Tần Thư Hoài vừa nhắc nhở, Giang Xuân lập tức nhớ ra.

Năm đó sau khi Khương gia hạ táng, thuộc hạ của Khương gia tới Tuyên Kinh nhận xác cho già trẻ lớn bé trong nhà, bởi vì nguyên quán của Khương thị vốn ở Thừa Châu, mà đặc sản của Thừa Châu là đất đỏ, cho nên thuộc hạ của Khương gia còn cố ý từ nghìn dặm xa xôi chở đất đỏ tới, chôn ở vùng ngoại ô Tuyên Kinh.

Sắc mặt Giang Xuân lập tức trở nên lạnh lùng: "Ngài đang nói là trưởng công chúa đi tới khu mộ Khương gia?"

Tần Thư Hoài không đáp lại, hắn nghiêm túc suy nghĩ, Giang Xuân nghi ngờ hỏi: "Nàng đi tới khu mộ làm gì?"

Người ta đã chết nhiều năm như thế rồi, còn cái gì để nàng đi tra nữa sao?

Tần Thư Hoài không trả lời, cau mày, dường như đang suy tư.

Thế nhưng một lúc sau, Tần Thư Hoài cũng chỉ nói rằng: "Đi ngủ đi, nên biết thì ắt sẽ biết thôi."

Thực sự thì giờ này đã khuya lắm rồi, tất cả mọi người đều đã hơi mệt.

Tần Bồng dẫn Vệ Diễn về, Vệ Diễn cứ như kẻ say rượu bị Tần Bồng kéo lên xe ngựa, xe ngựa vừa đi, Vệ Diễn liền nhảy lên: "Tẩu tử, ta còn để Liễu Thư Ngạn ở Thập Lý Hương!"

Tần Bồng bị Vệ Diễn làm cho sửng sốt, sau đó cũng hiểu ra, gật đầu một cái: "Làm tốt lắm, nhưng mà..." Tần Bồng chỉ chỉ hắn, lại chỉ chỉ vương phủ: "Tối nay ngươi thế này rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?"

"À, cái này à." Vệ Diễn gãi đầu một cái: "Thì Tần Thư Hoài muốn đi tìm Liễu Thư Ngạn, ta phải đi ngăn hắn lại. Ta cũng không biết mình nghĩ thế nào, đành kéo hắn tới vương phủ."

Tần Bồng hiểu được ý của Vệ Diễn, gật đầu, vỗ vai Vệ Diễn nói: "Tiểu thúc, ngươi thực sự là người biết văn biết võ thông minh nhất mà ta từng thấy."

"Quá khen quá khen."

Vệ Diễn chắp tay: "Tẩu tử cũng là người biết diễn biết hát giỏi nói chuyện nhất mà ta từng thấy."

Tần Bồng: "..."

Cảm giác cũng không phải đang khen nàng.

Hai người tâng bốc nhau xong thì trở về phủ. Sáng sớm hôm sau, hai người lại cùng nhau vào triều. Hôm nay chuyện lớn nhất trong triều chính là cuộc thi tài giữa ba người, tối qua Tần Bồng quá mệt, đến hơi muộn, lúc nàng đến thì Vương Kha và Triệu Anh đều đã mỗi người vào một phòng riêng, chỉ chờ Liễu Thư Ngạn tới.

(Ghi chú: Ở đây có nói Tần Bồng và Vệ Diễn cùng nhau vào triều, nhưng ở chương 25 thì sau khi Tần Bồng hạ triều Vệ Diễn mới tỉnh dậy)

Tần Bồng ngáp một cái, cùng mọi người chờ Liễu Thư Ngạn, chờ tới lúc bắt đầu thi mà Liễu Thư Ngạn còn chưa tới, sắc mặt Tần Thư Hoài cũng không được dễ coi cho lắm.

Tần Bồng ngồi tựa nghiêng ở phía sau rèm, hơi buồn ngủ, mà Trương Anh thấy Liễu Thư Ngạn không tới thì cười to nói: "Liễu đại nhân do nhiếp chính vương đề cử chắc không phải là sợ bại lộ thực lực thật sự của mình cho nên mới không dám tới chứ?"

Hắn nói xong lời này, tất cả mọi người đều cười to, mí mắt Tần Bồng sắp sập xuống đến nơi, Tần Thư Hoài lạnh nhạt nói: "Chư vị bình tĩnh chớ nóng vội, một lát nữa Liễu đại nhân sẽ tới thôi."

Tần Bồng ở sau mành cười khẩy.

Liễu Thư Ngạn không tới được.

Chỉ với số thuốc kia của nàng, Liễu Thư Ngạn mà ngủ chưa được một ngày thì chắc chắn sẽ chưa tỉnh dậy được, mà cho dù Liễu Thư Ngạn có tỉnh lại rồi thì nàng còn cho một nhóm sát thủ mai phục sẵn ở ngõ Đông Tam, kể cả Liễu Thư Ngạn có trót lọt vượt qua được ải này để tới đây thì có lẽ đầu óc cũng mơ mơ màng màng. Tới lúc đó có thể phát huy trình độ bình thường mới là chuyện lạ đấy.

Tần Bồng bẫy hết lớp này tới lớp khác, dù Liễu Thư Ngạn có là một thiên tài thì nàng cũng có thể phế hắn được.

Tất cả mọi người chờ Liễu Thư Ngạn, mà hai người ở trong thư phòng thì đã rút đề bài, bắt đầu làm bài thi.

Tần Bồng liếc nhìn hương đang cháy, lười biếng nói với Tần Thư Hoài: "Liễu đại nhân tới quá muộn, hay là thôi khỏi cần tới nữa. Lỡ như có vài người biết trước đề bài, ở bên ngoài chuẩn bị xong rồi mới tới thì sao?"

"Đúng vậy." Trương Anh lập tức phụ họa: "Như thế này thì thật sự quá mức bất công với hai vị đại nhân bên trong."

"Hai vị nói đùa rồi." Sắc mặt Tần Thư Hoài vẫn bình tĩnh, chẳng hề bị ảnh hưởng: "Thời gian làm bài thi có hạn, đương nhiên Liễu đại nhân sẽ dốc hết sức tới sớm nhất có thể. Chờ nửa canh giờ đi. Nửa canh giờ, chắc Liễu đại nhân cũng không kịp tìm một người viết ra một bài tấu chương rồi còn học thuộc lòng."

Nửa canh giờ, thời gian thi vừa khéo trôi qua một phần ba. Tần Bồng và Trương Anh cũng không có ý định ép quá chặt, Tần Thư Hoài chỉ xin nới lỏng thêm nửa canh giờ cũng được chấp nhận.

Tất cả mọi người chờ Liễu Thư Ngạn tới, mà sau khi Liễu Thư Ngạn khoan thai tỉnh giấc ở Thập Lý Hương thì lập tức ý thức được - xong đời rồi.

Hắn xoay người nhảy dựng lên, gọi người vào, vội vàng kêu ngựa xông ra ngoài.

Lúc này hắn cũng hiểu ra nguyên nhân hôm qua Vệ Diễn tốt bụng mời hắn đi uống rượu như vậy.

Âm hiểm, đúng là quá âm hiểm!

Hắn quay người lên ngựa, xông thẳng ra ngoài, đang giữa chừng thì một nhóm thích khách nhảy ra.

Cũng may thân thủ của Liễu Thư Ngạn cực kỳ tốt, đánh mấy hiệp với đám người này xong thì chạy ra ngoài, sau đó phóng vun vút vào trong cung.

Thấy đã sắp hết nửa canh giờ, Tần Bồng hơi mừng rỡ, cố đè nén sự vui mừng của mình xuống, giả vờ giả vịt nói với Tần Thư Hoài: "Ài, xem ra Liễu đại nhân không may mắn rồi... Nếu như hắn có thể tới sớm hơn chốc lát, hương vừa mới cháy hết, ta cũng coi như hắn đã tới, nhưng mà..."

"Khởi bẩm bệ hạ." Tần Bồng còn chưa dứt lời, một giọng nói trong trẻo từ bên ngoài truyền tới: "Tướng quân Nam Thành Liễu Thư Ngạn tới muộn!"

Nói xong, một nam tử tuấn tú từ bên ngoài sải bước đi vào.

Lúc này, tàn hương vừa rơi xuống đài, Tần Bồng dừng lại ở tư thế nói chuyện vừa rồi, cả khuôn mặt cứng đờ.

Sắc mặt Tần Thư Hoài bình tĩnh, quay đầu nhìn Tần Bồng: "Nhờ phúc của công chúa." Giọng nói của Tần Thư Hoài thản nhiên: "Cuối cùng người cũng tới rồi."

Tần Bồng: "..."

Lời nàng vừa nói không tính, có thể rút lại sao?

Hương đã tàn rồi còn tới cái gì mà tới, ngoan ngoãn mà ngủ lại Thập Lý Hương không được sao?

Một võ tướng thì làm thái phó làm cái gì chứ, thế này đúng là hồ nháo!

Được rồi, bổn cung biết ngươi văn võ song toàn, ngoan ngoãn trở về đi đừng nghịch nữa.

Cho nên ngàn lời vạn chữ xếp thành một câu - Liễu Thư Ngạn ngươi tới làm cái gì chứ!!

Hết chương 24
TYT & Phương team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play