Lục lập thở ra một hơi nhẹ nhõm, lúc nãy anh thật sự lo lắng nếu bị nữ nhân cường tráng này đụng một cái không biết thân thể nhỏ bé này của Lâm Thanh Chỉ có thể sẽ bị ngã đến vỡ ra từng mảnh hay không, chớp mắt lấy lại bình tĩnh liền nhìn về phía Lâm Hoa Ny thần sắc thay đổi có chút không tốt.
"Đụng phải người thì làm sao bây giờ,có biết như thế sẽ..."
Nhưng mà anh còn chưa nói xong, đã bị Lâm Hoa Ny cắt ngang, khi nói còn cúi đầu thẹn thùng: "Không có việc gì, không cần lo lắng, tôi sẽ không té ngã.”
Lục Lập:... Đầu óc người này có phải không được bình thường hay không?
Lâm Thanh Chỉ cũng không quá để ý chuyện vừa rồi, thân thể hiện tại của cô tuy nhìn bề ngoài có chút yếu ớt, nhưng kỳ thật bên trong lại phi thường khỏe mạnh.
Thời điểm cô vừa xuyên qua, 3208 trước đó cũng đã cải thiện sức khỏe cho thân thể này, bằng không việc cô khôi phục dung mạo cũng không phải nói qua miệng là sẽ có thể khôi phục được, dù sao giá trị nhan sắc cùng các chức năng của thân thể đều có liên hệ mật thiết với nhau, một người nếu có thân thể không tốt thì chắc chắc sắc mặt của của người đó cũng sẽ tương ứng như vậy không quá đẹp mắt.
Cho nên Lâm Thanh Chỉ đối với thân thể của mình vẫn luôn cảm nhận được rất rõ ràng sự thay đổi bên trong, tuy rằng hiện tại cô không có năng lực cưỡi mây đạp gió như kiếp trước, nhưng sức mạnh vẫn sẽ luôn lớn hơn người bình thường một chút, hơn nữa còn có những ký ức trước kia của thân thể giúp cô nhanh chóng hòa nhập với thế giới này, vì thế cô cảm thấy rất hài lòng với cơ thể hiện tại.
Ánh mắt cô trực tiếp lướt qua Lâm Hoa Ny, nhìn về phía Chu Đại Dũng: "Lương thực đặt ở dưới chân tường trong góc, cám ơn.”
"Được." Chu Đại Dũng trả lời một tiếng, bước đến nơi cô chỉ đem lương thực buông xuống.
Sau khi chất lương thực gọn gàng xong, không biết là nghĩ đến cái gì đó anh lại nhìn về phía Lâm Thanh Chỉ nói mấy câu khuyên nhủ.
"Cô cũng đừng giận bác gái Lâm nữa, nhà bọn họ cũng có chỗ khó khăn của mình, nếu không sáng nay bọn họ cũng sẽ không vội vàng đem đồ đạc đưa tới cho cô ngay, trong lòng họ thật ra vẫn luôn coi trọng đứa cháu gái là cô.”
Lâm Thanh Chỉ mặt không chút thay đổi nhìn anh: "Đầu óc có bệnh sao?”
Sắc mặt Chu Đại Dũng rất nhanh đã tái mét.
Nhà anh cách thôn Tiểu Sơn hai cái thôn, trước lúc cùng Lâm Hoa Ny đính hôn đã từng hỏi thăm qua, Lâm Hoa Ny không chỉ được học đến trung học, mà nhà họ Lâm gia điều kiện cùng thanh danh cũng không tính tệ, sau đó mới yên lòng mà đính hôn.
Lần này, nghe được chuyện của chi thức nhất nhà họ Lâm anh còn có chút không dám tin, đang định sáng sớm nay tới hỏi tình huống một chút, kết quả vừa đến còn chưa kịp hỏi gì Lưu Đinh Đinh đã chủ động kéo lấy anh bắt đầu giải thích chuyện ngày hôm qua, còn cầu anh hỗ trợ đem lương thực đưa tới.
Sau khi hiểu rõ hết sự tình, anh liền cảm thấy đây cũng không phải là chuyện to tát gì, chẳng phải chỉ là việc chăm sóc Lâm Thanh Chi thôi sao? Chính vì Lâm Thanh Chỉ từ nhỏ đã bị chiều đến hư hỏng, bà nội Lâm vì cưng cháu nên cũng hồ đồ ầm ĩ theo, nên mới có chuyện lớn như vậy.
Bây giờ lại nghe cô nói như vậy, anh thật sự có chút tức giận, bất giác bày ra giọng điệu trưởng bối: "Sao cô có thể nói như vậy? Dù sao bác gái cả Lâm không phải cha mẹ ruột của cô, trong quá trình chiếu cố tất nhiên sẽ có lúc khó tránh khỏi có chút sơ sẩy, những việc này cô còn nhỏ nên vẫn chưa hiểu rõ đâu, chờ đến khi cô lớn lên sẽ hiểu, hiện tại làm lớn chuyện như vậy, về sau cô có xảy ra chuyện gì sẽ không có ai muốn để cô dựa vào.”
"À" Lâm Thanh Chỉ mặc kệ không quan tâm những lời mình vừa nghe, thuận miệng nói: "Vậy chúc ngươi một ngày nào đó sẽ gặp được loại chuyện gì đó mà ngươi vừa nói.”
Chu Đại Dũng cảm thấy người trước mặt thật sự rất hỗn xược, tốt xấu đều không phân biệt được, cuối cùng chỉ có thể liếc mắt nhìn cô không vừa ý, bất đắc dĩ rời đi giống như cô không thể dạy nữa rồi.
Nhưng mà, đã đi gần đến cửa lại phát hiện Lâm Hoa Ny vẫn còn đứng ở tại chỗ, anh kêu lên một tiếng: "Hoa Ny, đi thôi." Sáng sớm vừa tới đã bị nhờ hỗ trợ, cơm cũng chưa ăn được miếng nào, một hồi còn phải gấp rút đi làm, anh quả thực không có thời gian ở đây để mà dạy dỗ nữa.
Đối với đối tượng Lâm Hoa Ny này anh thật sự rất hài lòng, bộ dạng không xấu, còn có bằng cấp, bên ngoài nhắc đến cũng giúp anh có thêm chút mặt mũi.
Lâm Hoa Ny không trả lời, cô vẫn luôn ngượng ngùng e lệ nhìn Lục Lập, giống y như đông thi (*) trong chuyện xưa, dọa Lục Lập sợ đến run rẩy.
(*)Đông Thi: nức tiếng xấu xí trái ngược với Tây Thi, có điều cô lại không ý thức được vẻ ngoài của mình trong mắt mọi người như thế nào mà luôn đố kỵ, thích bắt chước và ham muốn được yêu kiều, quyến rũ giống như Tây Thi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT