Cố Vũ nhìn thấy chàng như vậy chỉ biết lắc đầu, thở dài hết
cách với Thác Bạt Thuận, hình bóng của nàng cứ quanh quẩn
mãi bên trong đầu của Thác Bạt Thuận, chàng ngày đêm nhớ thương nàng, đau lòng, rơi lệ, ăn năn, cắn rứt với những chuyện mà
chàng đã gây ra cho người mà chàng yêu nhất. Lúc mất đi Kỳ Ân
chàng thật sự đã có ý định tự tử đi cùng nàng nhưng Cố Vũ
luôn trông chừng, quan sát bảo vệ cho chàng. Chàng chỉ biết đau
khổ, quằn quại với hình bóng của nàng, làm hoàng đế chàng
lập rất nhiều phi tần nhưng chàng chưa hề đụng đến, liếc mắt
nhìn ngoại trừ Bạch Tiên Mai thì những người khác chàng điều
không hề biết mặt. Đến cơ hội cho những phi tần kia tiếp cận
chàng còn không cho cho dù là một lần duy nhất.
Thái thượng hoàng lo lắng, lo sợ chàng sẽ không có người truyền
ngôi vị nên luôn thúc dục chàng, nhưng chàng vẫn không hề để tâm đến chàng lạnh lùng không cười, như một tảng băng ngàn năm
không hề quan tâm, để ý đến bất kỳ ai.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT