Hắn hừ lạnh một tiếng, vẫy nhẹ tay ý đuổi Bạch Tiên Mai đi:" Ngươi hãy trở về hoàng cung đi để ta suy nghĩ xem ngươi có xứng đáng để ta giúp không?"
Bạch Tiên Mai vẫn đứng đó, Thanh Liễu thuộc hạ thân cận của hắn
lạnh lùng bước đến:" Mời. Nếu cô còn không rời đi thì đừng
trách ta không khách sáo."
Hôm nay, là ngày đăng cơ của Thác Bạt Thuận chàng mặc long bào cả người uy nghiêm ra dáng một bậc đế vương, chàng lạnh lùng từng bước bước lên bậc thang chàng đứng trên nơi cao nhất cao ngạo
nhìn xuống, hàng trăm hàng vạn người đồng loạt quỳ xuống hô
to:" Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế."
Kỳ Ân âm thầm nhìn chàng từ xa, nàng mỉm cười, Thác Bạt Thuận
cảm nhận được có ai đó đang nhìn mình chàng đưa mắt nhìn xung
quanh nhưng không thấy ai cả.
Bích Thiên Sơn
"Chủ thượng! Thuộc hạ có chuyện không hiểu tại sao người có nhiều
cơ hội để khống chế Tư Đồ Uyển Nhi để uy hiếp Ngọc Cao Tuấn
mà người lại không làm?" Thanh Liễu cung kính ánh mắt đầy sự
hiếu kỳ
Chủ
thượng của Bích Thiên Sơn quay người lại người đó không ai khác
đó chính là Khải Lâm, hắn mặc trên người y phục đen, gương mặt
rất yêu nghiệt lạnh lùng đáp:" Chuyện này không cần ngươi quan
tâm ta tự biết mình nên làm như thế nào."
" Thuộc hạ biết nhưng thuộc hạ rất thắc mắc nếu như người không động lòng với cô ta thì sao người năm lần bảy lượt đều bảo
vệ cho cô ta vì cô ta mà bị thương hết lần này đến lần khác?"