Dung Uyên kéo theo Sở Cửu Ca nói: "Cửu nhi nhìn ta mê mẩn rồi, có phải phát hiện thật ra rất thích ta hay không?"
Sở Cửu Ca đứng lên nhìn vào mắt hắn nói: "Lúc trước không phải ta đã nói
rồi hay sao? Dung Uyên, ta rất thích đôi mắt này của ngươi!"
"Vậy con người này của ta thì sao?" Dung Uyên nghiêm túc hỏi.
Người..
Sở Cửu Ca khẽ đờ ra, vấn đề này có chút phức tạp.
Cô nói: "Ta đi xem xem Dạ lão sư!"
Lần này có thể thoát hiểm, phó tông chủ cảm thấy như trải qua một giấc
mộng, ông bây giờ tâm bình khí hòa bồi bên cạnh đồ đệ của mình.
Cửa bị đẩy ra, Sở Cửu Ca, Dung Uyên, Nhị Lượng và Tử Tinh Châu cũng đi vào rồi.
Dạ Dương Thu nói: "Xem ra các ngươi đều hồi phục không tệ, như vậy thì ta
yên tâm rồi, lần này là chúng tôi liên lụy các ngươi gặp nguy hiểm rồi."
Sở Cửu Ca lắc đầu nói: "Dạ lão sư, không phải như người nghĩ đâu."
Ánh mắt của cô rơi vào trên người phó tông chủ, nói: "Lúc ở trong hang
động, ta cũng đã nghe được một số tin tức, phó tông chủ người nói với
Long Độc thứ đồ đó ở trong Vân Đoan bí cảnh của Thái Vân Tông. Phó tông
chủ có thể trả lời cho ta hai vấn đề hay không, món đồ mà ông ta nói có
phải là hộp bất tử không? Câu trả lời của người, rốt cuộc có phải là
thật hay không?"
"Hộp bất tử!" Phó tông chủ khẽ ngẩn ra.
"Chính là thứ này, thứ này.." Nhị Lượng lấy ra một bức họa, chỉ là gia hỏa này vẽ có chút trừu tượng, chỉ miễn cưỡng nhìn ra được đây là một cái hộp.
Phó tông chủ nói: "Thì ra, thứ đồ này được gọi là hộp bất tử, các ngươi cũng có hứng thú với nó."
Sở Cửu Ca nói: "Không giấu gì người, ta gia nhập vào trại đặc huấn để vào được Thái Vân Tông, mục đích là để tìm nó."
"Tìm lại nó là nhiệm vụ của ta! Thứ này vốn dĩ là thuộc về tộc của tôi." Nhị Lượng nghiêm túc nói.
Phó tông chủ nói với bọn họ: "Hộp bất tử đó, đích thực ở trong Vân Đoan bí cảnh của Thái Vân Tông."
"Sư phụ, người rốt cuộc có được thứ này từ đâu vậy, lại vì sao làm ra nhiều việc như thế, mà còn mất tích lâu như vậy?" Dạ Dương Thu cũng hỏi ra
một vấn đề khiến ông khó hiểu bấy lâu nay.
Phó tông chủ nói: "Lúc trước khi ta vẫn chưa là phó tông chủ Thái Vân Tông, sư huynh cũng chưa trở thành tông chủ. Thái Vân Tông chúng tôi đến một vị cao nhân bị
trọng thương, chính là vào mười chín năm trước. Tu vi của vị cao nhân đó còn cao hơn cả sư phụ, sau đó ở lại Thái Vân Tông làm đại trưởng lão,
sư phụ rất là vui mừng. Đợi đến khi sư phụ qua đời, sư huynh trở thành
tông chủ, ông ta cũng trở thành thái thượng trưởng lão."
"Ta và sư huynh cũng rất kính trọng ông ta, thương thế của ông ta rất nặng, dựa vào lượng lớn linh dược Thái Vân Tông cung cấp cho ông ta ở trong
Thái Vân Tông, mất hơn mười năm mới hoàn toàn trị khỏi. Ta cứ cho rằng
khi ông ta khỏi rồi chỉ cần rời khỏi Thái Vân Tông mà thôi, nhưng không
ngờ lại nghe thấy một bí mật kinh thiên động địa."
"Hộp bất tử
đó, cho dù ông ta triệt để khôi phục cũng không cách nào mở ra, cũng
không cách nào có được công pháp cường đại trong đó. Cuối cùng ông ta
tra hết các loại cổ tịch, chuẩn bị dùng phương pháp huyết tế, phương
pháp huyết tế đó còn không dùng người thường, cho nên ông ta chuẩn bị
huyết tế cả Thái Vân Tông. Điều này là do ta vô tình nghe được." Thân
thể của phó tông chủ nhịn không được lạnh run, bởi vì phẫn nộ.
Ông đối với Thái Vân Tông có tình cảm rất sâu nặng, thế nhưng thái thượng trưởng lão lại động đến ý niệm như thế.
Ông ta muốn chôn sống cả Thái Vân Tông, để cho tất cả mọi người của Thái
Vân Tông đều trở thành vật tế, thực hiện dã tâm của ông ta.
"Ta
không phải là đối thủ của thái thượng trưởng lão, cho dù nói với sư
huynh cả hai chúng tôi liên thủ cũng không thể, cho nên ta chỉ còn cách
trong lúc ông ta chuẩn bị kế hoạch, tìm thấy cơ hội trộm đi hộp bất tử
đó, nhưng mà rất nhanh liền bị phát hiện rồi.."
"Ta bị ép đến bất lực, chỉ có thể lấy đi chìa khóa mở ra bí cảnh của Thái Vân Tông, giấu
sâu trong bí cảnh Thái Vân Tông. Ta đem nó giấu sâu trong Vân Đoan bí
cảnh, bản thân lại không dám một mực trốn trong đó, bởi vì nếu như thế
dưới cơn phẫn nộ không biết thái thượng trưởng lão sẽ làm ra việc gì."
"Cho nên ta đành mang tội trộm đi chí bảo trong Vân Đoan bí cảnh, dưới sự
truy sát kịch liệt của thái thượng trưởng lão, trốn khỏi Thái Vân Tông,
vẫn luôn cẩn thận tránh khỏi sự truy sát của ông ta. Nhưng không ngờ là
bọn chúng vẫn tìm ra được tung tích của ta, hơn nữa còn dùng Thu nhi ép
ta hiện thân, đem ta bắt lại."
"Sư phụ!" Âm thanh của Dạ Dương Thu run run.
Ông yêu Thái Vân Tông đến thế nào, thà rằng mang tội danh trên người, thà
rằng bị một cao thủ truy sát, tùy thời đều có thể nguy hiểm đến tính
mạng, cũng muốn tranh thủ một tia sinh cơ cho Thái Vân Tông.
Ông lấy đi hộp bất tử đó, không phải vì để có được chí bảo, mà là để bảo vệ Thái Vân Tông.
"Hừ! Dùng phương pháp huyết tế mà muốn mở ra hộp bất tử, vị thái thượng
trưởng lão đó quả là mơ mộng viễn vông." Nhị Lượng xác định ông ta chính là người lúc trước trộm đi hộp bất tử ở Bất tử cửu tộc.
Ông ta
kéo theo thân thể trọng thương chạy đến nơi nhỏ nhoi này, vậy mà lại
nghĩ ra một phương pháp điên cuồng mất hết nhân tính như vậy hại người.
Hắn hận không thể ngay lập tức chạy đến Thái Vân Tông xử trí tên trộm đi hộp bất tử đó.
Sở Cửu Ca nói: "Chẳng trách phó tông chủ người không muốn chúng tôi trở về Thái Vân Tông, thì ra là do thái thượng trưởng lão. Nếu như thật sự đưa các người về đó, khi đó thật sự là tự đưa mình vào lưới."
"Bây
giờ ông ta đã biết thứ đó nằm trong Vân Đoan bí cảnh, không biết hộp bất tử đã rơi vào trong tay ông ta hay chưa?" Sở Cửu Ca hỏi.
"Thời
gian mở Vân Đoan bí cảnh bị hạn chế, hơn nữa nhất định phải có chìa khóa mới được, một cái trong tay ta, một cái trong tay sư huynh ta. Vân Đoan bí cảnh cũng bị giới hạn cấp bậc, trên luyện linh cảnh thì không cách
nào vào dược, đó là nơi thí luyện dành cho nội môn đệ tử và thân truyền
đệ tử của Thái Vân Tông. Cho nên ta mới nói với bọn chúng, bởi vì bọn
chúng không có đắc thủ dễ như vậy." Phó tông chủ trầm giọng nói.
Biết được vị trí của hộp bất tử, Sở Cửu Ca biết dược Vân Đoan bí cảnh thái
thượng trưởng lão không thể nhất thời mở ra được, nhưng mà vẫn cần phải
trở về đó sớm chút.
Cô nói: "Phó tông chủ người và Dạ lão sư ở đây dưỡng thương, chúng tôi sẽ trở về Thái Vân Tông trước xem tình hình."
"Thái thượng trưởng lão rất nguy hiểm, các ngươi nhất định phải cẩn thận, nếu như phát hiện điều gì không ổn, ngươi nhất định phải thông báo với sư
huynh để cho đệ tử Thái Vân Tông rời khỏi." Phó tông chủ nói.
Dung Uyên trầm thấp nói: "Vân tông chủ không có ngốc, nếu không cũng không
nói hai lời liền đáp ứng cho ta trấn giữ Thái Vân Tông. Ông ta sớm đã
nghi ngờ thái thượng trưởng lão, chỉ là thực lực yếu hơn ông ta, không
dám dễ dàng ra tay mà thôi."
Trên mặt phó tông chủ lộ vẻ vui
mừng, "Vị công tử này lại được sư huynh tin tưởng như vậy, ta cũng đã
chứng kiến thực lực và bản lĩnh của người, xin công tử đừng để Thái Vân
Tông chúng tôi bị hủy bởi một tên điên cuồng mất hết nhân tính."
"Người của ông ta dám làm Cửu nhi của ta bị thương, ta đương nhiên sẽ không bỏ qua cho ông ta!" Dung Uyên lạnh giọng nói.
Sở Cửu Ca bọn họ trở về tông môn, không những trở về, hơn nữa còn mang theo cả thi thể của Huyết Cuồng về đó.
Bởi vì có được sự chỉ định của thôn dân, xác định người này chính là tên sát nhân.
Sở Cửu Ca nói:"Đúng rồi! Trong tay người này còn có một số địa đồ và thư
tín, trưởng lão có thể tra tra xem đây rốt cuộc là kiệt tác của ai?
Người đó có thể là đồng bọn của tên sát nhân điên cuồng này.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT