“Đau Không”

Ngón tay khẽ chạm xuống nơi vết thương mới đóng vảy.

Động tác của cô vô cùng nhẹ nhàng nhưng lại khiến lòng anh nổi lên từng gợn sóng nhỏ.

Cảm giác được phần thắt lưng đau nhức, cô kêu lên một tiếng rồi lập tức bắt lấy tay anh khiến ngọn lửa trong người Đường Mặc Trầm dâng lên.

Con bé này muốn chơi với lửa?

Đường Mặc Trầm xoay người bắt lấy cổ tay gầy guộc của cô.

Bùi Vân Khinh đang ngơ ngác thì bị anh bắt lấy, trong lòng hoảng sợ,theo bản năng mà lùi về sau một bước. Nhưng dưới chân vừa lùi thì lại bị mất thăng bằng, bản năng duỗi tay ra muốn bắt lấy thứ gì đó để bám.

Xoạt...

Khăn tắm trên eo Đường Mặc Trầm lập tức bị rơi xuống.

Cô kinh hoàng, chưa kịp đứng dậy thì nhìn thấy...

Là một bác sĩ, cô đã từng giải phẫu rất nhiều thi thể, cũng không xa lạ gì đối với cơ thể người khác giới. Thế nhưng khi nhìn thấy cơ thể của người đàn ông trước mắt cô lại vô cùng lúng túng giống như một bé gái chưa trải sự đời vậy.

Cô ngây người ra hai giây rồi nhanh chóng đứng dậy khiến nước từ vòi hoa sen trong tay xịt thẳng vào mặt anh.

“Em xin lỗi, em không cố ý đâu.” Cô nhanh chóng bỏ vòi hoa sen sang một bên rồi dùng tay lau nước trên mặt anh.

Người con gái trước mặt tóc dính đầy nước, những giọt nước long lanh từ đó nhỏ dần xuống xương quai xanh rồi chậm rãi rơi xuống khăn tắm...

Đường Mặc Trầm lập tức giành lấy vòi hoa sen trong tay cô rồi quát lên.

“Đi ra ngoài.”

Sợ anh trong cơn tức giận lại lôi cô đến Học Viện Liên Minh, Bùi Vân Khinh nhanh chóng chạy thẳng ra ngoài xách lấy vali rồi chạy sang phòng đối diện, đến nơi thì vội vàng hít một hơi thật sâu lấy lại bình tĩnh.

Hóa ra yêu đương cũng cần phải có kỹ thuật!

Muốn theo đuổi được người đàn ông này, cô nhất định phải luyện tập thật nhiều mới được.

Bỏ vali trong tay xuống đất,Bùi Vân Khinh nhanh chóng quan sát xung quanh.

Đây vốn là phòng dành cho khách, nhưng sau khi cô chuyển đến Đường Cung thì đây lại trở thành phòng ngủ của cô.- đọc

Cứ nghĩ rằng những đồ vật năm đó anh đã vứt đi hết rồi, nhưng không ngờ mọi thứ trong phòng vẫn được giữ nguyên giống y như một năm trước.

Ga trên giường sạch sẽ không nhiễm một hạt bụi, kể cả con gấu năm đó anh tặng cô đang đặt ở đầu giường....

Cô lập tức chú ý đến hộp quà hình chữ nhật to đùng trên bàn, cô nghi hoặc bước tới rồi dùng tay cầm lấy tấm thiệp.

Trên tấm thiệp là nét chữ của Đường Mặc trầm, đường nét uốn lượn mềm mại nhưng lại không mất đi vẻ trang nhã.

Chúc mừng sinh nhật.

Hôm qua cô vừa tổ chức sinh nhật thì hôm nay món quà này xuất hiện trong phòng cô, chẳng lẽ đây là quà sinh nhật sao?

Cô nhanh chóng rút dây nơ màu xanh nước biển, vừa mở hộp ra đã nhìn thấy một cây cung màu đen vô cùng tinh tế.

Thực ra…

Cô đã chắc chắn rằng đây chính là quà sinh nhật.

Bùi Khinh Vân nhếch nhẹ khóe môi duỗi tay lấy cây cung ra, cô vô cùng nhẹ nhàng vuốt ve cây cung trên tay, chợt nhận ra trên thân cung có khắc một chữ ”Vân”.

Năm đó cô phải học lại một năm, sau khi thi được kết quả thủ khoa thành phố cô đã nhận được giấy báo nhập học của trường Đại học Y. Để chúc mừng, anh đã đặc biệt tặng cho cô một cái máy tính, sau đó còn đưa cô đi chơi.

Lúc ấy khi nhìn thấy dáng vẻ cô trong phòng cung tên anh đã biết cô vô cùng yêu thích bộ môn này, anh đã hứa rằng khi cô tròn hai mươi tuổi sẽ thiết kế một cây cung chỉ dành riêng cho cô.

Nhưng không lâu sau đó, anh đột nhiên đề nghị muốn đưa cô đến La gia.

Lúc đó cô tất nhiên không đồng ý, cô không muốn phải rời xa anh. Nhưng anh lại không chút lưu tình mà ném hết đồ của cô ra bên ngoài.

.....

TYT & Captivator team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play