Sở Cửu Ca vừa giang tay chém xuống, đối phương bởi vì phản ứng quá chậm, căn bản không thể đỡ nổi một chưởng này, hắn trực tiếp thổ huyết bay ra ngoài.

"Rầm!" Thân thể của hắn đập mạnh lên tường, Sở Cửu Ca cười lạnh nói: "Ta yếu nhất, ngươi mắt mù rồi sao!"

Nói xong, Sở Cửu Ca lại lần nữa nhảy lên đó, bổ thêm mấy cú trên người hắn.

"Ngươi.."

Sở Cửu Ca có thể nhẹ nhàng giải quyết một tên trong số bọn chúng, lực sát thương Tử Tinh Châu và Nhị Lượng cũng rất mạnh.

Những người này đối đầu với bọn họ cảm thấy da đầu tê tái, ba người này làm gì mà là người mới, từng người đều không tầm thường.

"Phụt phụt phụt!" Trong khi chúng bị Sở Cửu Ca ép đến không cách nào trở tay, bọn chúng biết ba người này bọn họ trêu không nổi.

Trêu không nổi, vậy thì chạy!

"Binh binh binh!" Kết quả bọn chúng như những tấm giẻ rách bị bọn Sở Cửu Ca ném trở lại.

Sắc mặt chúng trắng bệch nói: "Sư đệ sư muội, làm người nên lưu lại một đường, các ngươi ép đến chúng ta rời khỏi cuộc chơi, sau này ở Thái Vân Tông cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy, quá thương đến tình cảm rồi."

"Ngươi đây là nói những thứ nhảm nhí gì, trước đó là do các ngươi động thủ trước."

"Binh binh binh!" Nhị Lượng rất thô bạo lại bổ thêm vài cú cho bọn chúng, dọa đến chúng run bần bật.

Sở Cửu Ca cản lại hắn nói: "Đồ ngốc, ngươi nhẹ một chút, trực tiếp đánh bọn chúng đến trọng thương rời khỏi thì không tốt đâu."

Nhị Lượng cười nói: "Biết rồi biết rồi!"

"Không muốn bị đánh, vậy thì nói với bọn ta, rốt cuộc là ai bảo các ngươi đối phó chúng tôi?" Sở Cửu Ca hỏi.

Bọn chúng trả lời: "Là Hoàng Phủ sư huynh!"

"Nhất định là do các ngươi lần trước từ chối lời mời của Hoàng Phủ sư huynh, chọc giận Hoàng Phủ sư huynh rồi, cho nên Hoàng Phủ sư huynh mới có ý kiến lớn như vậy với các ngươi, bảo bọn ta giáo huấn các ngươi."

"Chỉ cần các ngươi bỏ qua cho chúng tôi, đến lúc đó chúng tôi nhất định cầu tình Hoàng Phư sư huynh, để cho người bỏ qua, không tính toán với các ngươi nữa."

Thật sự muốn đối phó với bọn họ, nhất định cũng không phải là Hoàng Phủ sư huynh đó, hắn cũng chỉ là một con cờ mà thôi.

Sở Cửu Ca nói: "Là các ngươi tự động rời khỏi cuộc chơi, hay là chúng tôi tiễn các ngươi một đường."

"Ngươi.. chúng tôi cũng đã nói rồi, các ngươi vẫn không nguyện ý tha cho bọn ta."

"Ta chỉ nói không đánh các ngươi mà thôi, không hề nói là giữ các ngươi ở trong Vân Đoan bí cảnh chướng mắt, cút đi!" Sở Cửu Ca lạnh giọng nói.

So với việc bị đánh ra ngoài, bọn chúng vẫn là chủ động rút lui thì tốt hơn.

Trước khi bọn chúng rời khỏi trừng mắt Sở Cửu ca nói: "Các ngươi đủ ác! Nhưng mà đắc tội với Hoàng Phủ sư huynh, các ngươi tốt nhất cầu nguyện vận khí đủ tốt đừng gặp phải người, nếu không các ngươi nhất định chết rất thảm rất thảm."



Nhị Lượng nói: "Hoàng Phủ sư huynh gì đó tốt nhất đừng gặp phải ta, nếu không chết rất thảm tuyệt đối là hắn, mà không phải là chúng tôi."

"Đi thôi!"

Bên trong một động phủ ẩm ướt, xung quanh đều tản mát hơi thở âm lạnh.

"Đáng chết! Lại không nhìn thấy rồi." Nhị Lượng trầm thấp chửi rủa.

"Xung quanh đây, có thứ gì?" Tử Tinh Châu tuy là nhìn không thấy, nhưng lại có thể cảm nhận được một trận nổi da gà.

Trong bóng tối như vậy, Sở Cửu Ca vận chuyển bất tử sinh mệnh chi đồng.

Bất tử sinh mệnh chi đồng lớn mạnh khiến cho cảm quan của Sở Cửu ca cũng rất mạnh, để cô có thể rõ ràng biết được xung quanh giăng đầy thứ gì.

Một đám nhện, một đám nhện đen kịt.

Bên trong này có vô số sợi tơ đen, một khi đụng phải những sợi tơ đen đó, những con nhện này sẽ đồng loạt công kích.

Đây cũng giống như tia hồng ngoại bên ngoài của bảo vật trọng yếu vậy, nhưng mà so với tia hồng ngoại càng thêm chằng chịt.

Nay cô đã có linh lực, càng quen thuộc với lực lượng của bất tử sinh mệnh chi đồng, muốn tránh khỏi không khó.

Nhưng những thứ này đối với Tử Tinh Châu và Nhị Lượng thì có chút khó khăn, bọn họ nghe thấy lời của Sở Cửu Ca mày khẽ nhíu.

Nhị Lượng nói: "Tiểu Cửu là Đệ nhất thần trộm, những thứ này đối với ngươi không khó, nhưng mà chúng tôi vẫn muốn tự mình xông qua xem thế nào, ngươi ở phía trước đợi ta.."

"Được!"

Sở Cửu Ca đi rất chậm, những nơi tơ nhện càng dày đặc, linh dược ẩn giấu càng thêm trân quý.

Xung quanh đều giăng đầy tơ nhện, Sở Cửu Ca lại không hề đụng đến một sợi, đem một hạt giống thu vào trong giỏ.

Tiếp theo cô tiếp tục tìm kiếm bảo vật..

Tử Tinh Châu và Nhị Lượng khi đi được một đoạn, không cẩn thận chạm phải một sợi tơ, tiếp đến trong bóng tối vô số nhện xông về phía họ.

Tử Tinh Châu cảm thấy đau đầu, linh lực hoàn toàn bạo phát ra, "Cút ra!"

"Toàn bộ đều cút hết cho ta!"

Cũng may là thực lực của họ đủ bá đạo, tuy rằng phiền phức một chút, nhưng lại thành công xông qua rồi.

Bọn họ phi thường chật vật, mà Sở Cửu Ca nhẹ nhàng xông qua lại còn thu hoạch được đầy túi, thật là người so với người tức chết người mà.

Nhị Lượng đến gần Sở Cửu Ca nói: "Tiểu Cửu, ngươi có thu đồ đệ hay không? Làm thần trộm quả thật là quá lợi hại rồi."

Sở Cửu Ca nói: "Ngươi vẫn là thôi đi! Không thích hợp."

Tiếp theo bọn họ còn gặp phải một số dơi độc, rắn độc trong động.



Phàm là động phủ như vậy nhất định có linh dược trân quý, Sở Cửu Ca tìm thấy không ít linh dược trân quý có thể trị liệu kinh mạch của Cửu thúc.

"Chúng ta cũng đã tìm hết mấy không gian rồi, vẫn là không tìm thấy hộp bất tử." Nhị Lượng thất vọng nói.

"Tiếp tục tìm!" Sở Cửu Ca trầm giọng nói.

Đây là một không gian hoang phế, cái gì cũng không có, hộp bất tử có lẽ không tồn tại ở nơi này.

"Viu viu viu!" Ngay tại lúc đó, vô số tiếng phá không truyền đến, trên trời xuất hiện một vùng sáng.

Tử Tinh Châu nói: "Đó.. đó là cái gì? Chim.."

"Toàn bộ đều là chim bằng xương cốt." Nhị Lượng kinh ngạc nói.

Một đám chim xương cốt, như mưa rơi từ trong không trung xuống, phát động công kích với với bọn họ.

Sắc mặt ba người họ đại biến, nghênh chiến với đám chim xương cốt này.

"Binh binh binh!" Từng trận âm thanh va chạm truyền ra.

Bọn họ đã sử dụng linh kỹ có lực sát thương nhất rồi, thế nhưng đối với những con chim xương cốt này không hề tạo thành bất cứ tổn thương nào.

"Những gia hỏa này xương sao lai cứng như vậy?"

"Căn bản phá không được lớp phòng vệ của chúng!"

"Cẩn thận!"

Số lượng của chúng quá khủng bố, phòng vệ cũng rất mạnh, Sở Cửu Ca nói: "Rút! Đừng dùng dằng với chúng, nghĩ biện pháp rời khỏi khu vực này!"

"Được!"

Sở Cửu Ca bọn họ chạy, những con chim này cũng đuổi theo không bỏ.

Tốc độ của chúng càng ngày càng nhanh, bọn họ chỉ còn cách điên cuồng gia tăng tốc độ chạy.

"Chim xương cốt của không gian này chắc là để khảo nghiệm bản năng trốn chạy của chúng ta quá! Đáng chết.."

"E là đúng như vậy! Sức phòng vệ của những gia hỏa này căn bản không phải bất kì một đệ tử có thể phá được, ngoại trừ chạy không có biện pháp nào khác." Sở Cửu Ca đáp.

Vốn nghĩ mảnh không gian này không lớn, nhiều lắm chỉ cần chạy nửa ngày có lẽ có thể chạy ra ngoài được.

Kết quả bọn họ phát hiện bản thân quá ngây thơ rồi, chạy mất ba ngày, bọn họ vậy mà vẫn chưa chạy ra ngoài được.

Bọn họ đã ở trong Vân Đoan bí cảnh hết bảy ngày, bảy ngày này gần như loại hết năm mươi người.

Bị loại ra ngoài toàn bộ đều là đệ tử nội môn, không hề có một thân truyền đệ tử nào, có thể thấy thực lực của thân truyền đệ tử mạnh đến cỡ nào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play