Bởi vì ngày hôm qua ngủ quá muộn, ngày hôm sau Bùi Vân Khinh tỉnh lại đã là hơn chín giờ, mở mắt không nhìn thấy Đường Mặc Trầm, cô không khỏi kinh ngạc
Đối với Đường Mặc Trầm mà nói, cuối tuần cũng không có nghĩa là không có việc gì để làm.
Trở mình trên chiếc giường lớn, cô vùi mặt vào gối của anh và ngửi mùi đàn hương quen thuộc trên đó rồi mới đứng dậy
Cô bước nhanh vào phòng, đi tắm và thay quần áo, cô thu dọn các loại thuốc cần thiết rồi bước nhanh xuống nhà.
Vết thương của anh bị viêm nặng, thuốc chống viêm phải mất ít nhất năm ngày mới hết, cô phải giúp anh làm sạch vết thương, và tiêm tiếp thuốc chống viêm.
Người còn ở trên cầu thang, chỉ thấy một nữ nhân trẻ tuổi tóc dài sóng biển, ăn mặc thời thượng, đang chỉ huy mấy người khiêng một cái móc treo đầy quần áo vào phòng khách.
"Cẩn thận, động tác nhẹ một chút. Những lễ phục này đều là từ những nhãn hiệu lớn, một vài bộ còn là phiên bản giới hạn, làm hỏng là không bồi thường nổi đâu!” Phòng khách rộng rãi lúc này đã chật cứng.
Trên móc áo di động đầy đủ các kiểu thời trang, hộp giày bên sofa chất đống như núi, trên bàn trà đặt mỹ phẩm, trên ghế sofa chất đống túi xách... Nhân viên công tác vẫn đang liên tục đưa đồ đạc vào.
"Tiểu thư xuống thật đúng lúc, mấy thứ này cần tiểu thư ký nhận."
Đưa nó cho cô ?
Đứng ở trong phòng khách, Bùi Vân Khinh vẻ mặt dở khóc dở cười.
Đường Mặc Trầm đây là muốn đem cả trung tâm thương mại chuyển về nhà sao?!
“Cô nhất định chính là Bùi tiểu thư!” Nhìn thấy cô, người phụ nữ trẻ mỉm cười và đưa tay về phía cô ấy, "Tôi là stylist của salon thời trang Sao Xa, rất vui khi được phục vụ tiểu thư!”
- Bùi Vân Khinh lễ phép bắt tay đối phương, "Cám ơn cô, Triệu tiểu thư!”
“Đừng khách sáo như vậy, cứ gọi tôi là Lily! " Triệu Nhã cười đem danh sách trong tay đưa cho cô: "Trong này có danh sách mua sắm, bao gồm mười bộ đồ mặc ở nhà, mười hai bộ quần áo bình thường, mười sáu chiếc váy phù hợp cho các dịp khác nhau, cũng như giày dép và túi xách phù hợp.” Triệu Nhã nhẹ nhàng mời Bùi Vân Khinh ngồi xuống ghế sofa, cô cầm lấy chiếc rương màu đen trong tay trợ lý đặt lên đầu gối Bùi Vân Khinh, thật cẩn thận mở nắp rương ra. - đọc
"Tiểu thư nên có chút chuẩn bị tâm lý, những thứ này đều là thương hiệu trang sức hàng đầu!"
Nắp hộp mở ra, nhất thời quang hoa lóng lánh.
Màu sắc khác nhau, kết cấu, phong cách bông tai, dây chuyền, vòng đeo tay, đồng hồ nữ ... Trên nhung đen lấp lánh ánh sáng rực rỡ.
Cô đã giúp không ít người tương tự mua sắm, nhưng một số tiền lớn như vậy là lần đầu tiên trong lịch sử stylist của cô.
Triệu Nhã quay mặt lại, muốn xem vẻ mặt kinh ngạc của cô gái sẽ như thế nào, kết quả chỉ nhìn thấy một gương mặt vân đạm phong thanh(*).
(*)thờ ơ, lạnh nhạt, bình thản, không màng đến điều gì khác.
Với rất nhiều đồ thời trang, trang sức như vậy, cho dù là công chúa nhận được lễ vật như vậy cũng sẽ phấn khích đến mức hét muốn chói tai, vậy mà cô ấy thế mà lại làm ngơ, vẻ như không quan tâm.
Đây có phải là phụ nữ không?!
"Bùi tiểu thư, những thứ này. ….Những thứ này tất cả đều là hàng thật!” Triệu Nhã không cam lòng giới thiệu.
"Tôi biết rồi!" Bùi Vân Khinh tiện tay đặt rương sang một bên, ký tên mình lên văn kiện:
"Bác Chu, bác giúp con dọn một chút đi, con còn có việc phải ra ngoài bây giờ mất rồi”. Đứng dậy đi đến sảnh, một chân giẫm lên giày, nhưng sau đó Bùi Vân Khinh lại đem chân rụt trở về.
Đây là lần đầu tiên sau khi Đường Mặc Trầm được chuyển đến Bộ Quốc phòng, cô đi tìm anh, chỉ là áo thun, quần jean thì lại quá tùy ý rồi.
Xoay người, cô xoay người trở lại trước mặt Triệu Nhã
TYT & Captivator team
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT