nông nghiệp này không có liên kết Tinh Võng! Ý tưởng thông qua phát sóng trực tiếp chinh phục fans căn bản là bây giờ không thể thực hiện!

N – 2 1 3 là một tinh cầu hoang vắng, việc gieo trồng đã được cơ giới hóa tương đối hoàn thiện chỉ có một số rất ít người có tinh thần lực cùng thể chất thấp kém đóng quân ở các nông trường thay các nông trường chủ trông coi sản nghiệp.

Thời điểm Lục Tư Nặc vừa tới cái nông trang này thì người trông coi nông trang đã bị di dời đi rồi. Mấy người trông coi nông trường phụ cận đã cố ý tới bái phỏng người hang xóm mới là Lục Tư Nặc, Lục Tư Nặc cảm thấy những người đó là đến chê cười hắn, hắn cũng khinh thường việc lui tới cùng mấy tiện nhân thấp kém đó, hung tợn mà đem bọn họ đuổi ra ngoài.

Hiện tại mỗi ngày làm bạn với Lục Tư Nặc chỉ có người máy giúp việc cũ nát Tiểu Tạp.

Tư Nặc lập tức buồn bực, cậu đi dâu tìm người ăn đồ cậu làm bây giờ, và làm cách nào để đối phương trở thành fans của cậu????

End chương 1Đầu tháng 8 năm 6020 tinh lịch, Hoa Mạn đế quốc N-213 nông nghiệp tinh, tại khu nông trang G.

Người máy giúp việc kiểu cũ Tiểu Tạp linh kiện có chút lão hóa đang bưng mâm đồ ăn chậm rì rì mà lăn lại: "Chủ nhân, đây là cơm trưa dinh dưỡng của ngài, mời thưởng dụng".

Tư Nặc nhìn mâm đồ ăn trước mắt, một chén cháo lớn màu trắng gạo, còn có ba đĩa "đồ ăn" nâu màu sắc kì dị, hương vị kì quái, phân biệt là màu xanh lục, màu đỏ và màu vàng nâu.

Nội tâm Tư Nặc hoàn toàn là cự tuyệt, cậu đã tới thế giới này được ba ngày rồi nhưng vẫn không thể thích ứng được với đồ ăn của nơi đây.

Thời đại này đã trải qua rất nhiều lần cải tạo gen, tuổi thọ và tố chất thân thể người tinh tế đều tăng lên rất nhiều. Vì để kéo dài tuổi thọ và duy trì tố chất thân thể, đồ ăn của thời đại tinh tế liền duy trì như hiện tại" Dinh dưỡng tối thượng", "Năng lượng lớn nhất hóa" theo hình thức ẩm thực khỏe mạnh.

Mà luộc, hấp, nấu canh là những cách tốt nhất giúp bảo tồn giá trị dinh dưỡng và trạng thái năng lượng của thức ăn.

Tư Nặc ở thế giới này gọi là Lục Tư Nặc, là đệ nhất thế gia Lục nhị thiếu gia ở Hoa Mạn, cha mẹ đều là quân nhân, vào năm "cậu" tám tuổi đã đồng thời hi sinh trong một nhiệm vụ nguy hiểm.

Không lâu trước đây, vào kì nghỉ hè "cậu" trong lúc thực hiện nhiệm vụ ngoài ý muốn bị thương dẫn tới tinh thần vực tàn khuyết cực độ, tinh thần lực cấp S chuyển thành cấp F thấp nhất.

Lục Tư Nặc đột nhiên từ thiên chi kiêu tử biến thành phế tài, người gia gia luôn đau cậu, sủng cậu khi biết tinh thần vực của cậu sau này không thể khôi phục lại đượcc nữa, thái độ đối với cậu trở nên lãnh đạm vô tình.

Vị hôn phu trước kia tìm mọi cách lấy lòng cậu - Tề Bắc Hải không những trực tiếp tới cửa từ hôn hắn mà còn cùng đường đệ Lục Tư Thụy tinh thần lực cấp A+ của cậu ở bên nhau!

Nhị thẩm cùng đường đệ Lục Tư Thụy từ trước đến nay vốn không cam lòng bị cậu tùy thời đều có thể chèn ép, thật vất vả mới bắt được cơ hội này, đương nhiên không thể thiếu các loại châm chọc, mỉa mai, Lục Tư Thụy rất nhiều lần trước mặt cậu tú ân ái.

Lục Tư Nặc vốn tâm cao khí ngạo, trước nay không quen giao đấu miệng lưỡi, trực tiếp đánh Lục Tư Thụy... kết quả đánh thua không nói, còn bị Lục lão gia tử càng thêm chán ghét, đem cậu tới cái nông nghiệp tinh xa xôi này "tĩnh dưỡng".

Lục Tư Nặc không thừa nhận được đả kích này liền dùng một lượng lớn thuốc ngủ tự sát.

Trăm triệu lần không nghĩ tới là Lục Tư Nặc tự sát liền đem Tư Nặc kéo qua đây...

Tư Nặc đến từ địa cầu cổ năm 2020, 20 tuổi, là sinh viên năm ba của một trường đại học thuộc top đầu cả nước.

cậu cùng muội muội Tư Ngữ đều là côi nhi bị vứt bỏ, được gia gia Tư Kiến Minh nhận nuôi.

Vì để trị liệu cho gia gia đang tê liệt trên giường bệnh cùng em gái bị bệnh tim bẩm sinh, Tư Nặc cố gắng học tập, nghĩ mọi cách kiếm tiền.

Gia gia Tư Kiến Minh lúc trẻ từng là đầu bếp khách sạn năm sao, Tư Nặc từ nhỏ đi theo gia gia học nấu ăn cũng có một tay trù nghệ, ban ngày làm đầu bếp ở một nhà hàng nhỏ, ban đêm làm ở một quán ăn khuya tại chợ đêm. Mỗi ngày bận đến hai giờ đêm mới có thể trở về phòng trọ nhỏ bên cạnh trường, lúc được chợp mắt đã là ba giờ sáng.

Ba ngày trước, Tư Nặc kết thúc một ngày làm việc, mệt mỏi ngủ say, trong lúc mơ màng ngủ, Tư Nặc mơ hồ nghe thấy một thanh âm nhẹ nhàng, mờ ảo hỏi cậu:" Mệt mỏi sao? Có muốn đổi một cách sinh hoạt mới? Trải nghiệm thử một cuộc sống hoàn toàn mới? "

Tư Nặc đương nhiên cảm thấy sinh hoạt hiện tại rất mệt, nhưng vẫn theo bản năng nói không cần.

Gia gia cùng muội muội Tiểu Ngữ đối với cậu mà nói là hai người thân duy nhất trên thế giới này, tuy là gánh nặng nhưng cũng là gánh nặng ngọt ngào, vì hai người họ, dù có khổ hơn, mệt hơn nữa cậu cũng cam tâm tình nguyện.

Cái thanh âm kia sau khi nghe câu trả lời của cậu giống như bị nghẹn lại một chút, sau đó nghiến răng nghiến lợi mà nói: "Có không muốn thì cũng phải đi!".

Tư Nặc lúc ấy chỉ cảm thấy mình trải qua một giấc mộng kì quái... nhưng mà lúc ngủ dậy cậu lại biến thành giống cái thú nhân Lục Tư Nặc!

không biết vì sao, Lục Tư Nặc này không chỉ âm đọc tương đồng với tên cậu, diện mạo cũng tương tự cậu đến tám, chín phần, ngay cả tuổi cũng bằng tuổi hắn.

Nếu không phải trong đầu cậu có những kí ức xa lạ không thuộc về chính mình cậu còn tưởng mình là thân xuyên mà không phải hồn xuyên.

Tư Nặc qua ba ngày này cơ bản đã hiểu rõ về thân phận và những sự kiện quan trọng của thân thể này.

Cậu cũng cân nhắc qua khả năng mình xuyên qua có liên quan đến ngọc bội Thái Cực âm dương song ngư màu sắc ngọc bích, ôn nhuận trong suốt này.



(Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa)

Cỗ ngọc bội thần bí này đã được cậu mang từ lúc nhỏ, mà Lục Tư Nặc trong trí nhớ chưa từng mang miếng ngọc bội này.

Miếng ngọc bội Thái Cực âm dương song ngư này vậy mà theo cậu xuyên tới đây! Hoặc có lẽ thứ giúp Lục Tư Nặc đến được đây là miếng ngọc bội này!

Tư Nặc nình đến bát cháo dinh dưỡng kì quái kia liền chẳng muốn ăn, trong lòng cậu tràn ngập suy nghĩ làm thế nào để trở về địa cầu thế kỉ 21.

Cậu đem miếng ngọc bội trên cổ tháo xuống, trầm giọng nói: "Ta không biết ngươi có nghe hiểu ta nói gì hay không, nhưng ta nói lại lần nữa – Ta phải về địa cầu, ta không muốn thay đổi cuộc sống, ta chỉ muống sống cuộc đời của chính mình!"

Cùng một câu nói, ba ngày nay Tư Nặc không biết đã nói với miếng ngọc bội này bao nhiêu lần, ngay cả Tiểu Tạp cũng bắt đầu hoài nghi chủ nhân của nó có phải hay không bị tâm thần.

Bởi vì cảm thấy miếng ngọc bội này có thể là lễ vật duy nhất bố mẹ thân sinh để lại cho mình, hai mươi năm qua, Tư Nặc vẫn luôn coi miếng ngọc bội như bảo bối mà nâng niu, vạn phần quý trọng, ngàn vạn lần không nghĩ tới thứ cậu coi như tâm can bảo bối lại hố cậu xuyên tới thời không xa lạ này.

Mắt thấy ngọc bội vẫn không phản ứng, Tư Nặc buồn bực cực kì, trực tiếp đem ngọc bội ném vào đĩa cháo vàng nâu thoạt nhìn ghê tởm nhất.

Sau đó, một màn kì dị đã xảy ra, đĩa cháo màu vàng nâu dần biến mất với tốc độ mắt thường có thể thấy, cuối cùng chỉ còn lại một cái đĩa trống không.

Không biết vì sao, Tư Nặc cảm thấy màu sắc Thái Cực ngọc bội tươi sáng hơn một chút. Không những vậy trong đầu cậu mơ hồ phát ra giọng nói:" Đói!"

Mặt Tư Nặc tức khắc đầy hắc tuyến... Hoá ra gia hỏa này trước đây không đáp lại hắn đại khái là... không đủ năng lượng???

Tư Nặc vội vàng đem ngọc bội lấy lên sau đó cho qua các đĩa cháo khác, quả nhiên màn thần kì lúc nãy lại xuất hiện, cháo dinh dưỡng đều bị miếng ngọc bội thoạt nhìn vô cùng đói khát này ăn sạch sẽ.

Tư Nặc tay nâng ngọc bội, nhìn nó với ánh mắt nóng rực: "Mau nói cho ta biết làm thế nào mới có thể quay lại địa cầu?"

Tư Nặc cảm thấy ngọc bội trong tay chợt lóe lên một tầng ánh sáng nhàn nhạt, một âm thanh trung tính vô cùng nhẹ nhàng, dễ nghe bất chợt vang lên trong đầu hắn: "Đùa nhau à? Đây mà là đồ ăn cho người sao? Khó ăn muốn chết!"

Tư Nặc hạn hán lời, ngươi vốn dĩ chỉ là một khối ngọc, vốn dĩ không phải người có được không?

Ngọc bội như nghe được Tư Nặc cảm thán, thập phần thương cảm nói: "Đúng nha... Tiểu gia hiện tại đã không phải người..."

Tư Nặc không hề hiếu kì với lời cảm thán của miếng ngọc bội hố cậu xuyên đến thời không xa lạ này, mà tiếp tục hỏi vấn đề minh chú ý trọng điểm: "Ngươi chừng nào mang ta quay trở về địa cầu? Gia gia cùng Tiểu Ngữ đều đang đợi ta!"

Ngọc bội cũng bắt đầu hồi phục tinh thần, bắt đầu nghiêm túc giới thiệu: "Xin chào kí chủ, ta là hệ thống Ham Ăn Thành Thần. Là thứ có thể mang đến cho ngươi bàn tay vàng trong truyền thuyết. Chỉ cần ngươi làm theo những gì ta nói, cố gắng học tập, ngày ngày nấu ăn, trở thành một Thần cấp Linh Trù Sư, đồng thời dùng trù nghệ của mình chinh phục thật nhiều fans, lại hoàn thành một chuyện nhỏ... Ngươi liền có thể xé rách hư không trở về địa cầu mà ngươi mong muốn!! Thế nào, có phải s o e a s y không?"

Một chút cũng không e a s y!!! Tư Nặc có một dự cảm không tốt lắm: "...Nói tiếng người!"

Tư Nặc linh cảm nếu cậu không tỉ mỉ nghe cái hệ thống này giải thích rõ ràng, cậu sẽ bị hố thảm.

Quả thực, cậu bị hố thảm. nói ngắn gọn, nếu cậu muốn trở về địa cầu, cậu cần phải hoàn thành ba mục tiêu của hệ thống.

Đầu tiên, trở thành một Thần cấp Linh Trù Sư. Tuy không rõ tiêu chuẩn thăng cấp của cái hệ thống này là gì, nhưng nghe thấy hai từ "Thần cấp" liền biết không dễ dàng.

Thứ hai, dùng trù nghệ chinh phục ngàn tỷ fans – là thật sự muốn chinh phục một vạn trăm triệu người, làm cho bọn họ trở thành fans của cậu! Phải biết rằng, toàn bộ Hoa Mạn đế quốc cmn chỉ mới có trăm tỷ dân cư, toàn bộ Hoa Y tinh vực cũng chỉ có hơn 3000 trăm triệu nhân khẩu!

Dùng trù nghệ chinh phục? Làm thế nào chinh phục? Chẳng lẽ muốn cậu làm cơm phục vụ cho chừng đấy con người, việc này căn bản là không có khả năng!

Đến cái thứ ba, dựa theo cách nói của hệ thống, hiện tại cậu chưa đủ quyền hạn để biết.

Tư Nặc nghe xong, thiếu chút nữa muốn học Lục Tư Nặc dùng lượng lớn thuốc ngủ tự tử, nói không chừng sau khi chết đi vừa mở mắt ra hắn đã trở về địa cầu cổ.

Hệ thống bình tĩnh nói: "Ngươi cứ việc thử xem! Ta tích cóp năng lượng hai mươi năm mới miễn cưỡng đủ để mang ngươi xuyên qua thời không một lần, giúp ngươi và Lục Tư Nặc nghịch thiên chuyển mệnh. Nếu ngươi trở về đó thì không đến một tháng sau ngươi cũng sẽ vì lao lực quá độ mà chết bất đắc kỳ tử, ngươi nếu lại tìm chết sẽ không còn cơ hội sống lại nữa đâu."

Tư Nặc cũng không biết việc hệ thống nói cậu không đến một tháng nữa sẽ chết do lao lực quá độ có phải là sự thật hay không. Tuy rằng khó chịu với việc hệ thống không thông qua ý kiến của cậu đã tự động chuyển cậu tới thời không xa lạ này nhưng trong lòng Tư Nặc còn nhớ thương gia gia cùng muội muội ở địa cầu cổ nên cậu tuyệt đối sẽ không vì nhiệm vụ quá khó mà từ bỏ khi chưa thử qua.

Hệ thống sau khi đánh một cây gậy liền cho một quả táo: "Ta sẽ giúp ngươi hoàn thành mục tiêu. Ngươi có thể phát sóng trực tiếp nấu ăn trên quang não Tinh Võng để hấp dẫn fans, hiện tại khoa học kĩ thuật phát triển khắp tinh tế, bắt chước mùi vị đồ ăn là một việc rất đơn giản. Ngoài ra mùi vị đồ ăn trên Tinh Võng có mùi vị giống thực tế đến tám, chín phần.

Tinh tế thế giới chia làm cao đẳng, trung đẳng, sơ đẳng tinh vực, ngươi ở vị trí Hoa Y tinh vực, đây chẳng qua là sơ đẳng tinh vực mà thôi. Chờ trình độ ngươi đạt tới độ cao nhất định, ngươi sẽ được lên trung đẳng, cao đẳng tinh vực... 3000 tinh vực chừng triệu tỷ dân cư, ngàn tỷ fans chẳng qua là một phần rất nhỏ trong đấy mà thôi!"

Thân thể này của cậu chỉ cần kiên trì dùng linh thực, tàn khuyết tinh thần vực có thể khôi phục, thậm chí có thể tăng thêm một cấp.

Tư Nặc tại thời điểm chế biến linh thực có thể thu hoạch giá trị linh khí, số lượng giá trị linh khí ảnh hưởng đến việc thăng cấp Linh Trù Sư, đồng thời đây cũng là năng lượng để duy trì hệ thống.

Mà thu thập giá trị fans, có thể đổi thực đơn và gia vị mới,còn có các loại linh tài quý hiếm với hệ thống, bên cạnh đó nó có một tác dụng vô cùng to lớn là tăng b u f f.

Ngoài ra, hệ thống đảm bảo, ngay khi cậu hoàn thành nhiệm vụ nó sẽ dẫn hắn trở về địa cầu ngay tại thời điểm cậu xuyên qua. Cứ như vậy gia gia cùng Tiểu Ngữ căn bản sẽ không phát hiện điều dị thường.

Tuy không phải là tự nguyện nhưng Tư Nặc không muốn chếm cứ cơ thể của người khác, sợ rằng Lục Tư Nặc dã lựa chọn từ bỏ sinh mệnh. Theo lý thuyết, nếu hệ thống có bản lĩnh đưa cậu xuyên qua thời không thì việc trực tiếp thay đổi vận mệnh cậu ở thế kỉ 21 là không khó, vậy vì cái gì mà muốn chạy đến tinh tế thế giới?

Bất quá vấn đề này là không cần hỏi, hắn mơ hồ đã đoán được đáp án, ở địa cầu đồ ăn không có linh khí, càng không thể có số lượng dân cư lên đến "ngàn tỷ". Hệ thống thần lải nhải: "Chỉ cần ngươi tồn tại hắn sẽ không phải chết."

Tư Nặc nghe không rõ, còn muốn hỏi lại, hệ thống lại chỉ nói với cậu một câu qua loa lấy lệ: " Vấn đề này chờ ngươi đạt tới tam cấp Linh Trù Sư mới đủ quyền hạn để hỏi"

Tư Nặc cảm thấy hệ thống này có tính tự chủ quá mạnh, hay có thể nói nó đặc biệt có cá tính, nó nói như thế chẳng bằng không nói.

Để sớm có thể quay về địa cầu, Tư Nặc nhất thiết phải nhanh chóng tăng thực lực của chính mình.

Tư Nặc chủ động hỏi: "Ta phải làm gì để trở thành Linh Trù Sư?"

Ngay sau đó, hệ thống lập tức tuyên bố nhiệm vụ nhập môn thứ nhất

[ Trong một ngày, dùng thân thủ chính mình thu hoạch đủ nguyên liệu để chế tác một món ăn, thu hoạch mười điểm giá trị linh khí, đồng thời chinh phục một fans! Thất bại trừng phạt: khấu trừ mười điểm giá trị linh khí! ]

Bảo Tư Nặc ngay tại chỗ lấy tài liệu làm một món ăn một chút cũng không khó, N-2 1 3 bản thân là một tinh cầu nông nghiệp, cái gì cũng có thể thiếu nhưng thứ tuyệt đối sẽ không thiếu là nguyên liệu nấu ăn.

Nhưng mà hố cha chính là, cái tinh cầu nông nghiệp này không có liên kết Tinh Võng! Ý tưởng thông qua phát sóng trực tiếp chinh phục fans căn bản là bây giờ không thể thực hiện!

N – 2 1 3 là một tinh cầu hoang vắng, việc gieo trồng đã được cơ giới hóa tương đối hoàn thiện chỉ có một số rất ít người có tinh thần lực cùng thể chất thấp kém đóng quân ở các nông trường thay các nông trường chủ trông coi sản nghiệp.

Thời điểm Lục Tư Nặc vừa tới cái nông trang này thì người trông coi nông trang đã bị di dời đi rồi. Mấy người trông coi nông trường phụ cận đã cố ý tới bái phỏng người hang xóm mới là Lục Tư Nặc, Lục Tư Nặc cảm thấy những người đó là đến chê cười hắn, hắn cũng khinh thường việc lui tới cùng mấy tiện nhân thấp kém đó, hung tợn mà đem bọn họ đuổi ra ngoài.

Hiện tại mỗi ngày làm bạn với Lục Tư Nặc chỉ có người máy giúp việc cũ nát Tiểu Tạp.

Tư Nặc lập tức buồn bực, cậu đi dâu tìm người ăn đồ cậu làm bây giờ, và làm cách nào để đối phương trở thành fans của cậu????

End chương 1

Mọi người thấy lỗi đánh máy thì nhắc mình nha.❤❤

Bình chọn cho mình để mình có động lực nha.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play