Ngay sau khi tin tức video thác loạn của nhị tiểu thư Hạ gia đồng thời là Tổng giám đốc thương hiệu thời trang Wonderland Hạ Thường Hi bị phát tán, cổ phiếu và giá trị thương mại của công ty này vốn đang trên đà tăng trưởng liền bị gián đoạn, tưởng như bọn họ sẽ tiếp tục mất đi thị uy, nhưng nhanh chóng trong một buổi sáng đã kìm hãm lại được giá cổ phiếu bị giảm sút nghiêm trọng. Sau khi vị trí trên thị trường chứng khoán tạm thời được ổn định, đại diện thương hiệu Wonderland đã tuyên bố với cánh nhà báo và truyền thông rằng sẽ tổ chức một cuộc họp báo trả lời về những vấn đề tai tiếng đang vây xung quanh, và nghiêm túc nói rằng Hạ Thiên Hoa là người dính líu trực tiếp đến vụ việc lần này.
Bài báo về lời tuyên bố này vừa được đăng tải không lâu thì mọi ánh mắt lẫn mũi dùi liền chuyển hướng chĩa sang phía người mẫu độc quyền đang lên của Hoa Ảnh - Hạ Thiên Hoa. Cô ta là người của công chúng, thậm chí còn liên tiếp hai lần là verdette của hai bộ sưu tập mới của Wonderland, vì vậy lời lẽ bàn tán ra vào thậm chí còn dữ dội hơn. Nhưng khác với Wonderland, Hoa Ảnh lại giữ im lặng tuyệt đối mà không đưa ra bất cứ câu trả lời nào trước truyền thông.
Ngày tổ chức họp báo của Wonderland diễn ra cùng lúc với họp báo khởi công dự án Phượng Hoàng Đỏ của tập đoàn Innal, vậy nên giới báo chí lúc này chia ra làm hai nửa, phóng viên các báo thương mại kinh doanh thì di chuyển đến Bắc Kinh còn phóng viên giải trí và vài người thuộc mảng kinh doanh thì đổ về Thiên Tân.
Đúng giờ, Hạ Thường Hi diện trang phục vest nghiêm chỉnh, một mình bước lên sân khấu, trước khi ngồi xuống không quên gập người cúi chào toàn bộ hội trường.
Trên bàn có hàng chục micro đủ loại đủ kiểu, còn ở bên dưới khán đài chính là những ánh đèn lóe sáng không ngừng. Sau hai lần bị “khủng bố” vì scandal, cô hình như đã bắt đầu quen với việc bị ánh sáng liên tục rọi vào mắt, không còn khó chịu như lúc đầu nữa.
“Xin chào các vị phóng viên, cảm ơn các vị đã dành ra thời gian quý báu của mình để đến đây dự buổi họp báo của chúng tôi. Tôi là Tổng giám đốc của Wonderland Hạ Thường Hi, những ngày vừa qua tôi biết đã có rất nhiều thông tin xấu tràn lan về bản thân mình, hôm nay tôi xin cam đoan sẽ trả lời thành thật toàn bộ những thắc mắc của các vị cũng như công chúng, đặc biệt là những khách hàng đã luôn ủng hộ và ở cạnh chúng tôi.”
Hạ Thường Hi dừng lại một chút, bàn tay đặt dưới bàn khẽ siết lại quyết tâm, hít thật sâu dõng dạc nói tiếp: “Trước hết là về đoạn video nhạy cảm của tôi và ba người đàn ông lạ bị phát tán trên mạng.”
Màn hình lớn phía sau hiện lên bức ảnh được cắt từ đoạn video, dù đã được xóa mờ nhưng vẫn nhận ra được cả bốn người đều đang lõa thể. Bên dưới râm ran vài người bàn tán.
“Dù đã có sự xác nhận của đại diện công ty, nhưng tôi vẫn sẽ tự mình xác nhận lại với các vị một lần nữa, đúng vậy, người phụ nữ xuất hiện trong đoạn video này chính là tôi. Với cương vị là một lãnh đạo công ty, và là người truyền tải cảm hứng nghệ thuật thông qua thời trang đến công chúng, tôi thật sự cảm thấy xấu hổ và tội lỗi khi hình ảnh xấu xí này của mình bị phát tán, và cả việc đã tham gia vào sự việc không đứng đắn này. Tôi thật lòng xin lỗi tất cả mọi người.” Hạ Thường Hi cúi đầu.
Cô giữ nguyên tư thế như vậy đến tầm một phút, khi cô ngẩng đầu dậy, trong mắt đã hiện lên một tia kiên quyết.
“Nhưng thưa các vị, chính tôi cũng muốn được đính chính lại về sự xuất hiện của mình trong video này. Tôi đã mất hoàn toàn ý thức tại thời điểm đoạn video này diễn ra. Thậm chí các vị cũng có thể thấy được tôi đã bị bịt mắt lại và hoàn toàn không thể tự chủ được hành động của mình. Tôi xin cam đoan rằng việc này đã diễn ra dưới sự sắp xếp của cô Hạ Thiên Hoa, vì cô ấy đã hẹn gặp tôi trước đó và tôi đã ngất đi ngay tại thời điểm gặp cô ấy.” Giọng nói của cô sắc bén không một chút lay động. “Sau khi được cứu khỏi nơi xảy ra việc này, tôi được đưa đến bệnh viện và trong thời gian tôi được điều trị, một số điện thoại nặc danh đã gửi cho tôi những hình ảnh được cắt từ đoạn video, sau khi kiểm tra, tôi phát hiện đó là địa chỉ IP tại công ty Hoa Ảnh. Trong trường hợp các vị cần một bằng chứng đủ thuyết phục hơn, tôi đã liên lạc được với một trong số ba người đàn ông trong đoạn video.”
Phóng viên bên dưới không khỏi bàn tán ồn ào.
Từ bên phải sân khấu, Mục Cảnh chậm rãi bước lên, lập tức thu hút toàn bộ sự chú ý.
Anh dừng lại ở bên cạnh Hạ Thường Hi, cúi chào một cái, điềm tĩnh đối mặt với hàng ngàn ánh đèn thay phiên lóe lên bên dưới.
“Xin chào mọi người, tôi là Mục Cảnh.”
Có vẻ như đã có một số người quen mặt anh, nổi lên lời xì xầm.
“Tôi từng là đồng nghiệp cùng công ty với Hạ Thiên Hoa, và tôi cũng là người đồng ý giúp cô ta thực hiện đoạn video này. Như Tổng giám đốc Hạ đã nói, video này đúng thật là đã được thực hiện khi cô ấy đã ngấm thuốc kích dục và mất hoàn toàn ý thức tự chủ.” Nói đến đây, khuôn mặt của anh tràn ngập vẻ tội lỗi cùng áy náy. “Tôi đã nhận thấy hành động của mình là sai trái, vì vậy tôi xin được đứng ra giúp đỡ Tổng giám đốc Hạ và sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm trước pháp luật.”
Đợi cho Mục Cảnh nói xong, Hạ Thường Hi mới quay sang gật đầu với anh một cái tỏ ý cảm ơn, rồi tiếp tục nhìn về phía khán đài.
“Bởi vì hình ảnh, danh dự và thân thể của tôi đã bị đem ra bôi nhọ một cách vô tình, tôi chỉ có thể nói rằng hành động này của Hạ Thiên Hoa chính là xâm phạm tình dục tôi có chủ đích và có tổ chức, tôi chắc chắn sẽ đưa việc này lên pháp luật, và nhờ đến pháp luật can thiệp vào chuyện này để lấy lại trong sạch cho bản thân tôi cũng như những nỗ lực của toàn thể nhân viên đang công tác tại Wonderland.”
Lời nói của cô mạnh mẽ phát ra đầy quyền lực, ngay cả ánh mắt của cô cũng kiên quyết như lời nói, khiến cho cả hội trường không khỏi cảm thán. Một số người bọn họ đã bắt đầu mở laptop viết bài, chỉ chưa đầy mấy phút nữa nhất định sẽ có bài báo đầu tiên được đăng lên.
“Cảm ơn anh.” Hạ Thường Hi che micro quay đầu mỉm cười nhìn Mục Cảnh.
Anh cũng gật đầu chào cô, sau đó quay người đi xuống hậu trường.
Cô khẽ cụp mắt hít sâu, hô hấp có chút khó khăn, sau đó quyết tâm ngẩng cao đầu, đối diện với hội trường.
“Chuyện tiếp theo mà tôi muốn công bố, có lẽ sẽ ảnh hưởng đến nhiều người, thậm chí cũng có thể ảnh hưởng đến bản thân tôi, nhưng với tôi, sự thật luôn phải được phơi bày ra ánh sáng, vì vậy… hôm nay, tại buổi họp báo này, tôi sẽ làm sáng tỏ về vụ hỏa hoạn Hoa Sơn, về cái chết của ba mẹ tôi.”
Hội trường cùng lúc sững sốt, sau đó mọi âm thanh ngừng lại, giống như tất cả bọn họ đều đang nín thở để nghe thật rõ từng chữ từng âm tiết cô chuẩn bị nói ra.
“Ba của tôi là cố Tổng giám đốc Innal Hạ Quân Phàm. Nếu các vị theo dõi sự phát triển của Innal và Hạ gia từ những ngày đầu, hẳn đều biết rằng ông ấy chưa từng công khai về đời tư của mình, kể cả vợ con của ông ấy cũng chưa từng lộ diện.” Cô nhẹ nhàng bắt đầu câu chuyện. “Mẹ của tôi là một người Trung Quốc, nhưng bà ấy sống ở Anh từ nhỏ, trở về nước và gặp ba tôi. Bởi vì bà ấy từng nương náu lại tại một quán bar, nên cả tôi và mẹ tôi đều không có địa vị ở Hạ gia. Lúc tôi 4 tuổi, mẹ tôi vì bệnh bạch cầu mà qua đời, và cái chết của bà ấy xảy ra là vì đã có sự can thiệp của người khác.”
Màn hình phía sau lại sáng lên lần nữa, xuất hiện hình ảnh hai đơn thuốc.
“Ông nội của tôi, Chủ tịch Hạ Hầu Quân của tập đoàn Innal, ông ấy đã thay đổi đơn thuốc mà ba tôi đã đưa lên cho bác sĩ. Những loại thuốc này không hề có chức năng làm giảm nhẹ bệnh bạch cầu, ngược lại còn âm thầm khiến bệnh tình của mẹ tôi chuyển biến nặng hơn.” Cô lặng lẽ hít sâu. “Tôi không biết Chủ tịch Hạ khi đó có ý định gì, nhưng hành động khiến bệnh tình của mẹ tôi trở nên xấu đi của ngài ấy là hành động hoàn toàn sai trái, ngài ấy đã lấy đi một người mẹ của đứa trẻ mới vừa 4 tuổi là tôi…”
Khóe mắt Hạ Thường Hi chảy ra nước mắt, cô cúi đầu muốn che đi, cô không muốn bị chụp lại những hình ảnh yếu đuối này. Ngón tay cô nhanh chóng đưa lên lau đi hàng lệ, sau đó lại nâng mắt lên tiếp tục buổi họp báo:
“Và khi tôi 6 tuổi, hỏa hoạn ở Hoa Sơn đã cướp mất ba tôi. Tôi cũng từng như các vị, đơn giản nghĩ rằng đó chỉ là một tai nạn, nhưng sự thật không phải là vậy.”
Màn hình phía sau thay đổi, chiếu lên đoạn video mờ mờ chập chờn.
Trong sân vườn biệt thự Hoa Sơn, một bóng dáng đàn ông lén lút trèo qua hàng rào, sau đó lần lượt tưới những can xăng xung quanh biệt thự. Anh ta hành động nhanh nhẹn, lấy gỗ dự trữ trong sân châm lửa, vô tình ném vào những nơi đã tẩm xăng, sau đó mau lẹ trèo qua hàng rào lần nữa tẩu thoát.
“Nếu là một phóng viên lành nghề, các vị chắc chắn đã nhận ra đó Trương Dực, thư kí riêng thân cận nhất của Chủ tịch Thẩm của tập đoàn Shen.” Cô thu lại những yếu đuối trong mắt, lạnh lùng nói: “Dù là làm theo lời sai bảo của ai hay là do anh ta tự hành động, thì đây vẫn chính là hành vi giết người.”
Cô dừng lại, chớp mắt một cái đáy mắt liền thấp thoáng có chút đau thương.
“Nhớ kĩ, kẻ phóng hỏa là Thẩm Thụy. Hắn có ý đồ với anh trai ta, hãy bảo vệ anh trai ta.” Cô nén cơn đau trong lòng cẩn thận nói. “Đó là lời mà ba tôi đã nói ngay trước khi tôi được cứu khỏi biệt thự.”
Đúng lúc này, một người phóng viên bên dưới đột nhiên bất ngờ nói lớn: “Này, ở trên mạng có người tố Thẩm Thụy ăn cắp thông tin từ các công ty bất động sản để bán lại cho Hạ Quân Kiệt.”
“Thật sao?” Những người khác nghe thấy cũng gấp rút mở điện thoại.
Qủa vậy, trên mạng hiện giờ ngoại trừ những bài báo về buổi họp báo lại xuất hiện tin tức về hành động phi pháp Thẩm Thụy và Hạ Quân Kiệt.
Đây là tác phẩm của Sở Lập Thành và Phong.
"Ôi trời, có người nói Hạ Quân Kiệt thường xuyên chuyển tiền cho Thẩm Thụy."
"Vậy ý đồ xấu của ông ta là thông đồng với Hạ Quân Kiệt sao?"
"Vậy hỏa hoạn ở Hoa Sơn có khi là do Hạ Quân Kiệt sắp xếp."
“Các vị…” Hạ Thường Hi nhẹ nhàng lên tiếng, lấy lại sự chú ý của những người bên dưới khán đài. “Tôi mở cuộc họp báo ngày hôm nay không chỉ để bảo vệ danh dự của bản thân và công ty, mà còn là vì tính minh bạch của cái chết của ba mẹ tôi, bọn họ đã ra đi trong oan uổng, là con gái duy nhất của hai người họ, không có bất cứ điều gì có thể khiến tôi bớt đau lòng khi ba mẹ mình lại bị người khác hại chết. Sau ngày hôm nay, tôi mong rằng mọi thứ sẽ trở về cục diện mà đáng lẽ phải là vậy từ nhiều năm trước.” Cô đứng dậy, cúi gập người. “Cảm ơn sự có mặt của các vị ngày hôm nay.”
Vệ sĩ chạy lên sân khấu vây xung quanh cô, bảo vệ cô rời khỏi hội trường thật an toàn.
Buổi họp báo của Wonderland trực tiếp tạo nên một cơn chấn động đến ngành giải trí và giới bất động sản trong nước.
Ngay khi tin tức về Hạ Thiên Hoa và cái chết của vợ chồng Hạ Quân Phàm được đăng tải, buổi họp báo của Innal tại Bắc Kinh trở nên hỗn loạn. Phóng viên thương mại kinh doanh đột nhiên biến thành phóng viên giải trí, liều mạng tra hỏi về việc Hạ Quân Kiệt thông đồng với Thẩm Thụy để giết Hạ Quân Phàm và giành lấy nhiều dự án đấu thầu quan trọng.
Phía Hoa Ảnh cũng không khá khẩm hơn, toàn bộ hoạt động của Hạ Thiên Hoa và những người mẫu có cùng lịch trình đều bị gián đoạn. Khắp nơi đều đưa tin Mục Cảnh thừa nhận hành vi cưỡng dâm của mình và có sự điều khiến từ sau của Hạ Thiên Hoa. Chỉ trong một buổi sáng, toàn bộ những thương hiệu đã kí hợp đồng hợp tác với Hạ Thiên Hoa đều lần lượt đăng bài yêu cầu bồi thường vi phạm hợp đồng, thậm chí thương hiệu thời trang mà cô ta vừa nhận hợp đồng ở Ý cũng bị thu hồi, cả cô ta và Hoa Ảnh đều đang phải đối đầu với đợt sóng lớn chưa từng có tràn đến.
Thị trường chứng khoán vừa yên ổn được một ngày sau sự việc của Hạ Thường Hi và Wonderland thì ngày hôm nay còn chứng kiến một mặt trận dữ dội hơn. Innal và Shen giống như hai con chiến mã thi nhau lao dốc. Trong khi đó nhân vật mới cách đó một hôm bị chửi bới không thương tiếc là Wonderland thì lại một đường thẳng đi lên và đạt đỉnh.
Cổ phiếu Innal rớt giá, nhanh chóng bị một tập đoàn bất động sản khác soán ngôi, cái tên Innal lừng lẫy cứ thế bị lọt xuống, cuối cùng đã bị một công ty trẻ tên Chấn Phàm vượt mặt.
Hạ Thường Hi mỉm cười ngồi trong phòng làm việc xem tin tức trên TV, trong lòng vô cùng thỏa mãn, đưa tay nhâm nhi ly sữa nóng Sở Lập Thành vừa đưa cho.
“Hạ tổng, ban tổ chức sự kiện Tình nhân đã nhất trí đồng ý với cô loại Shen ra khỏi sự kiện rồi.” Trương Vân Nhã mang thêm một tin vui khác bước vào phòng làm việc, cô khẽ quay đầu nhìn về phía sau. “Ken cũng đã đến rồi ạ.”
“Chào Sở tổng, Hạ tổng.” Ken cung kính cúi đầu. “Đúng như hai người nói, cổ đông ở Innal đang bắt đầu lung lay, đã có vài người bọn họ muốn nhanh chóng bán hết cổ phiếu trước khi vỡ nợ.”
“Innal lần này chắc chắn sẽ không thể thuận lợi vượt qua được nữa.” Phong cũng ngồi ở sofa cùng xem tin tức. “Nhưng sự việc của Hạ Thiên Hoa chỉ có thể ảnh hưởng đến phía trang sức đá quý Innal, bất động sản Innal nếu cố gắng trúng thấu một dự án khác thì vẫn có thể vựt dậy được.”
“Không đâu, ít nhất thì trong thời điểm hiện giờ bọn họ sẽ không thể tham gia đấu thầu.” Sở Lập Thành cao ngạo nói. “Hạ Quân Kiệt không có tài, Thẩm Thụy bây giờ phải lo cho bản thân trước, sẽ không có thời gian giúp ông ta trộm giá thầu nữa đâu.”
“Đúng vậy, thế nên Ken, cậu mau lấy trọn số cổ phần bị vứt bỏ đó đi.” Hạ Thường Hi đặt ly sữa xuống bàn.
“Cô không định chờ cổ phiếu rớt giá thêm rồi mua sao Hạ tổng?” Trương Vân Nhã đứng ôm tài liệu ở phía sau cô.
Hạ Thường Hi bật cười, thích thú khẽ nhìn cô thư kí: “Hạ Hầu Quân rất có thể sẽ nhờ người giữ hộ số cổ phần đó để tính kế làm lại từ đầu, bây giờ chúng ta cứ nhân tình thế hỗn loạn này mà hành động.”
“À, tôi hiểu rồi ạ.”
Điện thoại của Hạ Thường Hi đặt trên bàn rung lên, màn hình hiển thị có một cuộc gọi đến.
Năm người trong phòng đồng loạt nhìn về một phía, thấy được rõ ràng tên người gọi.
“Kế hoạch của cô thành công rồi.” Phong phá lệ nhìn cô bằng ánh mắt tán thưởng.
“Tất cả đều là nhờ có anh.” Hạ Thường Hi cũng mỉm cười với anh.
Cô khẽ chồm người về phía trước bấm nhận cuộc gọi, đồng thở mở loa ngoài. “Chào ngài, Chủ tịch Thẩm.”
“Hạ Thường Hi, cô đang làm cái quái gì vậy hả?” Giọng nói của Thẩm Thụy vang lên ở phía bên kia, mang theo khí giận ngút trời.
“Ông đã biết quyết định của ban tổ chức rồi sao? Thật đáng tiếc, bị loại tên ra khỏi sự kiện do chính mình tổ chức, tôi chân thành muốn được chia sẻ nỗi buồn này với ông.” Cô không hề tỏ ý nuối tiếc, ngược lại còn cố tình cười khẽ ra tiếng.
“Hạ Thường Hi, cô vu khống tôi! Chuyện ở Hoa Sơn hoàn toàn không liên quan gì đến tôi hết, cô mau lên tiếng đính chính lại cho tôi đi!”
“Thẩm Thụy, khi Chu An Na báo cáo với ông việc tôi là con gái của Hạ Quân Phàm thì hẳn là ông đã biết tôi muốn cái gì rồi chứ.” Cô lạnh lùng đáp lại. “Thật tình thì tôi cũng rất muốn cảm ơn ông, vì đã biết rõ mối liên hệ giữa Wonderland và Chấn Phàm mà vẫn giữ im lặng không nói cho Hạ Quân Kiệt biết, nếu không thì chúng tôi cũng không thể thành công đến mức này.”
“Con ranh này, mày muốn sống thì mau nói với báo chí Shen không hề liên quan đến Innal đi!” Thẩm Thụy mất lí trí gào lên trong điện thoại. “Mày nên nhớ tao vẫn chưa nói cho Hạ Hầu Quân biết chuyện mày và thằng nhãi Sở Lập Thành đứng sau lưng Chấn Phàm, mày còn không mau thay đổi tình hình này thì mày cũng không yên được với lão già đó đâu!”
“Cảm ơn lời cảnh cáo của ông, nhưng nếu là trước khi tôi kí hợp đồng với Shen thì lời ông nói mới có thể dọa sợ được tôi. Innal bây giờ đã hỗn loạn lắm rồi, e là Hạ Hầu Quân sẽ không có thời gian để ý đến chúng tôi đâu.”
“Hạ Thường Hi!” Ông ta điên tiết gầm lên, thiếu điều muốn đập nát điện thoại.
Sở Lập Thành ung dung uống một ngụm trà, sau đó từ tốn lên tiếng: “Thẩm Thụy, chúng tôi không muốn mới nhiêu đó đã khiến ông lo lắng. Dù sao thì tin tức này cũng chỉ làm Shen lung lay một thời gian, chỉ cần ông tìm cách đổ hết tội cho Trương Dực, rồi ông cũng sẽ an toàn thoát thân thôi mà.”
“Mày là ai?” Thẩm Thụy độc ác nói vào điện thoại. “Sở Lập Thành đúng không? Mày là tên Sở Lập Thành đó đúng không?”
“Thứ lỗi cho tôi vì đã ra mắt ông qua điện thoại như thế này.” Anh cười lạnh. “Bây giờ tôi cho ông một cơ hội để được khoan hồng, hãy từ chức, chuyển nhượng lại toàn bộ cổ phần sang tên của Hạ Thường Hi rồi mau chóng đến sở cảnh sát thừa nhận tội danh của mình, đừng đợi đến lúc để cảnh sát đến gõ cửa tìm ông rồi mới hành động.”
“Tại sao tao phải nghe lời một tên nhãi như mày?”
“Ông có thể không nghe theo lời tôi trừ khi ông không muốn ngay bây giờ mọi bằng chứng chứng minh ông mua bán ma túy trái phép và rửa tiền phi pháp bị công bố trước công chúng.”
“Mày…” Thẩm Thụy bị giáng một đòn chí mạng, sững sờ không thể nói nên lời.
“Thẩm Thụy, chúng tôi cho ông một cơ hội tự nói ra tất cả là quá nhân nhượng rồi, hoặc nếu ông không muốn bị công chúng soi mói, tôi có thể nộp trực tiếp lên cơ quan cảnh sát.”
“Chết tiệt! Bọn mày…” Bên đầu dây của ông ta vang lên tiếng thủy tinh vỡ, chứng tỏ ông ta bây giờ rất sôi máu, thế nhưng ông ta cũng không thể nói ra bất cứ lời biện minh nào. “Bọn mày đừng cố ra vẻ hù dọa tao, tao không làm gì sai hết! Tao không có mua bán ma túy!”
Hạ Thường Hi hừ lạnh một tiếng, giọng nói lạnh như băng phát ra từng câu từng chữ nhắm thẳng vào Thẩm Thụy: “Tôi chỉ có thể đợi ông một tuần thôi. Trong một tuần này tôi muốn nhìn thấy tin tức ông tự thú về những gì ông làm. Còn chuyện tôi có hù dọa ông hay không đợi qua một tuần ông sẽ rõ.”
“Hạ Thường…”
Không để ông ta nói hết câu, cô đã lạnh lùng ngắt máy.
Đúng vậy, những gì vừa diễn ra trong ngày hôm nay đều nằm trong kế hoạch của ba người Hạ Thường Hi, Sở Lập Thành và Phong.
Quay trở lại ngày Phong đưa tập tài liệu có chứa thông tin giao dịch rửa tiền cho Hạ Thường Hi và Sở Lập Thành.
Cô ở lại tăng ca hai ngày, đều là để vạch ra từng đường đi nước bước dồn Hạ Quân Kiệt và Thẩm Thụy đến bờ vực. Vốn dĩ theo như dự tính thì Thẩm Thụy sẽ là con cá đầu tiên phải cắn lưỡi câu, vì mọi bằng chứng tốt nhất bọn họ có đều là nhằm vào Thẩm Thụy, riêng bằng chứng về tội mua bán chất cấm và rửa tiền bọn họ sẽ để lại sau cùng, phải để ông ta tự chui đầu vào máy chém.
Nhưng sự xuất hiện bất ngờ của Hạ Thiên Hoa đã làm thay đổi kế hoạch một chút.
Innal khác với Shen, không dễ gì để lật đổ Hạ Hầu Quân một cách nhanh chóng được, ngoại trừ bằng chứng về đơn thuốc và hành vi của Hạ Quân Kiệt thì bọn họ không có gì trong tay để chống đối ông ta. Nếu như có cách, thì đó là phương án riêng của Hạ Thường Hi, nhưng phương án của cô lại bị Sở Lập Thành bác bỏ.
Vì vậy nên ba người quyết định sẽ giải quyết Hạ gia và Innal sau cùng, nhưng không ngờ ông trời lại giúp bọn họ đi nhanh một bước.
Hạ Thiên Hoa đăng tải đoạn video của Hạ Thường Hi khiến cô trở tay không kịp. Nhưng ngay sau khi giải quyết được tình hình, bọn họ cuối cùng đã tìm ra được cách để đánh gãy một chân của Innal, chính là dùng scandal của đại tiểu thư Hạ gia để ép Hạ gia vào đường cùng.
Có lẽ Hạ Hầu Quân cũng không ngờ đến đứa cháu gái thân yêu của mình cũng có một ngày khiến ông lao đao.
Nghĩ đến đây, khóe môi Hạ Thường Hi cong lên thích thú.
Mọi chuyện đang dần kết thúc.
Con đường mà cô đã vẽ ra, con đường đưa cô đến hạnh phúc, cô đã sắp hoàn thành rồi…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT