Hoàng Uyển Oánh tuyệt bút vung lên, viết xuống một con số ở góc trên bên phải —— 96 điểm.

Nhìn thành tích của bản thân, Thu Thư Dao siêu kiêu ngạo nâng cằm lên.

“Bùi Vân Khinh, cô là muốn tự đến văn phòng hay là tôi đi với cô?”

Thu Thư Dao vẫn luôn là hận thấu xương Bùi Vân Khinh, nếu có thể đuổi cô ra khỏi đại học y, cũng coi như là thở ra một ngụm ác khí.

Bùi Vân Khinh nhún nhún vai: “Bài thi vẫn chưa chấm xong, cô gấp cái gì?”

Thu Thư Dao hừ lạnh một tiếng, ngạo mạn nâng cằm lên. Mấy bài phía sau cô ta đều dùng tay che bài lại, Bùi Vân Khinh chép bài cô ta sẽ không thể nào có điểm cao hơn cô ta được.

Các bạn học bốn phía cũng đều đang chờ chế giễu. Ở trong mắt mọi người, lúc này Bùi Vân Khinh phải thua chính là không thể nghi ngờ, thậm chí bao gồm cả Hoàng Uyển Oánh.

Câu một, đúng.

Câu hai, đúng.

……

Hoàng Uyển Oánh nhìn lướt qua bài thi của Thu Thư Dao, lại liếc nhìn Bùi Vân Khinh, lắc lắc đầu.

Bùi Vân Khinh này, tất cả đáp án đều giống Thu Thư Dao, cô còn dám nói không chép hả.

Nhưng mà…

Khi nhìn đến một câu hỏi, Hoàng Uyển Oánh nao nao.

Câu này, Thu Thư Dao làm sai, Bùi Vân Khinh vậy mà lại làm đúng.

Hừ!

Khẳng định là chép bài, mèo mù gặp phải chuột chết.

Cô ta lật đến tờ thứ hai, đảo mắt nhìn chữ viết sạch sẽ xinh đẹp trên giấy, sắc mặt Hoàng Uyển Oánh dần dần thay đổi.

Những câu ở cuối, đáp án của Bùi Vân Khinh không giống Thu Thư Dao, nhưng so với Thu Thư Dao càng ngắn gọn càng chính xác. Cho dù là cô ta có cố ý soi mói, cũng không thể bắt lỗi được chỗ nào, thậm chí lỗi chính tả cũng không có.

“Cô Hoàng!” Bùi Vân Khinh mỉm cười mở miệng: “Em được bao nhiêu điểm?” nghe truyện tốt hơn trên app TYT -

Tất cả ánh mắt đều dừng ở trên người Hoàng Uyển Oánh, tay cầm bút đỏ của cô ta hơi run run, rốt cuộc vẫn viết xuống câu đúng ở trên giấy.

Nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, cô ta đương nhiên không thể tùy tiện chấm loạn.

Cô ta không nói chuyện, chỉ là yên lặng viết xuống ba con số ở bài thi.

100 điểm?!

Nhìn con số màu đỏ kia, tất cả mọi người đều ngừng thở, toàn bộ phòng thi lập tức an tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi xuống đất. Ngay cả Thu Thư Dao cũng có câu làm sai, vậy mà cô lại được tròn điểm?

“Cô Hoàng, cô chữa sai rồi có phải không?!” Thu Thư Dao là người đầu tiên kêu lên.

Bùi Vân Khinh theo sau noi: “Ý của cô là nói, cô Hoàng chấm sai rồi à?”

“Ý tôi không phải như vậy!” Thu Thư Dao ý thức được chính mình lỡ lời, giơ tay chỉ vào Bùi Vân Khinh: “Nhất định là cô giấu phao trong người, nếu không thì chính là dùng phương pháp gì đó. Ngay cả động mạch chủ và động mạch phổi tim đều không thể phân biệt được, sao lại có thể được tròn điểm chứ?”

Người này thật đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!

Bùi Vân Khinh cười nhạt.

Đối phương chủ động thò mặt qua, cô không đánh chẳng phải là không cho đối phương mặt mũi?

Cất bước đi lên bục giảng, cô cầm lấy một viên phấn, phác họa lên bảng đen.

Theo động tác của cô, bảng đen thình lình xuất hiện sơ đồ cấu trúc các mạch máu ở tim. Đừng nói là các bạn học, ngay cả Hoàng Uyển Oánh cũng cả kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm.

Mặc kệ là đường cong, hay là tên, vị trí mạch máu ở trái tim, đều cực kỳ chuẩn xác.

Đây đâu phải vẽ, rõ ràng chính là một cái máy in hình người!

Viết xong tên một mạch máu cuối cùng, Bùi Vân Khinh quay mặt đi, giơ tay ném viên phấn lên bàn, vỗ tay tay phủi phủi bụi phấn đi.

“Nếu mọi người vẫn nghi ngờ tôi, tôi đồng ý tiếp nhận kiểm tra ngay trước mặt các bạn học trong toàn trường, đề bài tùy mọi người ra. Nếu trả lời sai một câu, tôi lập tức nghỉ học, nếu tôi có thể thông quan bài kiểm tra…” Cô nghiêng mắt nhìn về phía Thu Thư Dao, môi anh đào khẽ mở, chậm rãi bật ra năm chữ: “Tôi muốn cô ta nghỉ học!”

TYT & Captivator team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play