Một câu nói, làm tất cả chấn động!

"Nếu như mọi người có nghi ngờ, bây giờ có thể lên mạng xem lại video, đứng đối diện với cô Bùi Vân Khinh, người đỡ lấy đầu bà cụ. . . Chính là tôi!"

Phương Mê hài lòng nhìn vẻ kinh ngạc trên mặt các phóng viên, thoáng dừng lại hai giây.

"Tình huống lúc đó là như này, nhân viên trên tàu phát hiện có một bà cụ ngất xỉu, sau đó lên tiếng xin giúp đỡ. Lúc tôi chạy tới toa tàu xảy ra chuyện, cô Bùi Vân Khinh đang chủ động cứu người bệnh. Tất cả quá trình, cô Bùi cứu người tôi đều ở bên cạnh, tôi có thể chứng minh, tất cả đều là thật!"

"Giáo sư Phương, anh chắc chắn bà cụ kia là thực sự phát bệnh sao?" Một phóng viên lớn tiếng hỏi.

"Lúc ấy, bà cụ kia đã không thể tự chủ hô hấp, nôn rất nhiều, ý thức đã hôn mê, thật sự là phát bệnh."

"Giáo sư Phương, ngài đã là giáo sư, vậy xin hỏi, phương pháp cấp cứu của cô Bùi chính xác không?" Một phóng viên khác lớn tiếng truy vấn.

"Đương nhiên, nếu không cô ấy cũng không thể cứu bà cụ khỏi tay tử thần." Phương Mê đưa mắt nhìn Bùi Vân Khinh ở bên cạnh: "Phương pháp cấp cứu của cô Bùi vô cùng chính xác."

Sau đó, các phóng viên lại truy hỏi hai người về chi tiết câu chuyện.


Hai người đều trả lời trôi chảy.

Không ít phóng viên đều đã bình tĩnh cảm xúc lại, rõ ràng là bị hai người thuyết phục.

Nhìn cục diện đã ổn định lại, Bùi Vân Khinh giơ tay lên nói.

"Tôi biết, mọi người nhất định còn có rất nhiều điều nghi ngờ đối với chuyện này, tôi sẽ tổ chức một cuộc họp báo, nói rõ tình huống, giải thích tất cả nghi hoặc cho mọi người. Lát nữa trường học còn có tiết, xin mọi người không làm nhiễu loạn hoạt động trường học, cảm ơn!"

Lúc này, bảo vệ trường nghe tới cũng chạy đến.

Các phóng viên cũng biết đạo lý, nhao nhao chủ động rút lui, chuẩn bị cho động thái tuyên bố mới nhất.

Đúng lúc này, sau đám người, một phóng viên nam đột nhiên lớn tiếng hỏi.

"Chúng tôi vừa chú ý tới, vừa rồi giáo sư Phương dừng xe bên cạnh cô Bùi, tôi muốn hỏi. . . Hai người có quan hệ như thế nào?"

"Chúng tôi chỉ là quen biết mà thôi!" Phương Mê nói.

"Nếu vậy, hai người quen biết trước hôm cứu người hay sau."

"Trước đó?"

Giọng nói phóng viên càng cay nghiệt: "Vậy, sao giáo sư Phương có thể làm nhân chứng, liệu anh có phải là người của cô Bùi?!"

Bùi Vân Khinh nhíu mày lại.


Chuyện này, vốn không liên quan tới Phương Mê.

Vốn đối phương có ý tốt ra mặt giúp cô, kết quả lại bị chất vấn như thế, trong lòng cô khó tránh khỏi băn khoăn.

"Nếu như mọi người muốn nhằm vào tôi thì cứ nhắm vào, đừng nhắm vào giáo sư Phương."

Người phóng viên kia cười âm hiểm: "Cô Bùi bảo vệ giáo sư Phương như thế, vậy có thể chứng minh quan hệ hai người rất không bình thường?!"

Trên trời, máy bay trực thăng gầm rú.

Chiếc trực thăng màu đen chậm rãi tới gần từ giữa không trung, gió lớn khiến tóc của mọi người cũng đều bay phấp phới.

Mọi người kinh ngạc quay sang, nhìn chằm chằm lên chiếc trực thăng vừa hạ cánh.

Cửa khoang kéo ra, Ôn Tử Khiêm là người nhảy xuống đầu tiên, theo sau là Đường Mặc Trầm trong bộ quân phục.

"Chú nhỏ?!"

Trên bậc thang, Bùi Vân Khinh cũng sửng sốt.

"Bộ trưởng Đường đến rồi!"

"Sao Bộ trưởng Đường cũng tới rồi?"

. . .

Nhìn thấy người đàn ông kia trầm mặt đi tới, các phóng viên đều là cảm thấy chột dạ.

Mọi người đều biết, Bùi Vân Khinh là hòn ngọc quý trên tay Đường Mặc Trầm.

Ai cũng không muốn trêu chọc vị này, chỉ là có chức trách, không thể không đến!

Người đàn ông nhanh chân đi về phía trước, đám người vây quanh tự động mở một con đường nhường cho anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play