Đạo Diễn, Anh Tự Vả Có Đau Không?

Chương 52: Em yêu anh


1 năm

trướctiếp

Editor: Mèo Mướp Thích Ngủ
Beta: Xuân Hoàng

Cùng ngày lễ trao giải, Trình Dập mặc lễ phục màu đen cùng với chủ tịch hội đồng trao giải đi vào hội trường. Khi ở trước mặt người khác, khí chất Trình Dập trước sau như một, đều lạnh như băng làm cho nhóm phóng viên không dám hỏi gì.

Mà Giản Ninh cùng đi thảm đỏ với người của đoàn phim "Giang Sơn Mỹ Nhân", mặc lễ phục màu trắng với lớp makeup hoàn mỹ, nở nụ cười rạng rỡ, rất có sức hút.

Khi đi đến gần MC thảm đỏ, MC đưa micro đến trước mặt Giản Ninh: "Xin hỏi Giản Ninh, thảm đỏ trong ngoài nước cô đều đã đi không ít nhưng dường như đêm nay là lần đầu tiên không đi thảm đỏ cùng đạo diễn Trình, không biết có cảm giác gì không giống không? Có cảm thấy cô đơn lạnh lẽo hay không?"

MC hỏi xong, nhóm truyền thông cũng ồn ào theo, bởi vì MC đã hỏi vấn đề bọn họ muốn hỏi Trình Dập mà không dám hỏi.

Vai Giản Ninh lộ ngoài không khí, cảm thấy gió thổi lạnh căm, không hẳn là vì thời tiết, mà do bên cạnh không có người của công ty giúp cô che chắn nói đỡ, cô sợ mình sẽ nói sai.

Giản Ninh cố gắng duy trì nụ cười, cuối cùng từ tốn nói vào micro của MC: "Ừm" hai giây sau mới chậm chạp nói: "Mỗi lần được đi thảm đỏ tôi đều rất vui, hôm nay không đi cùng đạo diễn Trình nên tôi rất tò mò anh ấy mặc thế nào. Ha ha ha ha…" Hy vọng mình có thể đổi chủ đề để bỏ qua câu hỏi.

MC cười rất mập mờ: "À! Vậy mà cô lại không biết anh ấy mặc thế nào ư?"

Đương nhiên cô biết, hai người cùng nhau ra khỏi công ty mà.

Tào Mẫn Nghi đứng bên cạnh nâng váy đến trước mặt Giản Ninh, vươn tay đến, Giản Ninh nhanh chóng hiểu ý đặt micro vào tay cô ấy.

Máy quay tự nhiên nhắm về phía Tào Mẫn Nghi, Giản Ninh liếc thấy MC đang cau mày như đang cảm thấy Tào Mẫn Nghi đang tranh màn ảnh.

Tào Mẫn Nghi hào phóng nói với máy quay: "Ninh Ninh đi thảm đỏ cùng đạo diễn Lư chắc chắn sẽ vui hơn rồi vì ngoại hình của ông ấy có thể tôn cô ấy lên nha!"

Lư Hoài nghe thấy thì cười khà khà, nếu người khác bị nói như thế có lẽ sẽ tức giận, ông ta bị Tào Mẫn Nghi nói móc hai câu cũng đâu thể làm gì.

Tào Mẫn Nghi thành công đoạt màn ảnh, lại thay Giản Ninh giải vây, Giản Ninh hơi lùi về sau, vỗ vỗ bàn tay nhỏ bé, vỗ tay cho Tào Mẫn Nghi.

Sau khi ngồi trong hội trường, đoàn phim "Giang Sơn Mỹ Nhân" được sắp ở hàng ghế mười hai… Thật sự là rất không được xem trọng. Trước đó bên lễ trao giải có hỏi Giản Ninh có muốn ngồi cùng Trình Dập không nhưng Giản Ninh từ chối, nói muốn ngồi cùng với đoàn phim.

Sau khi cô ngồi xuống hàng ghế mười hai, điều đầu tiên làm là nhìn về phía hàng ghế thứ nhất, tìm Trình Dập.



Trình Dập xem đồng hồ, nghĩ Giản Ninh có thể đã vào rồi, quay đầu nhìn lại, đúng lúc cùng cô bốn mắt nhìn nhau.

Hai người liếc mắt đưa tình lén lút một lát, Giản Ninh ngại ngùng cúi đầu cười, Trình Dập trông thấy đầu quả tim run lên, hài lòng quay đầu lại.

Lễ trao giải sau đó, từng giải thưởng được trao tặng, càng về sau, Giản Ninh lại càng căng thẳng.

Cô quen thói quen nắm tay người bên cạnh, như muốn được bàn tay ấm áp của anh ủ ấm, giảm căng thẳng. Kết quả cảm thấy cảm giác trên tay không đúng, lạnh băng, cô quay sang nhìn, vậy mà cô lại nắm tay Tào Mẫn Nghi, lúc này mới nhớ Trình Dập đang ngồi ở hàng thứ nhất.

Tào Mẫn Nghi đường hoàng nói đùa: "Giản Ninh, nói thật lòng, có phải cô thầm mến tôi không?"

Giản Ninh bật cười: "Yêu cô đến tận xương tủy."

Cuối cùng cũng đến giải nữ chính xuất sắc nhất, không thể thiếu được màn trêu chọc của MC dành cho những người được đề cử.

Vì vị trí đoàn phim "Giang Sơn Mỹ Nhân" được sắp thật sự quá xa nên MC lão làng chị Lam không chạy đến đó hỏi Giản Ninh mà dùng dáng vẻ xem kịch vui đi tới trước mặt Trình Dập.

Những người khác không dám trêu chọc tảng băng di động Trình Dập nhưng chị Lam nhìn anh lên lớn thì không sợ.

Tất cả mọi người tập trung ánh mắt lên người Trình Dập, chờ chị Lam đặt câu hỏi khó nhằn cho Trình Dập, rồi chờ Trình Dập đưa ra câu trả lời lạnh lùng khó ở.

Chị Lam cười híp mắt: "Trình Dập, mọi người đều biết, Giản Ninh là của cậu…" Chị ấy dừng rất lâu, tất cả mọi người đều cùng nở nụ cười mập mờ. Giản Ninh ngồi ở hàng mười hai, thấy trên màn hình đang quay hình mình cho nên cố gắng cười tự nhiên nhất có thể, nhưng đầu ngón tay đang giao trước người đã phiếm hồng.

Chị Lam rốt cuộc hỏi nửa câu sau: "Cậu… nhân viên của công ty. Ha ha, nếu hôm nay cô ấy đoạt được giải Ảnh hậu, thân là giám đốc cậu có khen thưởng gì không?"

Giản Ninh nghe xong thầm nghĩ: “Đúng rồi, sao lại quên phần thưởng này! Nghe thử xem Trình Dập nói thế nào…”

Trình Dập cười nhàn nhạt, bình tĩnh nói: "Cô ấy muốn gì thì tặng cái đó."

Xung quanh bùng lên tiếng "wow", chị Lam hỏi: "Cô ấy muốn toàn bộ tài sản của cậu, cậu cũng cho?"

"Ha ha ha ha." Xung quanh cười rầm rộ, ngồi đợi Trình Dập trả lời.

Khóe môi Trình Dập cong lên: "Nếu cô ấy muốn sẽ cho, nói được làm được."

Lời này như nói giỡn nhưng Trình Dập không phải người hay nói giỡn, anh nghĩ dù sao sau khi kết hôn, đến anh còn không phải là của cô sao.

Chị Lam cảm thấy mình bị trả lời qua loa, không hài lòng với đáp án của Trình Dập, nhưng với tiến độ của lễ trao giải đã đến lúc mời khách quý lên trao giải. Vì vậy chị ấy mời Trình Dập lên sân khấu.

Trình Dập đi vào hậu trường nhận lấy kết quả trao giải, phong độ nhanh nhẹn đi lên sân khấu.

Giản Ninh ngồi bên dưới, vừa vỗ tay vừa rung động: “Woa! Dưới ánh đèn Trình Dập đẹp trai quá đi mất!”

Cô tiếc mình không thể hét lên như một fan nhỏ!

Giọng nói của Trình Dập rất dễ nghe, ôn hòa thuần hậu, vì có thể đêm nay anh sẽ trao giải cho Giản Ninh nên cả người đều toát ra khí chất dịu dàng, người dưới sân khấu và người xem thấy anh như vậy đều thấy tiếc khi anh không làm diễn viên, thật sự lãng phí một ngoại hình tốt như vậy.

Trình Dập đọc diễn văn xong, xé phong thư ra, nhìn cái tên bên trên, mày kiếm khẽ nhăn: "Giải nữ chính xuất sắc nhất Kim Ảnh lần thứ hai mươi tám----"

Anh nhìn xuống dưới sân khấu, người dưới sân khấu thấy năm người được đề cử.

Đầu óc Giản Ninh bỗng trống rỗng, vừa nghĩ lỡ đâu Trình Dập trao giải cho mình, mình nhận cúp từ tay anh, thật đúng là --- làm người ta xấu hổ tim đập nhanh nha!

Trình Dập cong môi, tiếp tục đọc hết tên người được nhận giải: "Giản Ninh trong 'Giang Sơn Mỹ Nhân'."

Tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên, Tào Mẫn Nghi bên cạnh Giản Ninh còn kích động hơn cả cô, ngạc nhiên thốt ra tiếng, nắm chặt tay Giản Ninh: "Ninh Ninh, cô là Ảnh hậu!"

Một tay Giản Ninh bị Tào Mẫn Nghi nắm, một tay che ngực, không dám tin mình thật sự nhận được giải Nữ chính xuất sắc nhất. Cô hít sâu vài hơi, đứng lên, bắt tay với từng người trong đoàn phim, lúc đi lên bậc thang, cô cảm thấy cả người lâng lâng, không quá chân thật.

Sau đó như bước trong mộng đẹp, đi đến trước mặt Trình Dập.

Trình Dập lần đầu tiên cười tươi như vậy trước truyền thông, anh nhiệt liệt vỗ tay, cầm lấy chiếc cúp và trao cho Giản Ninh.

Giản Ninh ngẩng đầu nhìn Trình Dập, thế giới xung quanh dường như mất tiếng, cả thế giới chỉ còn lại anh. Cúp đưa đến trước mặt, cô mới ngơ ngác nhận lấy.

Trình Dập lùi về sau, nhường sân khấu cho Giản Ninh.

Giản Ninh ôm cúp đứng trên sân khấu, khó tin cười cười: "Chắc chắn là tôi từng tưởng tượng mình đoạt giải nhưng hiện tại nhận được giải thưởng lại cảm thấy mình đang nằm mơ."

Dưới sân khấu vang lên một giọng nói nhỏ ấm áp.

Giản Ninh thoáng bình tĩnh, bắt đầu đọc danh sách cảm ơn: "Cảm ơn đạo diễn Lư đã cho tôi cơ hội này, cảm ơn biên kịch Tiểu Ôn, cảm ơn tất cả nhân viên hậu cần (staffs), cảm ơn gia đình của con, cảm ơn công ty, cảm ơn…"

Cô muốn nói cảm ơn Trình Dập, do Trình Dập một tay nâng đỡ cô cô mới có ngày hôm nay. Cô biết ngay lúc này Trình Dập ở phía sau cách cô không xa.

Ngoại trừ cảm ơn, cô còn muốn nói với Trình Dập, em yêu anh.

Nghĩ đến đây, tim cô lại đập thình thịch.

Cô ôm cúp, đứng trên sân khấu, yên lặng gần mười giây. Thời gian mỗi người đoạt giải lên phát biểu có hạn, đối diện người đoạt giải sẽ có máy đếm nhắc nhở, phía trên biểu thị số giây người đó còn có thể phát biểu.

Giản Ninh nhìn một giây lại thêm một giây nữa trôi qua, từ hàng chục giây đến mười giây cuối, rồi lại đến mười chín tám bảy sáu năm bốn ba hai một…

Cô nói: "Cuối cùng tôi muốn cảm ơn bạn trai của tôi---"

Dưới sân khấu im phăng phắc, trong hậu trường cũng im lặng, thời gian phát biểu của cô đã hết nhưng không có ai đến thúc giục, đều đang đợi cô nói tiếp.

Trình Dập cũng đơ người, điều này hoàn toàn ngoài dự đoán.

Giản Ninh quay lại nhìn Trình Dập, trong mắt có cố chấp, có bình tĩnh, bất chấp tất cả, còn có không thấy hối hận…

Cô quay lại nói cho cả thế giới biết: "Trình Dập, em yêu anh."

Nói xong, gánh nặng trên người cô như được giải thoát, tảng đá luôn đè nặng trong lòng cũng biến mất, trước mắt cũng trở nên tươi sáng hơn…

Tiếng hét chói tai vang lên không ngừng.

MC Lam Lệ không nói câu gì nhưng tay vỗ tới sắp gãy luôn rồi.

Lúc này Trình Dập có chút ngu ngốc.

Giản Ninh nghiêng người nhìn anh, cười như một nóc nhà: "Không phải anh nói nếu em đoạt được giải, muốn quà gì anh cũng đồng ý sao?"

Trình Dập suy nghĩ một chút lời mình mới nói, máy móc gật đầu, không đoán ra Giản Ninh muốn cái gì.

Giản Ninh cười xán lạn, cầm cúp đi đế trước mặt Trình Dập, ngả vào vòng tay của anh, hôn lên môi anh.

Dưới sân khấu hoàn toàn bùng nổ rồi, lúc đầu đến vỗ tay còn quên, chỉ còn lại tiếng "Oa", "Woa", lớn đến mức mic cũng thu được.

Thấy Giản Ninh chủ động hôn môi, cả người Trình Dập khô nóng, anh đã quên mình đoạt lấy quyền chủ động khi nào, chỉ nhớ lúc tiếng vỗ tay như sấm dưới sân khấu vang lên, Giản Ninh đã bị mình hôn đến mức không thở nổi.

Anh đứng thẳng lên, kết thúc câu hỏi, nhưng vẫn vòng tay qua eo Giản Ninh.

Giản Ninh nhìn anh, lúc này bên cạnh hai người không có micro, lời cô nói chỉ có anh mới nghe được.

Cô nói: "Tất cả những gì em muốn là nụ hôn này.”

Trình Dập dịu dàng vô tận: "Em muốn cái gì anh cũng cho em."

Giản Ninh nhìn người đàn ông mình yêu thương, đẹp trai, cao ráo, bờ vai vững chãi có thể cho cô cảm giác an toàn.

Cô nhớ đến lễ trao giải đêm đó, nụ cười của người này dưới sân khấu đầy sự cổ vũ, tuy trên bầu trời không thấy được ánh sao nhưng ánh sáng xung quanh đều rất ấm áp.

Cô đã từng nghĩ thế giới này thật đẹp, nhưng giờ cô lại nghĩ anh đã làm cho cả thế giới trở thành nơi tốt đẹp hơn.



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp